Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 156: Hổ Vương (2)

Hổ Vương mất kiên nhẫn muốn cào nát cây đại thụ, nhưng khi cây bật tung rễ, đột nhiên một cây thương lao đến, đâm thẳng vào chân trái phía trước của nó, đâm rách da nó khiến máu tươi trào ra nhuộm đỏ lông.
“Không thể tấn công Hổ Vương ở cự ly gần, chỉ có thể tấn công làm tổn thương tứ chi của nó trước. Khi sức uy hiếp của nó đã giảm, mình mới có cơ hội tấn công các chỗ hiểm của nó.”
Hứa Cảnh Minh hiểu ra điều này sau khi đã chiến đấu rất nhiều lần.
Hổ Vương khổng lồ nổi giận điên cuồng, bắt đầu đuổi giết.
Hứa Cảnh Minh lợi dụng môi trường để kéo dài thời gian, hoặc dùng ngân thương cố gắng ngăn cản, nhưng sau một thời gian dài, phòng thủ hắn cũng mắc sai lầm.
“Rào.”
Móng vuốt to lớn phóng vào không trung, vồ lấy thân thể Hứa Cảnh Minh khiến hắn biến mất trong hư vô.
“Lại thất bại.”
Hứa Cảnh Minh xuất hiện bên ngoài tháp Tinh Không, suy nghĩ lại trận chiến vừa rồi: “Trận một đấu một này khá lâu, trên người Hổ Vương cũng đã thêm bảy vết thương, nhưng để giết được nó thì cần nhiều hơn nữa.”
“Muốn thắng thì phải nâng cao thương pháp hoặc bộ pháp.” Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Nhưng mình có thể cảm nhận rằng không lâu nữa, khoảng một tuần nữa, mình có thể sẽ vượt qua được.”
Có thể cùng Hổ Vương đấu một trận một đấu một lâu như vậy, nghĩa là sức của hắn đã gần đủ mạnh, có thể coi như nắm được hy vọng vượt qua được.
……
……
Trong nhà, sau bữa tối, Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu ngồi trên ghế sofa ăn trái cây và xem chương trình tivi.
“Cảnh Minh, cả ngày hôm nay anh ở trong thế giới ảo lâu vậy, thời gian đạt tới mười sáu tiếng rồi phải không?”
Lê Miểu Miểu hỏi.
“Phải thêm nửa tiếng nữa mới tới.”
Hứa Cảnh Minh cười: “Tạm thời anh sẽ không vào nữa. Khi nào gần đến trận đấu mới tiến vào tiếp.”
“Tại sao lại liều mạng đến vậy?”
Lê Miểu Miểu hỏi: “Trước đây chúng ta đều không vào thế giới ảo khi trời tối mà? Anh đã thay đổi lịch trình à?”
Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng ôm bạn gái, thở dài nói: “Một phần anh cảm thấy mình sắp vượt qua tầng thứ ba của tháp Tinh Không, cho nên anh muốn nhanh chóng vượt qua nó. Mặt khác, áp lực của tiền bối Lôi Vân Phóng đem lại quá lớn.”
“Vượt qua sao?”
Lê Miểu Miểu hỏi, lời vừa ra cô liền tự đập đầu mình: “Em cũng thật ngu ngốc, nếu anh vượt qua, mạng lưới đã sớm thông báo, cả thế giới sẽ biết chuyện.”
“Hổ Vương quá mạnh, phương diện nào sức mạnh của nó cũng mjanh hơn anh.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Mặc dù trí tuệ chiến đấu không bằng con người, nhưng vẫn rất khó để đánh bại nó… Thật khó, nhưng anh nghĩ mình có thể vượt qua trong vòng một tuần.”
“Trong vòng một tuần?”
Lê Miểu Miểu có chút phấn khích: “Hiện tại trên bảng Tinh Không chỉ mới có sáu cái tên, trong vòng một tuần tiếp theo chắc chắn không thể có hơn mười người. Vậy thì Cảnh Minh, anh vẫn đang đứng trong top 10 thế giới.”
“Còn chưa làm nên chuyện, đừng vội vui mừng.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Việc chúng ta cần giải quyết tiếp theo là chiến thắng tiền bối Lôi Vân Phóng.”
Lê Miểu Miểu nằm trong vòng tay Hứa Cảnh Minh, nhẹ đáp: “Đúng vậy, bộ pháp của tiền bối Lôi Vân Phóng đúng là không thể tưởng tượng được, thần tiễn thủ mà đứng xa thì hoàn toàn không gây chút uy hiếp nào đến hắn, nhưng nếu ở gần, Lôi Vân Phóng sẽ đuổi kịp và giết chết chỉ trong nháy mắt.”
“Thần Tiễn Thủ không gây uy hiếp được Lôi Vân Phóng, những tuyển thủ bình thường lại càng không thể đe dọa hắn.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Đối với một đấu một mà nói… Anh phải thừa nhận rằng, anh chưa bao giờ vượt qua tầng thứ ba của tháp Tinh Không.”
Chỉ còn vài giờ nữa, giải đấu lại bắt đầu.
Nhưng hắn thực sự thiếu tự tin.
“Ngay cả khi anh thất bại, đó cũng là một trải nghiệm ôn luyện hiếm có.”
Lê Miểu Miểu an ủi: “Trận đấu nào rồi cũng có người thắng, người thua, nên anh không cần để ý tới những thành công hay thất bại nhất thời. Trong thế giới ảo này, các cao thủ trong thế giới sẽ cạnh tranh với nhau thêm năm năm, mười năm tới, thậm chí lâu hơn nữa, cho nên chúng ta cần phải có tầm nhìn lâu dài.”
Hứa Cảnh Minh cúi đầu hôn lên trán bạn gái.
Mỗi khi hắn mệt mỏi, bạn gái luôn ở bên an ủi, tìm cách giúp hắn thoải mái hơn.
“Hôm nay không có việc gì làm, hay là chúng ta cùng “happy” một chút?”
Hứa Cảnh Minh cười tủm tỉm với Lê Miểu Miểu.
Lê Miểu Miểu đỏ mặt nói: “Anh đi tắm trước đi!”
“Được rồi!”
Hứa Cảnh Minh lập tức đứng dậy rồi đi thẳng vào phòng tắm.
============
Tiểu nữ cầu Nguyệt Phiếu, cầu Donate :”>
Bạn cần đăng nhập để bình luận