Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1102: (Phần 9) Trường thọ giả (2)

Hứa Cảnh Minh quan sát lãnh địa di tích này mà rung động không thôi.
“Mình không biết chủ nhân của lãnh địa di tích này đã chết bao lâu rồi, nhưng đám dị thú ở đây vẫn còn có thể tồn tại đến bây giờ sao?”
Hứa Cảnh Minh nhìn dị thú đang giang rộng đôi cánh và bay lượn trên bầu trời.
Chúng chỉ cần xòe cánh ra, thì đã che khuất nửa bầu trời và nhanh chóng vượt khỏi phạm vi cảm ứng của Hứa Cảnh Minh.
“Đây là dị tượng của ngôi sao Nguyên Sơ” Hứa Cảnh Minh nhìn ngôi sao Nguyên Sơ trên bầu trời. Tuy rằng ngôi sao Nguyên Sơ này vẫn phát ra ánh sáng, nhưng nó thực chất đã bị tổn hại rất nhiều. Ngay phía bên dưới ngôi sao Nguyên Sơ, có tám con thú thủ hộ đang chiếm giữ tám rặng núi! Mỗi con thú thủ hộ đều có kích thước cực kỳ khổng lồ, chúng cùng nhau tạo thành một vòng vây và canh giữ vị trí trung tâm.
“Tám con thú thủ hộ dường như không có động tĩnh nào cả” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ trong đầu: “Nếu không, mình ắt hẳn cũng không thể dễ dàng đến gần hạch tâm của khu lãnh địa di tích này như vậy”
Hứa Cảnh Minh bay qua thân thể tám con thú thủ hộ, cuối cùng cũng nhìn thấy một cái vạc ba chân hình tròn to lớn đang được bảo vệ bởi chúng!
Vào thời điểm Hứa Cảnh Minh cảm ứng được cái vạc ba chân này, hắn ta phảng phất như cũng đã chạm vào ấn ký tâm linh ẩn giấu bên trong.
“Ông~~~”
Khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ mảnh thiên địa này bắt đầu thay đổi chóng mặt.
Khu lãnh địa di tích đổ nát ban đầu, cuối cùng cũng đã trở về bộ dáng xinh đẹp nhất của nó.
“Thật đẹp”
“Thật là đẹp” Hứa Cảnh Minh nhìn thấy mười lăm ngọn núi kì dị, có cái đang bốc lửa ngùn ngụt, có cái ẩn hiện bóng kiếm khổng lồ, có cái đang ngưng tụ huyết dịch…
Hơn nữa, hắn còn tìm ra những hồ nước ngập tràn màu sắc, đồng thời cũng ẩn chứa đủ loại cảm xúc dục vọng ở bên trong.
Cùng với đó, hắn cũng bắt gặp vô vàn dị thú với đủ loại hình dạng khác nhau, cũng như một ngôi sao Nguyên Sơ đang tỏa ra ánh sáng chói lọi ngự trị ở giữa bầu trời.
Lúc này, Hứa Cảnh Minh phát hiện ra một bóng người già nua màu trắng được tạo thành từ nham thạch đang ngồi ở bên cạnh cái vạc.
Chủ nhân của khu lãnh địa di tích này bẩm sinh đã là một sinh mệnh có hình dạng giống như nham thạch, ngay cả khi đã trở thành một sinh mệnh Cao duy, thì ông ta vẫn giữ nguyên dáng vẻ như vậy.
“Người kế thừa. Ông già nham thạch nhìn Hứa Cảnh Minh rồi nói: “Ta đã sống qua 150 kỷ Vực Sâu, ngươi ắt hẳng chưa từng thấy ai sống lâu hơn ta đúng không?”
“Tận 150 kỷ Vực Sâu?” Hứa Cảnh Minh sửng sốt hỏi.
Xét về mặt lý thuyết, sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng sở hữu tuổi thọ vô cùng vô tận, không có giới hạn!
Nhưng trong cuộc đời dài đằng đẵng, bọn họ nhất định sẽ gặp phải đủ loại nguy cơ khác nhau. Nếu một người có thể sống hết một kỷ Vực Sâu, thì coi như đã đạt đến cấp độ trung bình của cảnh giới Vĩnh Hằng. Còn một người có thể sống hết mười kỷ kỷ Vực Sâu, thì cũng được tính là khá trường thọ so với sinh mệnh Cao Duy nói chung.
“150 kỷ Vực Sâu, ông ta làm sao có thể sống lâu như vậy?” Hứa Cảnh Minh tự lẩm bẩm.
“Trong quãng đời dài đằng đẵng vừa qua, ta đây chưa hề gặp phải kẻ nào ở cảnh giới Vĩnh Hằng có thể sống lâu hơn ta” Ông già nham thạch tự hào nói: “Đây là điều khiến cho ta thấy tự hào nhất.
Hứa Cảnh Minh vẫn chăm chú lắng nghe.
“Ta đã sống lâu như vậy rồi, vậy nên muốn thử một cái gì đó mới mẻ.” Ông già nham thạch nói: “Ta đã khám phá ra hàng triệu lãnh địa di tích, cũng đã học qua tất cả các trường phái từng xuất hiện trong Tâm Giới”
“Các sinh mệnh Cao Duy đi theo con đường lực lượng Tâm Giới, thường chia ra tổng cộng 152 trường phái chính thống! Trong số đó, có 36 trường phái đã đạt đến cảnh giới Vĩnh Hằng, mà trong 36 trường phái đó, lại có 3 trường phái đã gần đạt tới “cảnh giới thứ ba”.
Ông già nham thạch tràn đầy tự tin giải thích.
Ánh mắt Hứa Cảnh Minh trở nên sáng ngời.
Khó trách lãnh địa di tích này lại phi phàm kì diệu như vậy, có lẽ vị chủ nhân của nơi này cũng gần đạt đến cảnh giới thứ ba ư?
“Khi còn tại thế, ta đã thăm dò được tổng cộng 12 lãnh địa di tích của cường giả cảnh giới thứ ba. May mắn hơn nữa, ta đã được hai vị tồn tại ở cảnh giới thứ ba chỉ điểm cho Ông già nham thạch than thở.
“Ta từng cho rằng bản thân đã tiến đến rất gần cảnh giới thứ ba rồi… nhưng cho dù có theo đuổi nỗ lực như thế nào đi chăng nữa, thì vẫn cảm thấy còn thiếu một chút nữa”
“Mãi sau này, ta mới hiểu rõ “một chút” này chỉ là sự ảo tưởng của chính ta, chứ thực ra, ta còn cách rất xa cảnh giới thứ ba. Ngay sau đó, ông ta lại cười rồi nói tiếp: “Người kế thừa, ta đã để lại hết thảy truyền thừa thuộc 152 trường phái chính thống trong lãnh địa này! Mỗi một trường phái đều có tận 3 phần truyền thừa! Nhưng ngươi có lấy được bao nhiêu, thì phải phụ thuộc vào năng lực của bản thân rồi”
Hứa Cảnh Minh thầm lẩm bẩm: “mình cũng không biết khu lãnh địa này đã tồn tại được bao lâu, nhưng những truyền thừa này e là cũng không còn nữa rồi!”
“Đương nhiên, theo thời gian trôi qua, không ít truyền thừa trong lãnh địa này đã bị đám hậu bối lấy đi”
“Để tránh cho các ngươi đến đây rồi lại phải trở về tay không, ta đây cũng sẵn lòng giải thích ngắn gọn về tất cả 152 trường phái chính thống trong Tâm Giới, cũng như sẽ giảng giải kĩ lưỡng chi tiết hơn về ba trường phái giỏi nhất mà chính mình giỏi nhất. Ngươi có thể học được bao nhiêu, thì hãy cố gắng kiên nhẫn học tập bấy nhiêu. À đúng rồi, trước khi ta bắt đầu giảng giải …. thì ngươi hãy nhớ kỹ, tên của ta là Cốc Kim Thạch! Nếu như lời giải thích của ta có chút hữu ích đối với ngươi, thì sau này khi trở thành cảnh giới thứ ba, ngươi hãy nhớ phục sinh ta nhé. Cho dù đã sống qua 150 kỷ Vực Sâu, nhưng ta vẫn luôn thấy chưa đủ”
Ông già nham thạch nở nụ cười kì dị.
“Được rồi, hãy ghi nhớ thật kỹ, ta bắt đầu nói đây Hứa Cảnh Minh thấy vậy, lập tức lắng nghe cẩn thận. Hắn ta chỉ là một tờ giấy trắng, luôn luôn khát vọng được học hỏi mọi kiến thức. lãnh địa di tích của vị cường giả “Cốc Kim Thạch” này chắc chắn sẽ đem lại nhiều thu hoạch cho hắn hơn hẳn so với lãnh địa của “Đại Mộng Khách”.
1273 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận