Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1352: (Phần 11) Thân thể Hư Uyên (2)

Thời gian trôi đi trong chớp mắt, Hứa Cảnh Minh đã tiến vào Thâm Uyên hơn trăm năm. Hắn đã hoàn toàn thu liễm khí tức, hành tẩu hiểm địa này đến hiểm địa khác, tùy ý thu thập không ít vật phẩm.
“Thế mà có nhiều cây cỏ Tội Nghiệt như vậy sao?” Hứa Cảnh Minh để lộ ý cười khi nhìn thấy một đám xanh um tươi tốt ở trước mắt, hắn đếm được nơi đó có ít nhất cũng mấy chục vạn cây cỏ Tội Nghiệt.
“Khi mình bị ô nhiễm Cao Duy, nhóm người viện trưởng đã điều chế rượu Băng Hàn nhằm giúp mình giữ được tỉnh táo, mà vật liệu chủ yếu trong rượu Băng Hàn chính là cây cỏ Tội Nghiệt này” Hứa Cảnh Minh mỉm cười rồi vẫy tay một cái, thu hoạt mấy vạn cây cỏ Tội Nghiệt. “Ai? Ai dám cướp đoạt cây cỏ Tội Nghiệt của ta?”
Ngay sau đó, một tiếng rống trầm thấp vang lên, một cái đầu thật lớn lộc cộc lộc cộc nhô lên từ bùn lầy ở xa xa.
Sáu con mắt màu máu trên cái đầu lớn chiếu thẳng vào Hứa Cảnh Minh, một đòn công kích vô hình ập đến.
Thân là cường giả thuộc con đường Tâm Giới, Hứa Cảnh Minh thường trực tiếp truyền tống Tâm Giới, chỉ đi một bước là tiến vào một tầng không gian Thâm Uyên khác.
Vì lẽ đó, những ma đầu Thâm Uyên này căn bản không kịp đề phòng hắn.
“Cũng không nhìn xem ta là ai mà đã động thủ à?” Hứa Cảnh Minh lắc đầu.
Tên ma đầu Thâm Uyên này ngơ ngác nhìn Hứa Cảnh Minh, sáu con mắt màu máu trở nên tê dại đờ đẫn, hoàn toàn mất đi thần thái.
Nó đã chết, chết tại huyễn cảnh của Hứa Cảnh Minh.
“Quá yếu”
Hứa Cảnh Minh vừa động tâm, đã thu hồi thi thể của tên ma đầu Thâm Uyên này: “Dù sao thì thi thể của tên ma đầu Vựa Sâu này cũng có cấp độ cảnh giới Vĩnh Hằng, vẫn có giá trị sử dụng rất lớn đối với tộc đàn nhân loại.
Một giọt máu trong thi thể này cũng đủ để khiến cho các sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười điên cuồng nghiên cứu.
“Mình đi dạo ở Thâm Uyên suốt trăm năm qua, ngược lại có được không ít thu hoạch. Tuy rằng những thứ này đều rất bình thường, nhưng cũng có tổng giá trị hơn một giọt huyết mẫu Thâm Uyên, hẳn là đủ để cung cấp cho tộc đàn nhân loại cả trăm triệu năm” Hứa Cảnh Minh nghĩ.
Hắn thành lập thế lực của riêng mình, hiển nhiên sẽ phải thả ra bảo vật mỗi ngàn năm để cung ứng cho nhóm sinh mệnh Bản Nguyên dưới trướng cũng như phía chính phủ tộc đàn nhân loại vũ trụ Thân là cường giả đứng đầu của nhân loại, hắn tất nhiên cũng phải cung cấp lượng lớn tài nguyên.
Nếu như không quản việc nhà, không biết quản việc nhà khó thế nào!
Hắn cần phải lựa chọn những loại bảo vật không quá trân quý, đủ để sinh mệnh Đê Duy có thể sử dụng với số lượng đủ nhiều!
May mắn thay, Thâm Uyên vô biên vô hạn với vô số bảo vật!
“Hử?” Hứa Cảnh Minh bỗng nhiên cảm ứng được dao động giao thủ cấp độ nửa bước cảnh giới thứ ba, lập tức phóng tầm mắt ra xa, không khỏi lộ vẻ vui mừng: “Đi vào Thâm Uyên hơn trăm năm, cuối cùng cũng thấy được đại bảo bối”
Một con sông màu đen rộng lớn lao nhanh giữa trời cao, xuyên thấu từ tầng không gian Thâm Uyên này qua tầng không gian Thâm Uyên khác, thậm chí tiếp tục kéo dài suốt không biết bao nhiêu tầng không gian Thâm Uyên.
Mà giờ phút này, có một tảng băng đang trôi nổi bên ngoài con sông màu đen.
Tảng băng này toả ra ánh sáng chiếu xuống óng ánh long lanh, khiến cho một đám sinh mệnh Cao Duy sinh lòng tham, khát vọng đoạt lấy.
“Núi băng Thanh Linh? Tòa núi băng Thanh Linh này đáng giá bao nhiêu? Ít nhất cũng phải 100 giọt huyết mẫu Thâm Uyên đi”
“Dòng sông Ác Mộng vốn thường xuất hiện một ít khối băng Thanh Linh, lần này là cả tòa núi băng sao?”
“Của ta, của ta, là của ta!”
Tòa núi băng vừa mới xuất hiện, liền đã thu hút sự chú ý của ba vị lãnh chúa Thâm Uyên xung quanh. Bọn hắn trú ngụ ở gần đây, nên đã phát hiện trước, cũng đã đến trước.
Rầm ầm ầm Núi băng Thanh Linh với giá trị hơn 100 giọt huyết mẫu Thâm Uyên đã khiến ba vị lãnh chúa Thâm Uyên đều đỏ mắt. Tuy nhiên, một tên lãnh chúa Thâm Uyên trong số đó có thực lực vượt trội hơn hẳn, sử dụng từng xúc tua đâm xuyên qua thời không để lấy một địch hai, trấn áp đánh lui hai gã lãnh chúa Thâm Uyên còn lại. “Bách Kỳ Khuê!” Hai gã lãnh chúa Thâm Uyên khác đều tức giận đến mức khó thở.
“Là của ta” Con quái vật xúc tu khổng lồ “Bách Kỳ Khuê” với hơn trăm đôi mắt rậm rạp nhìn chằm chằm núi băng Thanh Linh, đã lao lên muốn cướp lấy lấy nó ngay lập tức.
“Không, nó là của ta. Một giọng nói vang lên.
Một huyễn cảnh khổng lồ không thể thấy bằng mắt thường đã bao phủ vị lãnh chúa Thâm Uyên “Bách Kỳ Khuê”
này.
Con quái vật xúc tu khổng lồ ‘Bách Kỳ Khuê với hàng trăm con mắt đang điên cuồng giãy dụa, vung vẩy từng xúc tu siêu dài không theo bất kỳ quy luật nào. Bởi vì ý thức tâm linh đã bị nhốt trong ảo cảnh, nó nhất thời không thể nào tỉnh táo lại được.
Hứa Cảnh Minh nhìn thấy ba lãnh chúa Thâm Uyên này ở phía xa xa, hắn lập tức tiến hành truyền tống Tâm Giới, nhanh chóng ra tay với ‘Bách Kỳ Khuê – kẻ có thực lực mạnh nhất, khiến cho đối phương rơi vào trong huyễn cảnh.
Huyễn cảnh ‘Hư Uyên tạo ra gánh nặng cực lớn đối với tâm linh, vậy nên Hứa Cảnh Minh chỉ có thể duy trì hai huyễn cảnh Hư Uyên cùng một lúc!
Vù!
Giờ phút này, sau khi tiêu hao hết một nửa lực lượng tâm linh để vây nhốt Bách Kỳ Khuê, Hứa Cảnh Minh lập tức hiện thân, muốn thu lấy núi băng Thanh Linh khổng lồ kia.
1180 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận