Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 690: (Phần 6) Sư huynh Cổ Sơn (2)

Mị Già cười nói: “Mọi người làm việc cùng nhau, khả năng chiến thắng sẽ cao hơn.”
“Ta xin nhận ý tốt của ngươi, nhưng ta vốn không tham gia bất kỳ thế lực nào trong suốt mấy năm qua.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Hiện giờ, ta cũng không có ý định này.”
Mị Già khẽ nói: “Để ta tiết lộ cho ngươi một chuyện, trong vòng sáu tháng gần đây, tổng cộng tám người phục ma cấp cao đã bị giết ở châu thành.”
“Ồ?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
Ngay cả khi đám người phục ma có xung đột với nhau, thì cũng hiếm khi trực tiếp chém giết lẫn nhau. Bởi vì ai nấy đều biết rất rõ, ngay cả khi bọn họ giết chết kẻ địch, thì đối phương cũng có thể thành lập một tài khoản mới!
100 triệu xu vũ trụ có lẽ sẽ khiến sinh mệnh Tinh Không cấp bảy cảm thấy rất đau khổ, nhưng đối với người phục ma cực hạn cấp tám ….. số tiền này không quá đáng kể.
“Là do Thiên Ma?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
Mị Già gật đầu nói: “Bọn ta đã điều tra một số tin tức về những người phục ma cấp cao đã chết, bọn họ quả thực đã bị chết dưới tay Thiên Ma.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, chỉ cần có phương thức liên lạc của người bị hại trong mạng thế giới ảo, bọn họ đương nhiên có thể tra hỏi nguyên nhân cái chết một cách dễ dàng.
“Cũng không chỉ có một Thiên Ma động thủ.”
Mị Già nói ra: “Nói cách khác, một đám Thiên Ma đã bắt tay với nhau để săn giết người phục ma cấp cao. Vậy nên, Ngô Minh huynh vẫn nên gia nhập một thế lực tương đối tốt.”
“Tạ ơn Mị Già huynh đã báo tin, ta sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
Hứa Cảnh Minh nói ra, mặc dù hắn không sợ chết, nhưng nếu chết rồi thì pháp khí phục ma mà hắn dày công luyện chế cũng sẽ bị thất lạc, bản thân hắn sẽ phải thiết lập một tài khoản mới và tu luyện lại từ đầu, như vậy cũng khá phiền phức.
Mị Già cầm chén rượu lên, kính với Hứa Cảnh Minh rồi nhanh chóng bỏ đi.
Từ lúc hắn ta vào đây, ngoại trừ Hứa Cảnh Minh và Thất thúc ra, không ai trong tửu lâu có thể phát hiện sự tồn tại của người này.
“Thiếu gia.” Ngô Thất có hơi lo lắng: “Nghe ý tứ của người này, có một đám Thiên Ma đang nhắm vào người phục ma cấp cao!”
“Từ trước tới nay, đều là người phục ma giết Thiên Ma, nhưng bây giờ chúng lại muốn phản kích.”
Hứa Cảnh Minh có chút mong đợi, trong hơn mười năm vừa qua, hắn vẫn chưa giết được một Thiên Ma nào.
“Thiếu gia, ngươi phải cẩn thận.” Ngô Thất rất lo lắng: “Suy cho cùng, Thiên Ma vẫn rất nguy hiểm!”


Trong một ngôi nhà yên tĩnh, một vài người đang tiếp đãi một cụ già tóc bạc.
“Cổ tông chủ, thực lực của tên Thiên Ma này không hề tầm thường, lãnh chúa Tomiya cũng là người phục ma cửu cảnh trong thế giới Phục Ma, nhưng hắn đã phải bỏ mạng trong lúc giao đấu chính diện với Thiên Ma này.”
Một thiếu niên nói: “Thực lực của Thiên Ma này cực kì kinh khủng, thậm chí còn vượt qua cả người phục ma cửu cảnh phổ thông. Trước đó, bọn ta còn bàn tính với nhau, e rằng chỉ khi sinh mệnh Bản Nguyên đến đây, chúng ta mới có tự tin đối phó với tên Thiên Ma này!”
“Cổ tông chủ đã tới đây, chúng ta đương nhiên hoàn toàn nắm chắc.”
“Tomiya có thể chống đỡ bảy tám chiêu của tên Thiên Ma kia, nhưng khi hắn đối mặt với Cổ tông chủ, sợ là ngay cả ba chiêu cũng không thể đỡ nổi!
Đám người này đang ra sức tâng bốc.
Những người ở đây đều là người phục ma cửu cảnh, đồng thời cũng là mấy đại lão đáng sợ nhất trong toàn bộ châu Xích Vân, nhưng khi đối mặt với Cổ tông chủ, bọn họ đều tự nhận mình vẫn còn kém xa đối phương.
Bởi vì cụ già tóc bạc trước mặt đã từng tung hoành khắp nơi, danh chấn giang hồ, bất khả chiến bại, tạo nên vô số chiến tích khủng bố!
Ông ta cũng là người tự sáng tạo ra bí pháp “U Minh Đại Nhật” lừng lẫy khắp thế giới Phục Ma!
“Ta cũng nghe nói tên Thiên Ma này rất mạnh, cho nên mới từ Dịch Quốc tới đây.”
Cổ tông chủ nói: “Chỉ cần Thiên Ma xuất hiện ở châu thành này, ta chắc chắn có thể tìm thấy hắn.”
“Bọn ta cũng tìm kiếm hắn khắp nơi, nhưng bọn ta cũng không đấu lại một Thiên Ma lợi hại như thế.” Mọi người đều có chút thổn thức.
Dù sao đi nữa, bọn họ cũng đều là người phục ma cửu cảnh, đương nhiên hiểu rõ thực lực của nhau. Nếu lãnh chúa Tomiya không thể ngăn nổi mười chiêu của tên Thiên Ma này, bọn họ cũng không dám trêu vào.
“Trong số các Thiên Ma, quả thực có một vài tên rất mạnh mẽ, thực lực của chúng còn cao hơn người phục ma cửu cảnh.”
Cổ tông chủ vẫn bình tĩnh như cũ, bởi vì hắn thực sự có đủ khả năng càn quét toàn bộ thế giới Phục Ma.
“À.”
Cổ tông chủ bỗng nhiên mở miệng: “Liệu mọi người có biết một người tên là Ngô Minh hay không?”
“Ngô Minh? Bọn ta có biết, tất nhiên biết! Ở châu Xích Vân chúng ta, vị Ngô Minh này khá nổi tiếng.”
Một nữ tử che miệng cười nói: “Hắn khá thương hại người dân bình thường, thậm chí còn bênh vực bọn họ mà chiến đấu với một người phục ma cấp cao hơn mình!”
“Ta vừa nhận được tin tức, Ngô Minh vừa tới châu thành cách đây ba tiếng trước.”
Thiếu niên nói.
“Ồ?”
Đôi mắt của Cổ tông chủ lập tức tỏa sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận