Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1215: (Phần 10) Hoạ và phúc (2)

“Ngô Minh, ngươi không phải đang tìm truyền thừa binh khí nửa bước cảnh giới thứ ba sao?” Amoka nói: “Ta mới tìm được cơ hội học tập nó đây? “Truyền thừa binh khí tâm linh? Nửa bước cảnh giới thứ ba?” Hứa Cảnh Minh vui mừng khôn xiết.
Hắn luôn khao khát có được truyền thừa binh khí tâm linh.
Đối với cấp độ cảnh giới Vĩnh Hằng phổ thông, hắn cũng không cần quá chú tâm mà có thể tự mình tìm ra truyền thừa binh khí tương đối phổ thông từ 21 món vũ khí treo trong tòa tháp ở không gian da thú. Thế nhưng truyền thừa nửa bước cảnh giới thứ ba quá hiếm thấy! “Một phân thân của ta đang đi ngang qua mảnh cương vực Giáp Cửu 1037 xa xôi, nghe được tin tức rằng một vị tiền bối thuộc con đường Tâm giới đã lấy ra ba truyền thừa nửa bước cảnh giới thứ ba để bồi dưỡng thế hệ hậu bối với mức giá 10 vạn giọt chân huyết Thâm Uyên cho một lần học tập” Amoka nói: “Ta đã học được một môn truyền thừa trong số đó”
“Mảnh cương vực Giáp Cửu 1037 ở nơi nào? Ta sẽ lập tức đi nơi đó!” Ánh mắt của Hứa Cảnh Minh trở nên nóng bỏng.
“Hahaha, Ngô Minh, bạn của ta! Ta sẽ gửi cho ngươi bản đồ đi tới mảnh cương vực” Amoka nhiệt tình nói.
“Ta cũng không thể chiếm tiện nghi của ngươi. Hứa Cảnh Minh nói.
“Ta tặng miễn phí cho ngươi! Nếu như sau này ta gặp khó khăn, thì ngươi có thể giúp đỡ ngược lại ta. Amoka rất nhiệt tình, rất nhanh truyền lại một đoạn thông tin thông qua ấn ký, đó là một phần bản đồ đi tới mảnh cương vực Giáp Cửu 1037.
Hứa Cảnh Minh nhìn thấy, liền âm thầm kinh ngạc.
“Xa như vậy ư? Cho dù mình là cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng thuộc con đường Tâm giới, thì cũng phải hao tốn ba năm đi đường mới đến nơi đó?”
Nhưng ngẫm lại, mỗi một sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng đi theo con đường Tâm Giới đều là một lữ khách, Amoka rong ruổi miền xa xôi vô tận như vậy cũng là điều bình thường. “Mười vạn giọt chân huyết Thâm Uyên cho một lần học tập” Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “May mà trong những năm gần đây, mấy vạn phân thân của mình không ngừng thăm dò Tâm Giới, tìm được một lượng lớn lãnh địa di tích, trong đó có hai nơi còn cất giấu bảo vật.
Đúng thế.
Hơn vạn phân thân tìm lâu như vậy, mà mới tìm được hai nơi có bảo vật, còn những nơi khác đều là đống đổ nát trống rỗng.
“Hơn nữa, mình còn từng nhận được một phần tư chiến lợi phẩm sau khi đánh giết Ngu Phương Đà và con yêu nhện ngàn mắt Tư Nam! Cộng thêm hai bảo vật này, mình hoàn toàn có thể gom góp đủ 10 vạn giọt chân huyết Thâm Uyên” Hứa Cảnh Minh vô cùng vui vẻ.
Trong quá trình đánh giết chết con yêu nhện ngàn mắt Thâm Uyên và Ngu Phương Đà, Hứa Cảnh Minh đã xung phong làm mồi nhử, hơn nữa còn ngăn chặn con đường đào thoát của Ngu Phương Đà.
Hắn lập công rất lớn, đương nhiên sẽ được chia bốn chiến lợi phẩm.
“Mình cuối cùng cũng có cơ hội học tập truyền thừa nửa bước cảnh giới cấp ba. Hứa Cảnh Minh rất cảm kích, “Viện trưởng và những người khác rất khó có được truyền thừa nửa bước cảnh giới cấp ba, nhưng mình thì dễ dàng hơn nhiều Hứa Cảnh Minh cảm thán: “Những người đi theo con đường Tâm Giới đều sở hữu vô số thân phân, có thể ngao du vô số mảnh cương vực khác nhau, từ đó có nhiều cơ hội thu hoạch truyền thừa, thậm chí còn có cơ hội tiếp xúc với những sự tồn tại cảnh giới cấp ba”
Hắn bỗng nhiên nhớ đến Cốc Kim Thạch – một trường thọ giả đã đi xông xáo khắp nơi trong không gian Cao Duy vô tận, và thậm chí còn nhận được sự chỉ điểm từ hai sự tồn tại ở cảnh giới thứ ba!
Trong mảnh hư vô hỗn độn.
Một bóng người mơ mơ hồ hồ, nhưng lại ngập tràn hào quang chói mắt vô tận đang ngồi trước một bức tranh, nắm lấy một cây bút và cẩn thận vẽ tranh.
“Ha ha, mình vẽ đẹp thật đấy, kỹ nghệ hội hoạ như vậy cũng coi như đạt đến cảnh giới cấp ba”
Hắn ngắm nhìn bức tranh, tán thưởng: “Thế giới trong bức tranh đã và đang không ngừng phát triển, đồng thời cũng sản sinh ra vô số sinh linh Đê Duy với tốc độ thời gian trôi qua vô cùng ổn định.
“Nhưng…...”
Hắn suy nghĩ, “Những sinh mệnh Đê Duy này quá tầm thường. Mình cần những sinh mệnh đầy đủ ưu tú để khiến cho thế giới trong bức tranh này trở nên chói lọi đặc sắc hơn nữa. Suy cho cùng, ự huy hoàng của một thế giới phụ thuộc vào những sinh mệnh sống trong đó” Hắn nhìn về phía trước, dùng ánh mắt để bao phủ các mảnh cương vực vô tận ngay lập tức. “Chọn ra chín mảnh cương vực trong vô số mảnh cương vực, và chọn ra một nửa sinh mệnh Cao Duy trong mỗi mảnh cương vực” Hắn cầm một cây bút lông trong tay rồi nhẹ nhàng điều động lực lượng lao về chín mảnh cương vực cách xa vô tận ngay lập tức.
Những sinh mệnh Cao Duy ở chín mảnh cương vực này, hoặc là đang trấn thủ bên trong vũ trụ chân thực, hoặc ở xông xáo một số bí cảnh hiểm địa, hoặc đang giao dịch bảo vật với nhau, hoặc đang lĩnh hội quy luật tiến hóa … Nhưng đột nhiên, họ biến mất từng người một trong không khí mỏng manh!
Cho dù là sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Sơ Sinh vừa mới được thăng cấp, các cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, thậm chí là Lãnh Chúa Thâm Uyên, tóm lại, một nửa trong số họ đều bị lựa chọn một cách ngẫu nhiên. Hứa Cảnh Minh có nhiều phân thân nằm rải rác trong gần 2.000 lãnh thổ, thì cũng bị lựa chọn với xác suất 50%.
“Hả?” Phân thân Hứa Cảnh Minh đang khoanh chân ngồi ở Tâm Giới, đột nhiên cảm thấy mình hoàn toàn mất đi khống chế, hắn không khỏi kinh ngạc: “Làm sao vậy?”
Thời không trước mặt đều thay đổi.
Hứa Cảnh Minh nhìn thấy từng sinh mệnh Cao Duy xuất hiện ở xung quanh mình, trong đó có một số kẻ bộc phát khí tức mạnh mẽ hơn rất nhiều so với hắn. Nhưng tất cả bọn họ đều có chút hoảng sợ cùng hoang mang khi đột nhiên rơi vào một bức tranh khổng lồ.
“Mình có rất nhiều phân thân phân tán ở quá nhiều lãnh thổ, cho dù dễ dàng nhặt được cơ duyên, nhưng cũng dễ dàng gặp phải nguy cơ” Hứa Cảnh Minh lúc này cũng hiểu lý do tại sao phần lớn sinh mệnh Cao cảnh giới Vĩnh Hằng đi theo Tâm Giới đều có tuổi thọ rất thấp. Trong khoảng thời gian ý nghĩ lóe lên trong đầu, Hứa Cảnh Minh cùng vô số sinh mệnh Cao Duy đều rơi vào trong bức tranh kỳ lạ.
1233 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận