Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 656: (Phần 5) Hơn ba tháng sau (1)

“Được, ta cũng đang cảm thấy hơi đói.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Tam Nha.”
Ngô Thất lập tức đi thu xếp nha hoàn chuẩn bị cơm nước.
Lúc này, tâm trạng Hứa Cảnh Minh đang rất vui vẻ, việc thực lực của hắn mạnh lên trong thế giới Phục Ma, cũng đồng nghĩa với việc sức mạnh tâm linh của hắn đang đạt tới một giai đoạn mới.
Theo lẽ thường, chỉ có sinh mệnh Tinh Không cấp tám mới có thể tu luyện thành người phục ma tứ cảnh .
Cho dù có đủ linh dịch Băng Hoa thì sức mạnh tâm linh cũng phải đạt tới tiêu chuẩn cao thủ cấp bảy, lúc đó mới có thể tu luyện đến cảnh giới thứ tư.
“Sau khi gia nhập viện nghiên cứu Nguyên Sơ năm tháng, sức mạnh tâm linh của ta cuối cùng đã đạt đến mức cao nhất của cấp bảy.”
Hứa Cảnh Minh rất mong đợi: “Hy vọng ta mau chóng đạt được cấp tám.”
“Đối với một thành viên ngoại vi của viện nghiên cứu Nguyên Sơ mà nói, đạt tới cấp tám mới chính thức được coi là bước đi.”
Những thiên tài vô song có thể được chọn có truyền thừa mạnh nhất, có linh dịch Băng Hoa, tất cả đều đã đạt tới cấp tám trong khoảng thời gian ngắn.
Khó khăn duy nhất là từ cấp tám lên cấp chín.
Gần như phải mất đến hàng trăm năm, thậm chí còn có khi vượt quá một ngàn năm!
“Lão gia.” Hai nha hoàn mỉm cười bê một cái mâm gỗ, mang thức ăn, hoa quả và rượu ngon lên. Hai nha hoàn này cũng biết lão gia nhà mình là một người phục ma vô cùng lợi hại, tự nhiên rất có máu mặt.
Làm nha hoàn trong một gia đình giàu có bình thường khác hoàn toàn với việc làm nha hoàn cho một người phục ma tài giỏi.
Hàng xóm láng giềng, cả họ hàng thân thích, có ai mà không khách khí với họ thêm mấy phần?

Vào đêm đột phá cảnh giới thứ tư, Hứa Cảnh Minh cuối cùng đã luyện thành công ‘Tinh Thần Thần Thể’.
“Khi đến thế giới Phục Ma, ba pháp thuật mà ta hay dùng nhất là lôi pháp, La Võng thuật, ánh sáng hộ thân. Trong đó, ánh sáng hộ thân chính là pháp thuật cuối cùng được thăng lên đẳng cấp thần thông.”
Hứa Cảnh Minh ngồi khoanh chân trên giường… Ánh sáng vô tận không ngừng tràn vào cơ thể hắn.
Cơ thể hắn đang dần chuyển hóa, gân cốt, cơ bắp đang dần biến đổi, biến đổi từ cơ thể bình thường bằng xương bằng thịt dựa trên nền tảng pháp lực phục ma và năng lượng ánh sáng Tinh Thần Thần Thể.
Quá trình biến đổi kéo dài hơn ba canh giờ.
“Cuối cùng cũng bắt đầu dùng được Tinh Thần Thần Thể.”
Hứa Cảnh Minh ngồi đó: “Thần thể có khả năng tụ lại hoặc phân tán. Đó là ánh sáng vô tận.”
Ôi.
Hứa Cảnh Minh đang ngồi khoanh chân, bỗng cả người phân tán thành một luồng ánh sáng, ánh sáng lóe lên rồi bay ra ngoài cửa sổ, trong khoảng thời gian rất ngắn, luồng sáng bay lượn vài vòng trong sân, cuối cùng lại quay trở về trong phòng.
“Khi tụ lại, trong cơ thể có một lực lượng cực lớn.”
Luồng sáng ngưng tụ thành Hứa Cảnh Minh, hắn lại ngồi khoanh chân trên giường, nhưng tay phải nắm nhẹ một chút, ầm! Không khí nổ tung.
“Có chút cảm giác giống với Sinh mệnh Nguyên.”
Hứa Cảnh Minh nhận ra: “Cơ thể của Sinh mệnh Nguyên được hình thành bởi nguyên lực của vũ trụ, cơ thể có thể được biến đổi, nhưng sự tiến hóa của cơ thể ngoài đời thực… Lại phức tạp hơn nhiều, chỉ với chừng này, kiến thức của ta thì thật sự vẫn còn thiếu rất nhiều.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy, đi đến góc phòng, nhặt túi thương đang nằm trên mặt đất lên.
“Đã có được cây thần thương này mấy ngày rồi, thật sự không dùng nổi.” Hứa Cảnh Minh thở dài một hơi, chỉ bằng máu thịt bình thường, cho dù đạt tới kiểm soát cấp tế bào, hắn cũng chỉ có thể làm nó động đậy chút.
Nhưng để sử dụng thương pháp một cách thuần thục thì với thực lực hiện tại của hắn, còn rất lâu nữa mới làm được.
Bây giờ hắn đã luyện thành công Tinh Thần Thần Thể, hắn có thể dễ dàng mang theo túi thương.
Ầm ầm ầm.
Một ánh sáng lóe lên, Hứa Cảnh Minh đã đến một khoảng đất trống ở khu vườn sau nhà.
“Tốc độ này đã đạt tới siêu âm rồi.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Khi cơ thể biến thành luồng sáng, mình không nghe thấy bất cứ âm thanh gì.”
Hắn lấy ra hai đoạn cán thương từ trong túi thương, sau khi nối lại với nhau, Hứa Cảnh Minh bắt đầu thi triển thương pháp. Thực ra, hắn không cố ý theo đuổi tốc độ nhanh nhất của thương pháp, chỉ vận dụng tâm linh để thi triển các chiêu thức, xung quanh là vô số ánh sáng bao trùm. Ngân thương của Hứa Cảnh Minh vung đến đâu, không khí dịch chuyển đến đó, ánh sáng cũng tự nhiên tiếp nhận, không làm tổn hại đến thảm thực vật xung quanh.
“Cảm giác lúc thi triển thương pháp cũng tốt hơn.”
Dù sao đi nữa, Hứa Cảnh Minh đã luyện vũ khí từ khi còn nhỏ, nhưng khi tiến vào thế giới Phục Ma, hắn vẫn luôn phải thi triển pháp thuật từ xa, đúng là không thích ứng ngay luôn được.
Khi gặp tà ma, theo bản năng, hắn muốn dùng một cây ngân thương xông lên giết chết!
Nhưng trước đây, hắn chỉ có thể dựa vào cơ thể xác thịt bình thường, xông lên tức là chịu chết.
“Bây giờ ta đã luyện ba phép thần thông Ngũ Lôi Pháp, Thiên La Địa Võng, Tinh Thần Thần Thể, về sau dùng chính Tinh Thần Thần Thể đi.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Vừa hay, ta có thể phát huy hết lợi thế các kỹ năng thực chiến của mình. Đến lúc cận chiến, vũ khí kết hợp với pháp thuật, hiệu quả đối địch lại càng tốt hơn. Thứ hai, ta cũng có thể rèn luyện thực chiến ở thế giới Phục Ma.
Tuy khả năng thực chiến của hắn đã được đánh giá khá cao so với các sinh mệnh Tinh Không cấp tám, nhưng quả thực vẫn còn rất nhiều chỗ cần cải thiện.
—----
P/s: các đh ủng hộ KP, NP cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận