Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1360: (Phần 11) Cuộc chiến nước và lửa (3)

“Ngọn Lửa Hồng Liên? Ha ha ha, ngọn lửa này cháy quá chậm, còn không nhanh bằng tốc độ hấp thu ‘suối nguồn Tội Nghiệt của ta!”
Mặc dù bề mặt suối nguồn Tội Nghiệt Vô Tận bốc lên hoả diễm vô tận, thì bên trong cũng không thấy bị hao tổn gì.
“Tội Nghiệt bình thường thì sợ Ngọn Lửa Hồng Liên. Thế nhưng… khi Tội Nghiệt ngưng kết lại thành suối nguồn, thì tự nhiên có thể dập lửa!”
“Tội Nghiệt… ngút trời!!!” Giọng nói của Lãnh chúa Ngôn Địch vang vọng khắp bầu trời, dòng suối nguồn Tội Nghiệt khổng lồ lập tức chuyển hoá từ chất lỏng trở thành ‘Tội Nghiệt’ vô tận và hướng về phía tám phân thân Hứa Cảnh Minh.
Giờ khắc này, Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy chính mình hoàn toàn bị bao phủ trong Tội Nghiệt.
Tội Nghiệt vô cùng vô tận, bao trùm lấy hắn, cũng bao trùm lấy tâm linh của hắn.
Thứ mà Tội Nghiệt lôi kéo chính là tâm linh, muốn kéo ý thức tâm linh về phía Thâm Uyên không đáy kia một cách triệt để!
Hứa Cảnh Minh cảm thấy tất cả tám phân thân của mình đều bị dây dưa trói buộc trong Tội Nghiệt vô cùng vô tận.
Những tội lỗi này thấm vào trong thân thể, ảnh hưởng đến ý thức tâm linh, muốn ăn mòn và ô nhiễm tâm linh. Nhưng thứ nhất, Hứa Cảnh Minh vẫn đang bốc lên Ngọn Lửa Hồng Liên khắp toàn thân, không ngừng được rửa trôi Tội Nghiệt. Thứ hai, Hứa Cảnh Minh kiêm tu ba đại lưu phái, cho nên hắn tự nhiên sở hữu thân thể vật lý và ý thức tâm linh cực kì mạnh mẽ, cũng như năng lực chống cự cực kì mạnh mẽ. Hắn ta mặc kệ sự ô nhiễm từ dòng suối Tội Nghiệt, vẫn có thể chống cự và duy trì sự tỉnh táo của mình. “Trong chi nhánh tương lai mà mình đã quan sát, nếu như Lãnh chúa Ngôn Địch tự huỷ hoại thân thể và hoá thành Tội Nghiệt, thì mới có thể ảnh hưởng đến tất cả phân thân chính mình. Hứa Cảnh Minh nói thầm: “Hắn chỉ mới tiêu hao một phần mười thân thể, rõ ràng là còn chưa đủ Tội Nghiệt!”
Lãnh chúa Ngôn Địch nhìn có vẻ như đã chuyển hoá một lượng lớn nước suối Tội Nghiệt trở thành Tội Nghiệt vô cùng vô tận. Nhưng so với tổng khối lượng cơ thể của hắn, đây quả thực chỉ mới được một phần mười. Bởi vì chỉ khi tiêu hao một ít như thế, thì mới không ảnh hưởng đến những chiêu thức chiến đấu khác của hắn ta. “Hư Uyên!” Trong lúc Hứa Cảnh Minh chống cự lại Tội Nghiệt, thì một toà Hư Uyên hư ảo khác lại giáng lâm, gây ảnh hưởng lên ý thức của Lãnh chúa Ngôn Địch lần nữa.
Oành!
“Lại là huyễn cảnh này. Lãnh chúa Ngôn Địch vô cùng tức giận, nhưng ý thức của hắn đã bị vây lại trong huyễn cảnh.
Hắn cố sức vùng vẫy, cuối cùng cũng xông ra được khỏi huyễn cảnh, liền cảm nhận được cơn đau kinh khủng do tâm linh bị xé rách.
Ba phân thân Hứa Cảnh Minh cầm ba cây trường thương hư ảo trong tay, hoá thành ba vòng Triều Dương, xuyên qua thân thể Lãnh chúa Ngôn Địch. Ba vòng Triều Dương này dường như muốn thiêu đốt tất cả mọi thứ, xé rách ý thức tâm linh của hắn ta!
“Binh khí tâm linh? Ta ở trong huyễn cảnh, thế mà cũng không biết mình đã hứng chịu thủ đoạn binh khí tâm linh. Lãnh chúa Ngôn Địch vô cùng kinh hãi.
Hắn ta rõ ràng đã bị đâm xuyên bởi trường thương tâm linh của Hứa Cảnh Minh, nhưng lúc ở trong huyễn cảnh thì lại bị che đậy toàn bộ cảm giác, chỉ đến khi xông ra khỏi huyễn cảnh thì mới biết là đã trúng chiêu. “Uy lực của binh khí tâm linh vốn dĩ rất lớn, Ngô Minh có lẽ chỉ cần thi triển hơn trăm chiêu, là đã có thể hoàn toàn chôn vùi ý thức tâm linh của phân thân này” Lãnh chúa Ngôn Địch cảm thấy nguy hiểm. Chịu sự ảnh hưởng của Ngọn Lửa Hồng Liên và huyễn cảnh Hư Uyên, Lãnh chúa Ngôn Địch không hề phản kháng mà cứ thế tiếp nhận từng đòn trường thương tâm linh, gánh chịu sát thương ở mức độ cao nhất.
Nếu không bị thiêu đốt bởi Ngọn Lửa Hồng Liên, nếu không có sự quấy rối từ huyễn cảnh, hắn ta ứng phó hết gánh chịu tổn thương thấp hơn rất nhiều.
sức, tự nhiên “Để rồi xem ai chết trước ai!” Lãnh chúa Ngôn Địch cảm nhận được nguy hiểm chết chóc, nhưng lại càng trở nên điên cuồng hơn.
Rầm…
Dòng suối Tội Nghiệt đang chảy cuồn cuộn đột nhiên bành trường, lan rộng ra xung quanh trong khoảnh khắc, bao phủ lấy hai phân thân của Hứa Cảnh Minh.
“Phut!”
Vào thời điểm nước suối Tội Nghiệt bao trùm muôn nơi, hai cây đinh ba Ma âm kì lạ xuất hiện, đâm xuyên qua cơ thể của hai phân thân này của Hứa Cảnh Minh chỉ trong chớp mắt.
Hai cây đinh ba Ma âm đó là binh khí của Lãnh chúa Ngôn Địch, có thể xuất hiện tại bất kì chỗ nào trong dòng suối Tội nghiệt rộng lớn này.
“Hử?” Hai phân thân bị đâm xuyên của Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy có một luồng gió vô tận xuyên qua cơ thể, đồng thời điên cuồng phá huỷ cơ thể.
Vù.
Hai phân thân này lập tức trốn vào Tâm Giới, lúc hiện thân trở lại thì đã ở một nơi cực xa, nhưng hai phân thân này rõ ràng đã yếu đi rất nhiều.
“Lãnh chúa Ngôn Địch cực kì am hiểu cả lưu phái Tội Nghiệt và lưu phái Ma âm, mà lưu phái Ma âm lại càng thiên về phương diện chiến đấu chém giết. May mắn thay, mình kiêm tu ba đại lưu phái, cho nên đã cải thiện cơ thể cường tráng hơn rất nhiều. Nếu như là khi mình vừa đến Thâm Uyên, thì chỉ sợ là mỗi cây đinh ba cũng đủ để xiên chết một phân thân này” Hứa Cảnh Minh hiểu rõ.
Sau khi kiêm tu ba đại lưu phái, Hứa Cảnh Minh đoán chừng một phân thân phải bị đâm ba lần thì mới chết hoàn toàn.
“Thân thể của lãnh chúa Ngôn Địch có thể lớn cũng có thể nhỏ, đinh ba Ma âm của hắn cũng tuỳ ý xuất hiện trong nước suối. Vì lẽ đó, mình nhất định phải giữ khoảng cách đầy đủ. Hứa Cảnh Minh lại càng cẩn thận hơn, phát huy ưu thế linh hoạt của con đường Tâm Giới.
1252 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận