Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 562: (Phần 5) Tiano rời đi (2)

Dù sao đi nữa, ngay cả bản thân Khổng Vương cũng không thể xây dựng nên một nền văn minh vũ trụ trung đẳng bắt đầu từ con số 0.
Một nền văn minh trung đẳng, trước tiên phải có cường giả cấp 10. Ngoài ra, các phương diện quân sự và khoa học kỹ thuật cũng phải đạt được đủ loại yêu cầu, cho nên cũng cần rất nhiều học giả. Hơn nữa, các điều kiện về diện tích lãnh thổ cũng như tổng dân số trong nền văn minh đều rất hà khắc.
“Nếu như mình có thể thực sự biết được chi tiết ký ức của Khổng Cửu Vũ, hiểu được tư tưởng của người này, thì cho dù trầm luân chục lần, trăm lần cũng có hề gì?”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Đáng tiếc, vùng đất Trầm Luân chỉ cho mình tiếp xúc được chút bề nổi, chứ không tiếp cập được bản chất tư duy của Khổng Cửu Vũ.
Thứ mà hắn vừa tiếp xúc, cũng chỉ là tin tức bản đồ thương mại lớn mạnh của Khổng Cửu Vũ lúc trẻ.
Tư tưởng của một người là điều rất khó sao chép.
Dấu ấn tinh thần của các nhân vật cấp truyền thuyết vũ trụ chỉ là một vài cảnh tượng bọn họ đã trải qua.
“Thử lại một lần nữa, lần này phải chống cự lại.”
Hứa Cảnh Minh đi vào mỏ quặng một lần nữa.


Sắc đẹp, tiền tài, quyền lực, sức mạnh to lớn của một cá thể, thức ăn ngon, thương cảm, thù hận, căm giận…
Có lẽ, mười vùng đất Trầm Luân muốn nhắm tới mục tiêu hoặc dục vọng của cá nhân, thậm chí còn đồng điệu cảm xúc đến mức mãnh liệt. Tóm lại, hắn chỉ cần hơi chịu ảnh hưởng thì sẽ bị trầm luân, thử thách thất bại.
Ngày mồng 1 tháng 6, Hứa Cảnh Minh tới được vùng đất Trầm Luân thứ tám, chủ đề chính ở nơi này là căm giận.
Nơi đây có đủ các tình huống gây phẫn nộ.
Đứng trước sự thảm thiết, bi phẫn của thế gian… làm sao Hứa Cảnh Minh có thể không căm giận cho được? Hắn không kìm chế nổi cơn phẫn nộ, nhưng hễ bị cảm xúc ảnh hưởng thì sẽ bị trầm luân.
“Offline trước đã.”
Sau ba lần thất bại liên tiếp, Hứa Cảnh Minh quyết định tạm thời offline: “Hôm nay phải đi tiễn ngài sứ giả Tiano.”
*.
Ngày mồng 1 tháng 6 năm 2083, một chiếc phi thuyền vũ trụ xuất phát từ Trái Đất đến sao Hỏa.
Hứa Cảnh Minh nhìn xuyên qua vỏ phi thuyền, trông thấy cảnh tượng bên ngoài, Tiano ngồi trên thân phi thuyền ở đằng xa. Lúc này, hắn có vẻ hơi cô độc, chỉ đang lặng lẽ ngắm sao trời.
Vù.
Phi thuyền tới gần, cánh cửa mở ra, một loạt lãnh đạo cấp cao của Văn minh Trái Đất và Hứa Cảnh Minh cùng bay ra.
“Ngài sứ giả.” Tất cả mọi người làm lễ.
“Kỳ bảo hộ của Văn minh Trái Đất chính thức kết thúc.”
Tiano ngồi trên thân phi thuyền của hắn nhìn mọi người của Văn minh Trái Đất, nói: “Hôm nay, tôi sẽ rời khỏi Văn minh Trái Đất, trở về trụ sở chính của Liên minh Vũ trụ Nhân loại.
“Cảm ơn ngài sứ giả đã che chở cho chúng tôi nhiều năm qua, Văn minh Trái Đất chúng tôi mãi mãi không bao giờ quên.” Tổng thư ký Angus nói.
Tiano nhìn họ vài giây đồng hồ rồi mới nói: “Hứa Cảnh Minh, anh ở lại tâm sự với tôi, những người khác về lại phi thuyền trước đi.”
Các vị lãnh đạo cấp cao của Trái Đất nhìn nhau, làm lễ rồi lần lượt trở về phi thuyền.
Hứa Cảnh Minh bay tới cạnh Tiano.
“Thăm dò vùng đất thần bí đến đâu rồi?” Tiano cười hỏi.
“Đang ở tinh cầu thứ tư.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Có lẽ có thể tới được tinh cầu thứ năm.”
“Rất tốt.”
Tiano nói: “Có điều, cậu nên cố gắng tới được tinh cầu thứ bảy, thậm chí cảm ngộ được cơ duyên nhập môn, nhờ đó mà gia nhập 17 thế lực hàng đầu! Một khi nhận được sự bồi dưỡng của 17 thế lực hàng đầu, thì hy vọng trở thành sinh mệnh Nguyên của cậu sẽ lớn hơn.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Hắn cũng khát khao trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, nếu vậy thì vận mệnh toàn bộ Văn minh Trái Đất sẽ thay đổi!
“Nếu cậu không thể trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, thì suốt đời đều phải quanh quẩn giãy giụa trong các nền văn minh vũ trụ nhân loại cấp thấp.”
Tiano nói: “Chỉ có đạt tới cấp độ sinh mệnh cao hơn, thì một người có xuất thân từ Văn minh Trái Đất như cậu mới có hy vọng bước vào đoàn thể trung tâm thực sự của Liên minh Vũ trụ Nhân loại. Sau này, cậu và tôi cũng mới có cơ hội giúp đỡ lẫn nhau.”
Một khi Tiano quyết tâm tự mình khởi nghiệp, thì dựa vào tài nguyên của bản thân, hắn vừa bắt đầu đã ở giai tầng cao nhất rồi.
“Đoàn thể trung tâm của Liên minh Vũ trụ Nhân loại sao?”
Hứa Cảnh Minh cảm khái nói: “Mục tiêu thực sự cách tôi rất xa. Có điều, tôi sẽ cố gắng.”
Tiano gật đầu.
“Nếu như cá nhân anh gặp phải phiền phức lớn thì nhớ liên lạc với tôi.”
Tiano nói: “Dù sao chúng ta cũng là bạn.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Ừm.”
Hắn hiểu ý Tiano.
Với nền văn minh mới lên như Văn minh Trái Đất, sau khi kết thúc kỳ bảo hộ sẽ liên tiếp gặp phải phiền toái… Phiền toái này là chuyện rất bình thường, hầu như tất cả các nền văn minh mới lên đều phải trải qua chuyện này.
Tiano không muốn làm chiếc dù che chở cho Văn minh Trái Đất.
Nhưng hắn sẵn sàng giúp đỡ cá nhân Hứa Cảnh Minh.
“Cậu chỉ ừm một tiếng vậy thôi à?” Tiano không còn gì để nói.
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Chúng ta là bạn.”
“Ha ha.”
Tiano đứng dậy: “Đi đây.”
Hứa Cảnh Minh bay tránh sang một bên.
“Trong lần gặp mặt ngoài đời tiếp theo, cậu nhất định phải trở thành sinh mệnh Bản Nguyên rồi đấy.” Tiano quay đầu nói một câu.
Hứa Cảnh Minh gật đầu, Tiano đi vào trong phi thuyền.
Chiếc phi thuyền vũ trụ này tạo nên gợn sóng không gian sau đó chợt biến mất, nó đã rời khỏi phạm vi của liên minh sao Ngô Câu! Hứa Cảnh Minh đứng trên bầu trời sao Hỏa, lặng lẽ nhìn sao trời trước mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận