Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 891: (Phần 7) Đến tay (3)

“Đại nhân Ngô Minh.”
Người đàn ông mặc áo bào màu trắng, có đôi cánh sau lưng chậm rãi bước tới, khẽ cúi chào trước Hứa Cảnh Minh: “Vì vảy Thiên Mãng quá lớn, vậy nên chúng ta hãy tiến hành giao dịch trong không gian vũ trụ đi.”
“Được.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Hai người lập tức di chuyển đến không gian vũ trụ trong tích tắc, người đàn ông áo trắng đưa cho Hứa Cảnh Minh một cái chai màu đen: “Thứ trong chai là giọt nước Thanh Linh.”
Hứa Cảnh Minh cầm lấy cái chai.
Một tia lực lượng tâm linh đi xuyên qua vỏ chai, chạm vào giọt nước Thanh Linh, Hứa Cảnh Minh liền bị kích thích hốt hoảng, hắn dường như nhìn thấy được đại dương mênh mông vô biên vô tận, một đại dương thậm chí còn khổng lồ hơn cả mảnh tinh không này!
Mặt biển êm ả không có chút sóng gió, từng giọt nước ở đó đều là giọt nước Thanh Linh.
Hứa Cảnh Minh chợt bừng tỉnh.
“Mình vừa thấy vùng biển Thanh Linh sao?” Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
Vùng biển Thanh Linh được cho là nằm trong Vực Sâu thần bí đáng sợ tại không gian Cao Duy.
Giọt nước Thanh Linh trong vùng biển Thanh Linh quả thực vô biên vô tận, ngay cả đối với ba vị Chí Cao, việc thu thập giọt nước Thanh Linh cũng là một chuyện cực kỳ nguy hiểm. Bởi vì chủ tháp của tháp học Vĩnh Hằng chuyên môn nghiên cứu về Vực Sâu, vậy nên mới có thể lấy được nhiều giọt nước Thanh Linh hơn.
Hứa Cảnh Minh thu hồi cái chai vào không gian phụ thuộc bên trong chiến y.
“Đại nhân Ngô Minh, đây là vảy Thiên Mãng.”
Người đàn ông áo trắng cánh chim khẽ vung tay lên, một chiếc vảy màu xám đen hình bầu dục có chiều dài và chiều rộng khoảng chừng mười hai kilomet xuất hiện giữa không gian vũ trụ.
Nó vừa mới xuất hiện, Hứa Cảnh Minh liền cảm thấy hoảng sợ trong vô thức.
Cảm giác áp lực bên trong nó quá kinh khủng, Hứa Cảnh Minh cũng hiểu rằng đó chỉ là chút khí tức còn sót lại của sinh mệnh Cao Duy Thiên Mãng.
“Chiếc vảy Thiên Mãng đã được thu nhỏ lại với tỷ lệ khoảng một nghìn lần.”
Người đàn ông áo trắng nói: “Tháp chủ chúng tôi khuyến cáo rằng độ lớn như thế này tương đối phù hợp, nếu thu nhỏ nữa thì không còn thích hợp để quan sát! Bây giờ, tôi chính thức bàn giao vảy Thiên Mãng cho đại nhân Ngô Minh.”
“Được!”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười gật đầu.
Người đàn ông áo trắng cánh chim cũng gật đầu, lập tức xuyên qua thời không mà đi.
Hứa Cảnh Minh tiếp tục quan sát chiếc vảy của sinh vật Cao Duy đang lơ lửng giữa tinh không.
Hắn là sinh mệnh Bản Nguyên tu luyện theo phương pháp tiến hóa Thiên Mãng, đương nhiên cảm thấy sức hấp dẫn vô tận từ chiếc vảy này, và cũng chẳng giấu nổi sự say mê trong đôi mắt.
Chiếc vảy hình bầu dục này có chu vi hơn mười km, phần dày nhất lên tới 800 mét, hơn nữa đây còn là hình dáng sau khi được thu nhỏ của nó.
Hứa Cảnh Minh quan sát bố cục tinh tế của chiếc vảy, hắn cũng không có cách nào dò xét đến phần nòng cốt liên quan đến kết cấu sinh mệnh của nền tảng nguyên lực, mà chỉ có thể nhìn thấy các lớp nông nhất của nó.
“Quá hoàn mỹ.” Hứa Cảnh Minh ngắm nhìn: “Kết cấu nông nhất của chiếc vảy cũng vô cùng hoàn mỹ.”
Kết cấu của phần nông nhất còn hoàn mỹ hơn rất nhiều so với kết cấu sinh mệnh của sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười mà hắn đang nghiên cứu.
Kết cấu của nó giống như một đội quân hùng mạnh! Vô số bộ phận ăn khớp với nhau một cách hoàn mỹ! Sự hoàn hảo này khiến Hứa Cảnh Minh có chút nghẹt thở, đòng thời phải ngước nhìn hâm mộ. Hắn biết rất rõ... đây chính là điểm đặc biệt của sinh mệnh Cao Duy.
“Tầm nhìn của mình vẫn còn hạn hẹp, chỉ có thể nhìn thấy vài điểm nhỏ.”
Hứa Cảnh Minh cũng hiểu rằng những gì hắn quan sát chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, từ đó có thể thấy “kết cấu sinh mệnh” của các sinh mệnh Cao Duy phức tạp đến nhường nào, đây cũng là lí do vì sao rất ít người có thể đạt đến cảnh giới Chí Cao trong lịch sử tộc đàn nhân loại.
Thời gian càng trôi qua, Hứa Cảnh Minh thu thập được càng nhiều thông tin, thậm chí còn nhìn xuyên qua tầng nông nhất để quan sát tầng sâu hơn.
“Xì xì xì.”
Hai con ngươi của Hứa Cảnh Minh biến thành hai đường kẻ dọc, một lớp vảy đen bắt đầu xuất hiện trên bề mặt làn da.
“Hả?”
Hứa Cảnh Minh lập tức tỉnh táo trở lại, khống chế kết cấu sinh mệnh của chính mình, lớp vảy màu đen ngưng tụ trên bề mặt da lập tức tiêu biến, đôi mắt cũng khôi phục lại trạng thái bình thường.
Hứa Cảnh Minh cũng không để tâm cho lắm, bởi vì hắn đã tìm hiểu qua trong cơ sở dữ liệu của viện nghiên cứu Nguyên Sơ: nếu tiếp xúc với Cao Duy, thì cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi Cao Duy. Hứa Cảnh Minh tu luyện phương pháp tiến hoá có nguồn gốc từ sinh mệnh Cao Duy “Thiên Mãng”, vậy nên hắn rất dễ bị ảnh hưởng bởi vảy Thiên Mãng.
“Mình chỉ mải mê quan sát một lúc, vậy mà đã bị ảnh hưởng rồi. Đám quân chủ Ngục tộc còn trực tiếp dung nhập vật thể Cao Duy vào cơ thể, bảo sao không thể kiểm soát nổi.”
Hứa Cảnh Minh âm thầm cảm thán, cho dù hắn có điên cuồng đến cỡ nào, thì cũng không dám đưa vảy Thiên Mãng vào cơ thể.
“Thu.”
Hứa Cảnh Minh phất tay một cái, trực tiếp thu hồi chiếc vảy Thiên Mãng vào không gian phụ thuộc của Chiến Y Nguyên Sơ số 9.
Không gian phụ thuộc này là một không gian hình cầu có đường kính hơn 30.000 km, nó hoàn toàn có thể chứa đựng toàn bộ chiếc vảy Thiên Mãng ngay cả khi chưa được thu nhỏ.
Dĩ nhiên, không phải sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười nào cũng có không gian phụ trợ lớn như vậy, thậm chí phải nói là rất ít.
“Mình cứ cất giữ nó trong không gian phụ thuộc của Chiến Y Sơ Nguyên để có thể quan sát học hỏi bất cứ lúc nào.” Hứa Cảnh Minh chỉ cần điều động lực lượng tâm linh, là có thể dễ dàng xâm nhập vào nó.
“Trở về thôi.”
Hứa Cảnh Minh xuyên qua thời không, trở về ngôi sao Hắc Thiết xa xôi.
Ngôi sao Hắc Thiết là nơi đóng quân của của hắn, sư huynh Giản và sư huynh Ất Tửu, vậy nên hắn cần được giữ bí mật về vị trí của nó, không thích hợp để nói với sư huynh Saka và tiên sinh Lan Hiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận