Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 884: (Phần 7) Tìm người giúp đỡ (2)

Một ông cụ da đỏ có vóc dáng cường tráng ngồi trước bàn ăn, bận rộn chuẩn bị mỹ thực rượu ngon. Vào lúc này, Hứa Cảnh Minh xuất hiện từ hư không.
“Sư đệ Ngô Minh!”
Ông cụ da đỏ gọi hắn: “Nào nào nào, qua đây ăn thịt uống rượu nào!”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười, đi qua đó: “Sư huynh Saran, ông lần nào cũng mời tôi ăn thịt, chẳng lẽ không đổi món được sao?”
“Vũ trụ có đủ loại thịt thà, thế giới ảo lại càng nhiều vô số kể, tôi vẫn luôn đổi món đấy thôi?”
Sư huynh Saran cầm khối xương lên, bắt đầu gặm cắn: “Ngoạm một miếng thịt lớn cũng là một thú vui tuyệt vời trong đời người đó.”
Hứa Cảnh Minh cũng ngồi xuống, uống một hớp rượu rồi bắt đầu cầm lấy khúc xương sườn dài khoảng chừng ba ký thịt, vừa nhấm nháp vừa thưởng thức hương vị nước thịt tràn ngập trong khoang miệng, đồng thời cũng thấy vô cùng khoan khoái.
“Cậu tới tìm tôi, rốt cuộc là có chuyện gì?”
Sư huynh Saran hỏi: “Có phải liên quan đến đại hội trao đổi công lao của tháp học Vĩnh Hằng không?”
“Đúng vậy.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Sư huynh Saran là thành viên chính thức của tháp học Vĩnh Hằng, còn là vương gia của nền văn minh Thâm Uyên – một trong ba nền văn minh cao cấp của vũ trụ, tôi không tới tìm sư huynh Saran, vậy thì phải tìm ai đây?”
“Lúc trước, cậu cũng không chỉ chém giết Ngục Tộc với mỗi mình tôi.” Sư huynh Saran nói.
“Tôi cũng không kịp kết bạn quen biết với nhiều người như sư huynh Saran.” Hứa Cảnh Minh tâng bốc.
Bởi vì thường xuyên tiếp nhận mệnh lệnh hỗ trợ ngăn chặn các hoạt động cướp bóc tại hai vực vũ trụ còn lại trong số ba vực vũ trụ giáp ranh với Ngục tộc, Hứa Cảnh Minh đã hợp tác lâu dài với ba người trấn thủ sở hữu lực lượng Cao Duy của tháp học Vĩnh Hằng, cùng với hai người trấn thủ sở hữu lực lượng Cao Duy của cô đảo Thời Không. Cả đám người sinh sống cùng nhau, thường xuyên uống rượu và trò chuyện với nhau, thậm chí còn chung tay giết địch vô số lần, vậy nên mối quan hệ hợp tác ban đầu dần dần phát triển tình bạn keo sơn.
“Cậu muốn trao đổi cái gì?” Sư huynh Saran hỏi.
“Vảy Thiên Mãng, giọt nước Thanh Linh và một Người Thủ Hộ.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Người Thủ Hộ thì không thành vấn đề.” Sư huynh Saran nhíu mày.
“Nhưng từ trước tới nay, nhu cầu trao đổi vảy Thiên Mãng và giọt nước Thanh Linh thực sự rất lớn. Dù sao đi nữa, rất nhiều sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 trong tộc đàn nhân loại đều tu luyện theo phương pháp tiến hóa Thiên Mãng, ai mà không muốn có được vảy Thiên Mãng chứ? Mà giọt nước Thanh Linh lại càng là báu vật trong mắt của mỗi một sinh mệnh Bản Nguyên. Vảy Thiên Mãng rất quý hiếm… tháp học Vĩnh Hằng thỉnh thoảng mới thả ra được vài miếng, lần nào cũng khơi dậy một màn cạnh tranh khốc liệt. Ngược lại, giọt nước Thanh Linh luôn luôn xuất hiện trong danh sách trao đổi công lao định kỳ.”
Hứa Cảnh Minh ngồi im lắng nghe, sư huynh Saran là một trong hai mươi sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 mạnh nhất của tháp học Vĩnh Hằng, mạng lưới quan hệ của ông ta đương nhiên rộng lớn hơn rất nhiều so với của hắn.
Bởi vì hai bên khá thân thiết, cho nên Hứa Cảnh Minh mới tới tìm đến Saran.
“Tôi có thể đổi lấy giọt nước Thanh Linh và Người Thủ Hộ cho cậu.”
Sư huynh Saran nói: “Tới lúc đó, tôi sẽ sử dụng lần lựa chọn thứ nhất của mình để trao đổi giọt nước Thanh Linh! Đại hội lần này có tổng cộng có mười giọt nước Thanh Linh, mà tôi lại xếp hạng trong top 20 người đầu tiên… Dựa theo kinh nghiệm trao đổi từ trước đến nay, 99% có thể thành công! Còn Người Thủ Hộ thì lại càng đơn giản, cho dù tôi không trao đổi được, thì vẫn còn mười mấy con trong gia tộc, tôi bán lại cho cậu một con là được.”
“Theo thường lệ, nếu tôi muốn mời người giúp đỡ, thì sẽ phải trả phí bảo hiểm là 50%.” Hứa Cảnh Minh lên tiếng.
Sư huynh Saran trừng mắt với hắn: “Giọt nước Thanh Linh trị giá 35 triệu công lao, Người Thủ Hộ trị giá 1 triệu tỷ xu vũ trụ, cậu mà đưa nhiều hơn một chút, chính là đang coi thường tôi đấy!”
“Được được được!” Hứa Cảnh Minh không dám nói nhiều, dù gì thì hai người cũng đã làm bạn nhiều năm, đương nhiên biết rõ tính cách của nhau.
“Vảy Thiên Mãng chỉ có ba mảnh, tuy là cũng sẽ có người lựa chọn bảo vật Cao Duy khác…” Sư huynh Saran nhíu mày.
“Nhưng… cậu tốt nhất vẫn nên mời người nằm trong năm thứ hạng đầu mới ổn thỏa.”
“Theo kinh nghiệm trước giờ của tôi, những người có thứ hạng từ mười một trở đi không có cơ hội lấy vảy Thiên Mãng.”
Sư huynh Saran nhìn danh sách, cân nhắc: “Những người đứng đầu đều không dễ nói chuyện.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Số lượng sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 của tháp học Vĩnh Hằng nhiều hơn so với của viện nghiên cứu Nguyên Sơ và cô đảo Thời Không một chút, những người xếp hạng trong top năm đều có thực lực khủng khiếp tới mức không thể tưởng tượng nổi, vậy nên thường xông pha chiến đấu với Thần tộc Hư Không.
Công lao khi giết chết một tên Thần tộc Hư Không cao hơn công lao giết một tên Ngục Tộc cùng cấp bậc rất nhiều, nhưng chiến trường ở đó cũng nguy hiểm hơn.
“Ba ngày sau, tháp học Vĩnh Hằng sẽ tổ chức cuộc gặp mặt, thật ra đó là cuộc gặp mặt chuẩn bị cho đại hội trao đổi công lao.”
Sư huynh Saran nói: “Rất nhiều thành viên của các thế lực hàng đầu khác cũng sẽ tới đó để xin mời thành viên chính thức của tháp học Vĩnh Hằng giúp mình trao đổi bảo vật. Tới lúc đó, tôi cũng sẽ dẫn cậu đi! Tôi tin rằng với thể diện của cả hai người, chúng ta ắt hẳn vẫn có thể lấy được vảy Thiên Mãng!”
“Tìm đến những người có số điểm công lao trong năm thứ hạng đầu tiên, sau đó nhờ bọn họ thiết lập sự lựa chọn thứ nhất của mình là vảy Thiên Mãng, cậu chắc chắn sẽ phải trả thêm phí bảo hiểm.”
Sư huynh Saran nói: “Ít nhất là 50% phí bảo hiểm, thậm chí còn có thể cao hơn một chút.”
“Tôi hiểu rồi.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Sư huynh Saran không muốn lấy phí bảo hiểm của giọt nước Thanh Linh và Người Thủ Hộ, bởi vì hai người là bạn tốt.
Nhưng dù sao thì hắn cũng chưa từng tiếp xúc với những người khác, chắc chắn phải làm việc theo quy tắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận