Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 524: (Phần 4) Ra tay ngoài thành (1)

“Đúng là có rất nhiều.”
Lão già cũng không dối gạt, nói: “Mỗi lần hiến tế của thế giới Huyết Vũ là một cơ hội! Cơ hội một bước lên trời! Vì lẽ đó, rất nhiều công dân vũ trụ có thiên phú đều sẵn lòng bỏ tiền để hiến tế trực tiếp “10.000 vàng”, nhằm thử nghiệm cơ duyên một lần. Tuy nhiên, số lượng “vàng bạc” của thế giới Huyết Vũ là hữu hạn. Vì ngươi đang ở Đế Đô, cho nên mới cảm thấy vàng bạc rất nhiều… Nếu là ở một số thành trì bình thường, muốn kiếm được “10.000 vàng” là chuyện rất khó khăn.”
Hứa Cảnh Minh hiểu rõ.
“Các công dân vũ trụ muốn mua “10.000 vàng” đều đang xếp hàng.”
Lão già nói: “Bởi vì vàng bạc của thế giới Huyết Vũ quá hiếm có khó tìm, cho nên bọn họ không thể “hiến tế” nhiều lần.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Hoặc là đây cũng là điểm hạn chế do thế giới Huyết Vũ cố tình đặt ra.”
“Đúng vậy.”
Lão giả gật đầu: “Dù sao đi nữa, ban tổ chức của thế giới Huyết Vũ mới là thế lực nắm giữ quyền lực cao nhất ở nơi này! Bọn họ muốn vàng bạc xuất hiện tràn lan khớp nơi, vậy thì số lượng vàng bạc sẽ lập tức nhiều lên. Bọn họ muốn siết chặt “vàng bạc”, độ khó để người chơi kiếm được vàng bạc sẽ lập tức tăng lên. Ta nhắc lại với ngươi một câu… Trong thế giới Huyết Vũ, số lượng vàng bạc mang theo bên người tốt nhất đừng vượt quá “10.000 vàng”.”
“Ta hiểu.” Hứa Cảnh Minh đương nhiên thông suốt.
“Tổng số vàng bạc ngươi tích lũy được tốt nhất đừng vượt quá “100.000 vàng”.”
Lão giả nói: “Một khi vượt quá 10 vạn, ngươi sẽ bị cả thế giới nhắm, khó lòng di chuyển nửa bước trong thế giới Huyết Vũ.”
“Thu hoạch lũy kế không vượt quá 10 vạn vàng.”
Hứa Cảnh Minh đã hiểu.
Đây là thông tin mà ngay cả Bàng Trạch cũng không biết.
Lão già trò chuyện với Hứa Cảnh Minh một lúc rồi rời đi.
Mạng thế giới ảo, không gian cá nhân của Hứa Cảnh Minh.
Tại một phòng khách riêng tư bên trong phi thuyền, Hứa Cảnh Minh đang ngồi trên sô pha, vừa uống rượu vừa quan sát khung cảnh bầu trời đầu sao bên ngoài cửa kính của phi thuyền.
“Số dư tài khoản đã đạt đến chín mươi vạn, nếu muốn gom được một vạn nữa cũng không khó. Đội ngũ của mình, tùy tiện thực hiện một vài nhiệm vụ ám sát cũng gom đủ.”
Hứa Cảnh Minh nhấp vào bảng lực chiến cá nhân, xem xét cảnh giới của bản thân: “Nhưng hiện tại, Hóa Hồng thương pháp của mình chỉ mới cấp sáu 98%.”
Sau khi châm ngòi cho ánh sáng linh hồn, Hứa Cảnh Minh chuyên cần luyện tập thương pháp hằng ngày, thương pháp đang từ từ tăng lên, nhưng hiển nhiên vẫn còn kém cấp bảy một chút.
“Hiến tế “10.000 vàng” để thu hoạch được cơ duyên trong thế giới Huyết Vũ, mỗi người chơi chỉ có một cơ hội duy nhất trong đời! Mình không thể lãng phí cơ duyên quý giá này, nhất định phải đạt tới cấp bảy trước khi tiến vào vùng đất thần bí.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
Hắn phải chú ý cẩn thận từng bước một.
Tính đến thời điểm hiện tại, hắn ta là thiên tài số một, đồng thời là người tiến xa nhất trên con đường tiến hóa của Trái Đất.
Nếu lãng phí cơ duyên một cách quá tùy tiện, điều này không chỉ ảnh hưởng tới tiền đồ của bản thân, mà quan trọng nhất là… sẽ ảnh hưởng tới tương lai của toàn bộ văn minh Trái Đất.
Cho nên, hắn nhất định phải cực kỳ thận trọng!
Hứa Cảnh Minh nhấp nhẹ vào danh sách bạn bè, mời ba người bạn.
Vù! Vù! Vù!
Ba bóng người tới rất nhanh, đó chính là Liễu Hải, Đồ Lăng, Trương Thanh.
“Sư phụ, mọi người ngồi xuống đi.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy.
Trương Thanh hơi tò mò ngồi xuống một góc ghế sô pha, cầm ly rượu trước mặt lên, cười tủm tỉm nói: “Cao thủ số một của Trái Đất chúng ta sao lại nhớ ra tôi, một tân công dân vũ trụ vậy?”
Liễu Hải, Đồ Lăng cũng ngồi xuống và nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Tôi đang tiến hành một kế hoạch ở thế giới Huyết Vũ.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói: “Sư phụ Liễu Hải và đàn em Đồ Lăng cũng đều đang giúp tôi, nhưng tôi cũng vẫn cần đến sự hỗ trợ của chị Trương. Chị yên tâm, thời gian không quá mười ngày! Phí thuê lên đến 100 vạn xu vũ trụ! Lần đầu tiến vào thế giới Huyết Vũ, chị Trương sẽ hao tốn 10 vạn xu vũ trụ, cộng thêm 10 vạn xu vũ trụ khác cho chức năng “treo máy tự động”. Trên thực tế, chị Trương sẽ nhận được 80 vạn xu vũ trụ về tay.”
“Sư phụ, đàn em Đồ Lăng, tôi cũng cần hai người phải vất vả một chút trong mười ngày tiếp theo, chi phí đều là 100 vạn xu.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Hứa ca, không phải anh đang thuê bọn em rồi à?” Đồ Lăng nói.
“Mười ngày tới đây sẽ rất vất vả.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Công việc lần này không giống trước đó cho lắm, nên anh đương nhiên phải tăng giá. Yên tâm… Anh cũng sẽ kiếm lời không ít, xem như là tặng hồng bao cho sư phụ và mọi người.”
“Bàng tiên sinh đã tặng hồng bao, Cảnh Minh con cũng tặng hồng bao, được, ta biết hai người kiếm được không ít, ta nhận.”
Liễu Hải không từ chối.
“Biết anh và Bàng tiên sinh đều rất có tiền, người mới như em không khách sáo nữa, coi như đi ăn ké.”
Đồ Lăng vui vẻ nói.
Trương Thanh thấy thế cũng không từ chối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận