Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 557: (Phần 5) Cái rét ở tinh cầu thứ ba (3)

Hắn chỉ tập trung vào một suy nghĩ duy nhất!
Cuối cùng, một hồ nước xuất hiện trước mặt Hứa Cảnh Minh!
Nước hồ màu xanh đậm đang chậm chậm chảy xuôi với nhiệt độ thấp đáng sợ.
“Sắp tới rồi, chỉ cần bơi qua hồ nước này, mình có thể tới được nơi lạnh giá nhất ở chính giữa hồ.”
Hứa Cảnh Minh trực tiếp đi vào trong hồ nước, khối lượng riêng của nước hồ màu xanh đậm rất lớn, quá nửa người hắn đều nổi lềnh bềnh trên mặt hồ.
“Bơi qua, bơi qua.”
Hứa Cảnh Minh bơi về phía trước, nhưng nước hồ thấm vào bên trong áo giáp ngoài, áo giáp trong và áo bông, hơi lạnh kinh khủng không ngừng công kích thân thể.
Hứa Cảnh Minh chỉ mới bơi được hơn mười mét, tốc độ đã ngừng tăng lên, hai cánh tay chậm chạp đưa về phía trước, thời gian dần dần trôi qua, bên ngoài cơ thể đã đóng một lớp băng.
“Bơi, bơi!”
Ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh vẫn đang tiếp tục ra lệnh, nhưng thân thể lại bất động. Hứa Cảnh Minh có thể cảm giác được lớp băng trên bề mặt cơ thể càng ngày càng dày lên, ý thức cũng càng ngày càng bị áp chế mạnh mẽ, giống như đang rơi vào vực sâu không đáy.
Cuối cùng, hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Bóng dáng đông cứng trong hồ nước cũng biến mất trong làn không khí mỏng manh.
Hứa Cảnh Minh xuất hiện trở lại ở điểm xuất phát của tinh cầu thứ ba.
“Mình bị đông cứng chết cóng rồi sao?”
Lúc này, Hứa Cảnh Minh cảm thấy điểm xuất phát thật là ấm áp, nhiệt lượng sản sinh từ cơ thể quá đủ để chống lại giá rét.
Ý thức tâm linh cũng hoàn toàn tỉnh táo.
Dưới cái lạnh kinh hoàng lúc trước, ý thức của hắn càng ngày càng tê liệt, càng ngày càng yếu.
“ Cảm giác thức tỉnh thật tuyệt.”
Hứa Cảnh Minh hơi nhíu mày.
Từ khi tới vùng đất thần bí, ở tinh cầu thứ nhất và thứ hai, hắn đều hoàn thành nhiệm vụ ngay từ lần đầu tiên.
Nhưng khi tới tinh cầu thứ ba! Hắn đã phải nếm mùi thất bại, bị chết cóng trong một hồ nước cực kỳ lạnh giá.
“Muốn vượt qua thử thách ở tinh cầu thứ ba, nhất định phải có nghị lực và sức mạnh tâm linh cực mạnh.” Hứa Cảnh Minh biết đây chính là hai vấn đề mấu chốt để vượt qua tinh cầu thứ ba.
Nghị lực bền bỉ là một đặc điểm mà rất nhiều cường giả đều có.
Ví dụ, người mà hắn đã gặp lúc trước đã chết rét 19 lần, nhưng vẫn tiếp tục chấp nhận thử thách, rèn luyện tính kiên trì và ngoan cường.
Hứa Cảnh Minh cũng là người có nghị lực phi thường, cho dù tuyệt vọng, cho dù đau đớn, cho dù chết cóng, hắn vẫn không hề từ bỏ.
Tuy nhiên, mỗi nghị lực bền bỉ thôi là không đủ.
Cần phải có sức mạnh tâm linh cực kỳ lớn mạnh.
“Sức mạnh tâm linh đủ mạnh mẽ, thì mới có thể kiểm soát được cơ thể trong cơn giá rét đáng sợ.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Rõ ràng là sức mạnh tâm linh của mình vẫn còn yếu.”
Hắn biết rõ, sức mạnh tâm linh của hắn vẫn chưa quá mạnh mẽ.
Sau khi thực chiến tăng thêm của hắn đạt trên 20 lần, hắn mới trở thành Sinh mệnh Tinh Không cấp 7.
Rõ ràng, Hứa Cảnh Minh mới gần 31 tuổi, chỉ mới tu luyện phương pháp tiến hóa chưa đầy hai năm, cho nên phương diện sức mạnh tâm linh vẫn còn có phần yếu kém.
“Đến được tinh cầu thứ năm, mình mới có tư cách để được lựa chọn bởi các thế lực trong Vực vũ trụ Thợ Săn.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Còn mình, ngay cả thử thách ở tinh cầu thứ ba cũng tạm thời không vượt qua được. Tiếp theo, thử thách ở tinh cầu thứ tư chắc chắn sẽ khó khăn hơn nữa.”
Vù.
Hứa Cảnh Minh tạm thời offline.
Nếu gặp phải vấn đề khó giải quyết, thì trước tiên phải tìm ra cách tháo gỡ tốt nhất.
“Một mặt, mình phải học tập cách làm thế nào để mặc quần áo chống lạnh hiệu quả hơn.”
Hứa Cảnh Minh tìm tòi tài liệu trên mạng thế giới ảo: “Mình có thể trực tiếp nhờ chuyên gia trong ngành này để hỗ trợ lên phương án mặc quần áo như thế nào để giảm bớt sức mạnh của giá rét.”
“Một mặt khác, mình phải tăng cường ý thức tâm linh của bản thân.”
“Ngoài phương pháp mài giũa huấn luyện như thường lệ ra, mình phải nhanh chóng đột phá lên Sinh mệnh Tinh Không cao cấp trong hiện thực.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Cơ thể sẽ mạnh hơn nhiều sau khi đột phá từ Sinh mệnh Tinh Không trung cấp lên cao cấp.”
“Cơ thể mạnh mẽ, đầu óc mạnh mẽ, thì ý thức tâm linh cũng sẽ lớn mạnh.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
Cơ thể và ý thức tâm linh hỗ trợ lẫn nhau.
Vì sao Sinh mệnh Tinh Không cấp 8 lại sở hữu ý thức tâm linh bất thường như vậy? Một trong những yếu tố mấu chốt chính là cơ thể cực kỳ mạnh mẽ của bọn họ
Sau khi offline, Hứa Cảnh Minh tới căn cứ dưới đáy biển để tiếp tục tu luyện với sự hỗ trợ của buồng trọng lực và hằng tinh nhân tạo.
Hắn vẫn luôn duy trì tần suất ba ngày một lần, giúp cho quá trình tiến hóa của cơ thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
“Dự đoán trong vòng khoảng nửa tháng, thân thể có thể đạt tới Sinh mệnh Tinh Không cấp cao.”
Hứa Cảnh Minh kết thúc buổi huấn luyện, ngồi phi thuyền vũ trụ cỡ nhỏ của mình trở về nhà.
Cục trưởng Chu đang chờ ở chỗ ở.
“Cục trưởng Chu.”
Hứa Cảnh Minh ra khỏi phi thuyền, ngạc nhiên nhìn cục trưởng Chu: “Có việc gì thì cứ gọi điện thoại thẳng cho tôi là được rồi mà.”
“Chuyện này rất quan trọng.”
Cục trưởng Chu bước tới nói nhỏ: “Chúng tôi nhận được thông báo của nền văn minh Hắc Nguyệt, một nền văn minh khá cường đại thuộc liên minh sao Ngô Câu. Bọn họ đã phái sứ đoàn tới Trái Đất, dự kiến sẽ đến vào ngày mồng 2 tháng 6.”
“Sứ đoàn của nền văn minh Hắc Nguyệt?”
Hứa Cảnh Minh thầm căng thẳng: “Không phải ngày mồng 2 tháng 6 chính là ngày vừa mới kết thúc kỳ bảo hộ nền văn minh hay sao?”
“Ừm.”
Cục trưởng Chu gật đầu: “Đối phương làm rất phô trương thanh thế, thậm chí còn chủ động tiết lộ tin tức sẽ tới thăm Văn minh Trái Đất.”
Hứa Cảnh Minh nhíu mày: “Chủ động tiết lộ tin tức?”
“Nghĩa là tuyên bố với xung quanh rằng Nền văn minh Trái Đất là con mồi của bọn họ.” Cục trưởng Chu nghiêm giọng.
Hứa Cảnh Minh thầm căng thẳng: “Ngang ngược vậy à?”
“Nền văn minh Trái Đất chúng ta từng suy đoán, sau khi kỳ bảo hộ kết thúc, mối uy hiếp lớn nhất chúng ta gặp phải rất có thể chính là nền văn minh Hắc Nguyệt.”
Cục trưởng Chu nói: “Chúng ta đã từng hi vọng nền văn minh Hắc Nguyệt không nhắm tới chúng ta, nhưng sự thực là nền văn minh Hắc Nguyệt đã phái sứ đoàn đến đây.”
“Sợ hãi, e ngại đều vô ích, chúng ta chỉ có thể dốc toàn lực ứng phó.”
Cục trưởng Chu nhìn Hứa Cảnh Minh: “Cho nên chúng tôi cần cậu góp một phần sức lực.”
“Đó chính là trách nhiệm của tôi.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Mọi người cần tôi làm gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận