Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 652: (Phần 5) Hành động của các bên (2)

“Tề Thần huynh, ta còn có một chuyện cần huynh hỗ trợ.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Với quan hệ giữa sư huynh của lão đệ với em gái ta, lão đệ còn khách sáo với ta làm gì.”
Tộc trưởng Tề Thần cười nói: “Ta cũng đã nói từ trước rồi, nếu có bất kỳ chuyện gì thì cứ việc nói.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười, đưa cho tộc trưởng Tề Thần ngân phiếu hai vạn lượng: “Ta muốn mua một cân huyền quang hàn thiết và một cây trường thương đủ bền chắc! Trường thương dài ba mét, kích cỡ cán thương bình thường là được.”
“Hai vạn lượng, lão đệ đưa nhiều rồi.” Tộc trưởng Tề Thần nói.
“Coi như đề phòng dư.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Có yêu cầu về trọng lượng của trường thương không?”
Tộc trưởng Tề Thần nói: “Có rất nhiều vật liệu có trọng lượng cực kỳ lớn, có lẽ lão đệ không cầm được.”
“Trọng lượng khoảng trên dưới một vạn cân.” Hứa Cảnh Minh nói.
Mắt tộc trưởng Tề Thần sáng lên: “Bội phục bội phục, không ngờ phương diện thần thể phục ma của lão đệ lại có thành tựu như vậy.”
Hứa Cảnh Minh cười.
Trường thương nặng hơn vạn cân ở thế giới Phục Ma thì tạm thời hắn cũng không dùng được.
Nhưng pháp thuật “Hộ Thân Tinh Quang” đã sắp lột xác thành thần thông. Một khi đột phá, bản thân hắn cũng sẽ luyện thành thần thông “thần thể Tinh Thần”. Thần thể này có cơ thể xác thịt tựa như sao trời, sức mạnh lớn vô cùng, rất thích hợp cận chiến.
Hứa Cảnh Minh đương nhiên cần phải chuẩn bị sẵn một cây trường thương thật tốt!
Thế giới Phục Ma có rất nhiều vật liệu quý hiếm! Một cây trường thương nặng vạn cân chỉ là chuyện nhỏ. Trường thương nặng bốn, năm vạn cân thì khó kiếm hơn, chút ngân lượng này không mua nổi.
“Yên tâm, ở phủ của ta có một cây trường thương thích hợp, ngày mai sẽ đưa nó cho lão đệ.” Tộc trưởng Tề Thần phóng khoáng nói. Phe hắn và em gái nhiều đời đều giáng sinh ở Tề gia, Tề gia đương nhiên có nền tảng vững chắc.
Nếu như chọc tới Tề gia, một số người phục ma mạnh đã rời khỏi thế giới Phục Ma như Tề Tiêu đều có thể giáng lâm trở lại một lần nữa.
Đây cũng là nguyên nhân núi Động Minh không dám quang minh chính đại đánh vào phủ thành.
Bọn chúng không tính ra được… Rốt cuộc thành phủ có bao nhiêu người phục ma mạnh!
“Cảm ơn.” Hứa Cảnh Minh gật đầu. Mua sắm vật liệu và vũ khí không phải chuyện gì khó, cho nên hắn mới mở lời nhờ tộc trưởng Tề Thần hỗ trợ, đây cũng là cách thúc đẩy giao tình của hai bên.
Nếu như là rắc rối lớn thì trái lại, hắn sẽ không tùy tiện mở lời.
Màn đêm buông xuống.
Trong phòng, Hứa Cảnh Minh ngồi khoanh chân trên giường, lấy trong ngực ra một bình ngọc.
“Luyện ma đầu nhỏ kia trước.” Hứa Cảnh Minh mở nắp bình, pháp lực phục ma cuốn đám ma khí nhỏ yếu hơn vào miệng, đám ma khí bản mệnh của Địa Ma vẫn bị phong cấm, nằm nguyên trong bình ngọc.
“Bắt đầu thôi.”
Hứa Cảnh Minh cảm nhận thấy từng sợi ký ức dung nhập ý thức của mình, chính mình tận mắt thấy toàn bộ về ma đầu mới sinh ra.
“Ta mới là nữ chủ nhân, ta mới là nữ chủ nhân của Vũ Phong gia!” Giọng nói chói tai rít lên trong ý thức của Hứa Cảnh Minh, đồng thời từng cảnh tượng một hiện ra.
Sau nửa canh giờ.
Hứa Cảnh Minh mở mắt ra.
“Con người nhất định phải khống chế dục vọng.”
“Dục vọng vừa phải có thể khiến người ta hăng hái phấn đấu vì nó. Nhưng dục vọng vượt quá khả năng tối đa sẽ hủy diệt bản thân.”
Hứa Cảnh Minh thì thầm: “Nếu như dục vọng nhỏ hơn một chút thì có lẽ cả đời này, nàng ta đã vui sướng hạnh phúc hơn nhiều.”
Mặc dù chấp niệm của ma đầu mới sinh ra này rất ngoan cố, nhưng mới sinh chỉ đạt cấp độ Nhân Ma, cho thấy ở một chừng mực nào đó độ uy hiếp.
Hứa Cảnh Minh dễ dàng hiểu ra nguyên nhân vì sao người phụ nữ này lại bi thảm như vậy, cho dù tận mắt chứng kiến tất cả những gì nàng ta trải qua, Hứa Cảnh Minh cũng không hề chịu ảnh hưởng. Khi chấp niệm của ma đầu không thể rung chuyển tâm linh của Hứa Cảnh Minh, Hứa Cảnh Minh ở thế bất bại.
Chỉ tốn nửa canh giờ, Hứa Cảnh Minh đã khiến chấp niệm của ma đầu lung lay sụp đổ. Tuy nàng ta vẫn la hét không tin, ngươi là đồ lừa đảo, tất cả đều là lừa đảo, nhưng nội tâm nàng ta đã bị thuyết phục, đương nhiên chấp niệm bắt đầu sụp đổ.
“Khống chế dục vọng, chỉ bốn chữ thôi nhưng rất nhiều người đã thất bại vì nó.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu.
Con người nhất định phải hiểu rõ phạm vi năng lực của bản thân.
Giống như tình thế hiện tại nền văn minh Trái Đất đang gặp phải, phương pháp tốt nhất của hắn chính là chịu đựng, tình nguyện để nền văn minh Trái Đất nhẫn nhịn chịu khổ một chút ở thời kỳ đầu. Chỉ cần hắn trở thành sinh mệnh Nguyên, văn minh Trái Đất đương nhiên cũng sẽ trỗi dậy theo.
Đây là phương pháp đơn giản nhất, đồng thời cũng là ổn thỏa nhất.
Nhưng rất nhiều người biết phương pháp đơn giản nhất và ổn thỏa nhất này nhưng không muốn chờ đợi! Tình nguyện mạo hiểm, cuối cùng thất bại thảm hại!
“Mặc dù mình có thiên phú đủ cao, được viên nghiên cứu Nguyên Sơ chiêu mộ nhưng mình phải tỉnh táo, suy cho cùng hiện tại mình chỉ là một sinh mệnh Tinh Không cấp 7, còn thiếu một chút nữa mới lên được cấp 8, thực lực của mình còn rất hạn chế.” Hứa Cảnh Minh tự khuyên bản thân.
Dù tâm như gương sáng, cũng cần phải được lau chùi!
Cho dù hiểu rõ đạo lý đấy, rồi cũng cần thường xuyên nhắc nhở bản thân. Bởi vì con người thường hay quên, theo thời gian, những điều đã ghi nhớ sẽ dần trở nên lộn xộn và bị lãng quên hết thảy.
Cho nên, một số người trước đây rất anh minh thần võ, nhưng sau khi thành công không bao lâu, tấm gương sáng trong lòng không được lau chùi bị che mờ đi, cho nên lại phạm phải những sai lầm không theo chuẩn mực, mất sạch tiếng thơm cả đời.
Ma luyện tâm linh sẽ khắc ghi lại một cách đậm nét hơn một số những điều đã biết vào trong tâm linh.
Đồng thời khiến tâm linh trở nên mạnh mẽ, kiên cường hơn!
“Mình phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng mới có thể luyện hóa Địa Ma.”
Hứa Cảnh Minh nhìn bình ngọc trong tay: “Đây là Địa Ma đầu tiên mình gặp ở thế giới Phục Ma, nhất định phải thận trọng.”
Thất bại một lần, tâm linh bị tổn thương sẽ kéo dài thêm thời gian.
Mà điều mình không được phép lãng phí nhất chính là thời gian!
“Phải thả lỏng thể xác và tinh thần trước đã.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ, ý thức lập tức rời khỏi thế giới Phục Ma, trở lại hiện thực với vợ và con gái. Đây là phương pháp tốt nhất để hắn thả lỏng thể xác và tinh thần.
—----
Chời mình hơi bị xúc động bởi chapter này luôn á =)), truyện của lão Cà đôi khi có mấy đoạn như self help book vậy đó =)), đọc như một lời nhắc nhở, như một lời cảnh tỉnh lun á =))).
Bạn cần đăng nhập để bình luận