Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 803: (Phần 7) Khúc chiết trong quang minh (3)

“Vù.”
Một thanh niên xuất hiện giữa hư vô, sau đó đi vào không gian cá nhân của Hứa Cảnh Minh.
“Đại ca Ngô Minh.”
“Khúc Phương, mau ngồi đi.” Hứa Cảnh Minh nhiệt tình chào đón, thậm chí còn rót rượu giúp hắn ta.
Hắn không quan tâm sự giàu có của Khúc Phương, nhưng không khỏi bội phục… bản thân con người Khúc Phương!”
“Tôi biết đại ca Ngô Minh rất bận rộn trong những ngày vừa mới đột phá thành sinh mệnh Bản Nguyên, cho nên tôi vẫn đợi đến khi buổi lễ ăn mừng của nền văn minh Trái Đất và đại hội bầu cử của liên minh sao Ngô Câu kết thúc, sau đó mới tới đây để diện kiến đại ca Ngô Minh.”
Khúc Phương vừa cười vừa nói, ngồi xuống.
Hứa Cảnh Minh để ly rượu xuống trước mặt đối phương, cũng cười nói: “Sinh mệnh Bản Nguyên có thể phân thân thành ba bản thể ở trong mạng thế giới ảo, cho nên tôi vẫn luôn có thời gian gặp cậu.”
“Tôi đã chờ lâu như vậy rồi, cũng không gấp gáp gì vài ngày.”
Khúc Phương nói: “Dù sao đi nữa, tôi đã nói về kế hoạch phương án của mình cho đại ca Ngô Minh rồi.”
“Cậu muốn làm vậy thật sao?” Hứa Cảnh Minh nhìn hắn ta.
“Ừm.”
Khúc Phương gật đầu: “Tôi muốn phát huy tác dụng của tài sản trong tay đến mức tối đa! Vì lẽ đó, tôi sẽ mua một số hành tinh có sự sống với giá rẻ, đồng thời tiếp nhận một số lượng lớn người dân bản địa, sau đó giáo dục và bồi dưỡng bọn họ. Theo kế hoạch sơ bộ, tôi sẽ mua 3000 hành tinh có sự sống, và hạn mức đầu tư cho mỗi hành tinh sẽ rơi vào khoảng 2 ngàn tỷ xu vũ trụ. Tất cả việc này sẽ tiêu tốn một nửa gia tài của tôi.”
“3000 hành tinh có sự sống?”
Hứa Cảnh Minh cảm thán: “Nếu toàn bộ dân số ở đây sinh sôi nảy nở thêm nữa, thì đủ để sánh ngang với 10 tinh hệ.”
“Lãnh địa tinh hệ được kiến thiết hoàn chỉnh quá đắt đỏ, chút tiền của tôi có lẽ chỉ đủ mua được một cái, nhưng như vậy thì hiệu suất quá thấp.”
Khúc Phương nói: “Tôi cần nắm giữ nhiều hành tinh có sự sống, ngay cả khi chúng nằm rải rác khắp nơi!”
Khúc Phương nhìn Hứa Cảnh Minh: “Động thái thu mua một lượng lớn hành tinh có sự sống như vậy chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh rất lớn trong vũ trụ, khiến một số người mờ mắt trước khoản tài phú của tôi! Vì lẽ đó, tôi cần hợp tác với một nhân vật có sức mạnh cường đại để phòng tránh mọi nguy cơ. Tôi sẽ thành lập công ty, bản thân chiếm 80% cổ phần, còn đại ca Ngô Minh chiếm 20%. Nhưng ở công ty này… đại ca Ngô Minh có lẽ sẽ không được lợi lộc gì cả! Bởi vì lợi nhuận của công ty sẽ được dùng để tái đầu tư.”
“Công ty bồi dưỡng nhân tài, các nhân tài sẽ mang một phần thu nhập của họ để báo đáp cho công ty. Với những khoản báo đáp này, công ty sẽ tiếp tục tái đầu tư để giúp đỡ nhiều người hơn, và vòng xoay cứ thế tiếp tục không ngừng.”
“Cậu thu mua 3000 hành tinh có sự sống, cưu mang 1 tỷ người đến mỗi hành tinh, vậy tổng cộng là 3 nghìn tỷ người.”
Hứa Cảnh Minh cảm thán: “Khúc Phương, cậu quả là công đức vô lượng.”
“Con người sống trên đời, thì cũng phải làm chút chuyện gì đó chứ.”
Khúc Phương nói: “Thực ra, ba vị cường giả Chí Cao luôn duy trì bầu không khí cạnh tranh trong nội bộ tộc đàn nhân loại chúng ta, nhằm thúc đẩy con người liều mình phấn đấu hơn nữa. Nhưng cơ chế cạnh tranh này cũng vẫn có một số khuyết điểm khó lòng tránh khỏi, khiến cho một số nền văn minh nhỏ yếu ở tầng dưới chót không có nhiều cơ hội sinh tồn. Vậy nên, tôi chỉ đóng góp một chút sức lực để giúp đỡ một số người bị bỏ lại phía sau.”
“Một mặt, tôi muốn bồi dưỡng thêm nhiều nhân tài cho tộc đàn nhân loại trong vũ trụ, với số lượng nhân khẩu lớn đến nhường này, nói không chừng sẽ sản sinh ra sinh mệnh Bản Nguyên hoặc đại học giả. Mặt khác, tôi cũng muốn mang lại một chút hơi ấm cho những người đáng thương đó, để cho bọn họ có nhiều lựa chọn cho tương lai hơn.” Khúc Phương nói.
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Cậu định chuyên tâm bồi dưỡng người dân bản địa phải không?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Ừm, rất nhiều nền văn minh rất thích mở rộng dân số của mình.” Khúc Phương nói: “Và với sự giúp sức của khoa học kỹ thuật sinh học, quá trình gia tăng quy mô dân số diễn ra rất nhanh. Tuy nhiên, các nền văn minh lại không chịu bồi dưỡng cư dân bản địa, trong khi bọn họ cũng là con người mà?”
“Luật pháp của Liên minh Vũ trụ Nhân loại chỉ đảm bảo những quyền cơ bản nhất cho họ.”
Khúc Phương lắc đầu: “Đôi khi, tôi cảm thấy cơ chế cạnh tranh này quá tàn khốc. Tuy nhiên… Nếu phóng tầm mắt ra ngoài phạm vi tộc đàn nhân loại, nhìn sang những tộc đàn khác trong vũ trụ, thì mới nhận ra tộc đàn nhân loại còn ôn hòa chán, nội bộ của những tộc đàn khác còn tàn khốc hơn nhiều.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Đúng vậy, tộc đàn nhân loại vũ trụ đã từng bị đánh bại nhiều lần, thậm chí cũng đã bị đứt gãy dòng lịch sử nhiều lần.”
Từ hiện tượng đứt gãy lịch sử, cũng đủ để thấy biến cố khi ấy đáng sợ đến nhường nào.
“Vì lẽ đó, tôi rất thấu hiểu quyết định của ba vị Chí Cao, nội bộ của tộc đàn nhân loại cần có sự cạnh tranh.”
Khúc Phương mỉm cười nói: “Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé, cho nên sẽ phát huy một chút tác dụng nhỏ bé.”
“Công ty thuộc về cậu, tôi chỉ cần nắm giữ 1% là được.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Xét cho cùng, cậu cũng chỉ cần tên tuổi của tôi mà thôi. Vào thời điểm mấu chốt, tôi nhất định sẽ xuất đầu lộ diện.”
“Không, 1% cổ phần không thể chứng minh được điều gì, đại ca Ngô Minh phải nắm giữ 20%! Một là không ảnh hưởng tới việc quản lý của tôi, hai là đủ sức chứng minh quyền lợi của đại ca ở công ty này.”
Khúc Phương nói: “Tôi tin rằng, tên tuổi của Ngô Minh đủ khả năng bảo vệ mấy nghìn hành tinh có sự sống.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười gật đầu: “Được, vậy thì cứ làm theo ý cậu. Công ty của cậu tên là gì?”
“Hay là lấy từ tên đại ca và tôi, mỗi tên một chữ?” Khúc Phương cười nói: “Gọi là tập đoàn Khúc Minh được không? Có lẽ chúng ta sẽ trải qua nhiều quanh co khúc khuỷu, nhưng …. nhất định sẽ quang minh rực rỡ trong tương lai”
“Đồng thời cũng sẽ mang tới ánh sáng cho rất nhiều người.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Được, nếu có bất kỳ chuyện gì, cứ việc tìm tôi.”
Khúc Phương gật đầu: “Vậy tôi đi thành lập công ty trước đã.” Nói xong, hắn ta lập tức biến mất, rời khỏi đây.
Hứa Cảnh Minh ngồi tại chỗ, để ly rượu xuống.
“Bao nhiêu năm qua, bất kể là ở hiện thực hay thế giới ảo, mình đã gặp rất nhiều người, nhưng vẫn chưa thấy ai …….. đơn thuần như Khúc Phương.”
Hứa Cảnh Minh cảm thấy con người Khúc Phương toả ra ánh sáng sưởi ấm người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận