Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 605: (Phần 5) Chiến Y Nguyên Sơ (1)

“Sư huynh Cổ Sơn, quá trình gia tăng lực lượng tâm linh khó khăn như vậy sao?” Kabuya hỏi: “Tôi 155 tuổi, nhưng chỉ số lực lượng tâm linh đã qua 5000.”
“Trong giai đoạn đầu của quá trình tu luyện, cậu có thể sửa chữa mọi điểm yếu của mình, cho nên lực lượng tâm linh có thể đột nhiên tăng vọt!” Cổ Sơn ngồi tại chỗ, cười nói: “Nhưng càng về sau, thì tâm linh càng no đủ, càng ngày càng khó tăng.”
“Khi tôi 500 tuổi, chỉ số lực lượng tâm linh đã là 9123, năm nay cũng chỉ là 9985, trong 500 năm lại chỉ tăng một chút như thế.”
“Đúng là càng lúc càng chậm.”
Sư tỷ Mạc Ngữ gật đầu: “Sau khi tôi đột phá lên 9000, mức độ gia tăng cũng dao động rất ít.”
“Đại ca Cổ Sơn.”
Xích Đồng hỏi: “Tuy lực lượng tâm linh đạt tới 10000 mới tính là đột phá nhưng của anh là 9985, thiếu một chút chắc là không sao đâu nhỉ?”
“Tôi đã thử đột phá ở thế giới ảo.”
Cổ Sơn giải thích: “Tuy rằng vẫn có thể gắng gượng tác động vào nguyên lực vũ trụ, nhưng khi điều động nguyên lực vũ trụ để năng lượng hóa thân thể thì… tôi không có cách nào điều khiển cơ thể một cách hoàn hảo, khiến cho cơ thể sụp đổ rồi chôn vùi.”
Hứa Cảnh Minh nghe.
Thử đột phá ở thế giới ảo mà còn thất bại, tất nhiên là không dám thử trong thế giới thật.
“Ít nhất là thử 10 lần ở thế giới giả, lần nào cũng có thể đột phá thành công mới dám đột phá trong thế giới thật.”
Sư tỷ Monina nghiêm nghị nói: “Nếu thất bại trong thế giới thật, vậy thì hoàn toàn tiêu tùng.”
Bọn họ đều là thiên tài tuyệt thế, đã che giấu tài năng xuyên suốt nhiều năm, nếu cuối cùng vì “sơ suất chủ quan” của bản thân mà thất bại trong quá trình đột phá thành “Sinh mệnh Bản Nguyên”, vậy thì bọn họ chết quá oan uổng.
“Tiểu sư đệ Ngô Minh.”
Kabuya nói.
“Trong tám người chúng ta, bàn về tuổi thì cô đứng thứ bảy, Ngô Minh thứ tám, cô còn gọi “tiểu sư đệ” hả?” Xích Đồng trêu.
“Trước đó ai cũng gọi tôi là tiểu sư muội, tôi gọi tiểu sư đệ thì sao? Nhỏ hơn tôi thật mà.” Kabuya nhìn Hứa Cảnh Minh: “Sư đệ không để ý chứ?”
“Không sao, sư huynh sư tỷ đều lớn hơn tôi.” Hứa Cảnh Minh cười nói.
Kabuya nói: “Tiểu sư đệ, bảy người bọn tôi đều dành đại đa số thời gian ở “thế giới Phục Ma”, đây là một thế giới ảo có thể giúp cho lực lượng tâm linh. Cậu cũng tới đó đi, tôi có thể dẫn cậu vào môn phái của tôi trong thế giới Phục Ma.”
“Đúng là nên vào sớm chút!”
Sư huynh Thành Vũ nhìn có vẻ bình thường gật đầu nói: “Lực lượng tâm linh là cửa ải khó khăn nhất trong quá trình trở thành Sinh mệnh Bản Nguyên, tôi cũng có thể dẫn cậu vào môn phái của mình.”
“Tôi đã thành lập một tông phái tại thế giới Phục Ma mấy trăm năm, coi như là tổ sư khai phái!”
Cổ Sơn nói.
“Tôi có thể gọi cậu vào ngay!”
“Tôi xây 12 môn phái.” Sư tỷ Mạc Ngữ cười nói: “Cũng có thể gọi cậu vào, sau khi vào, chắc chắn sẽ không bạc đãi cậu!”
Hứa Cảnh Minh sửng sốt, những sư huynh sư tỷ này ở thế giới Phục Ma quá lâu, nhất là thành tựu của bọn họ rất cao, cũng gần Sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9.
“Tôi sụp đổ ở đó rồi.” Xích Đồng nói: “Ít nhất là phải tĩnh dưỡng 5 năm, nếu sư đệ Ngô Minh muốn vào… thì phiền cậu nói với tôi một tiếng, tôi có chuyện rắc rối cần cậu giúp.”
“Cần tôi giúp?” Hứa Cảnh Minh nói.
“Chuyện nhỏ thôi!”
Xích Đồng nói: “Khi nào cậu sắp vào đó, thì chúng ta nói chuyện riêng!”
“Được.” Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Tôi cần giải quyết vài chuyện trước đó, tuy có thể muộn màng một chút, nhưng chắc chắn sẽ tới thế giới Phục Ma một chuyến trong nửa năm!”
“Tới lúc đó sẽ nói chuyện!”
Xích Đồng giơ ly lên.
Hứa Cảnh Minh cũng giơ ly.
Hắn cũng không chắc mình có thể ở thế giới Phục Ma lâu dài hay không, nhưng hắn cũng muốn thử cảm nhận hiệu quả gia tăng lực lượng tâm linh của thế giới này như thế nào! Nếu không có gì khác biệt, vậy thì hắn sẽ thử cách khác.
“Thế giới Phục Ma vô cùng rộng lớn, từ chỗ này tới chỗ kia, có khi dành cả đời để đi đường cũng không đủ. Chỉ khi mở tài khoản mới, cậu mới có thể chọn “nơi sinh”.”
Mạc Ngữ cười nói: “Xích Đồng đã có chuyện cần cậu, vậy thì cậu có thể kiếm lợi ích từ cậu ta, cậu ta là người giàu nhất trong số mọi người!”
Xích Đồng trợn mắt trừng.
Với thân phận thực tế của hắn ta, thì việc che giấu thân phận đệ từ vòng ngoài của viện nghiên cứu Nguyên Sơ hay không cũng chả quan trọng! Hắn chỉ làm việc tùy theo ý thích, nhưng dù gì thì những thành viên còn lại đã che giấu chính mình, hắn ta cũng ẩn giấu theo trào lưu. Nhưng mỗi khi tiêu xài, Xích Đồng thì vẫn có thói quen tiêu tiền như nước.
“Sư đệ đừng lo.” Xích Đồng nhìn Hứa Cảnh Minh: “Tôi mời cậu giúp đỡ, thì sẽ không bạc đãi cậu!”
“Sư huynh khách sáo rồi.” Hứa Cảnh Minh cũng tò mò rốt cuộc hắn ta cần mình giúp cái gì, nhưng rõ là hắn ta không muốn nói công khai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận