Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 977: (Phần 8) Xây dựng nền móng ở thế giới Đấu Tướng (2)

“Vừa vặn giết ta bằng chiêu thức thứ một trăm lẻ một sao?” Ông cụ nhìn Hứa Cảnh Minh: “Chênh lệch giữa chúng ta lớn như vậy à?”
“Ông đã được coi là rất giỏi.” Hứa Cảnh Minh rút thương ra, ông cụ ngã xuống.
Hắn quay người đi xuống núi, khẽ nhíu mày: “Kể từ trận chiến với Đinh Sóc, lực lượng tâm linh của mình đã bắt đầu ngưng đọng. Hiện giờ đã qua mười lăm năm mà lực lượng tâm linh vẫn vẫn đang ở trong quá trình ngưng tụ và chuyển hóa. Nhưng bởi vì không có được nội dung truyền thừa của con đường thương pháp, mình chỉ đành lần mò tiến về phía trước.”
Hứa Cảnh Minh cũng cảm giác được sự khó khăn khi không có truyền thừa, mặc dù hắn đã nhìn thấy được điểm cuối cùng của bóng hình Hư Uyên, nhưng đó cũng chính là điểm kết thúc cuộc đời của sinh mệnh Cao Duy cảnh giới thứ ba.
Khoảng cách giữa sinh mệnh Đê Vĩ tới sinh mệnh Cao Duy cảnh giới thứ ba hoàn toàn không có cách nào xác định được. Trước đó, Hứa Cảnh Minh mừng rỡ vui sướng vì mình tìm được phương hướng, nhưng sau khi chịu nhiều đau khổ suốt mười lăm năm này, hắn coi như đã hiểu được con đường thương pháp Cao Duy nằm ở yếu tố tiên quyết chính là “sự tinh khiết”.
Vì lẽ đó, hắn trước hết cần phải ngưng đọng ý chí tâm linh, gạn sạch và thuần hóa mọi bất tịnh trong tâm trí.
Trải qua nhiều gập ghềnh chông gai, Hứa Cảnh Minh đã xác định được bước tu luyện đầu tiên. Nhung các bước thứ hai, thứ ba, thậm chí là nhiều bước sau đó, thì hắn cần phải thử nghiệm, sửa chữa cho tới khi tìm ra phương hướng chính xác.
Những sinh mệnh bị ô nhiễm Cao Duy vẫn luôn chìm đắm trong trạng thái điên dại, bất tri bất giác tích lũy theo thời gian, sau đó đột nhiên nhập môn và lấy lại được sự tỉnh táo một cách bị động.
Viện trưởng của viện nghiên cứu Nguyên Sơ hy vọng Hứa Cảnh Minh mò mẫm đi về phía trước trong trạng thái tỉnh táo, lĩnh ngộ từng bước trên con đường thương pháp Cao Duy một cách chủ động.
Hứa Cảnh Minh đang đi trên đường núi, bỗng nhiên được tin tức: “Miểu Miểu và con gái tìm mình à?”
Trong không gian cá nhân, Hứa Cảnh Minh nhìn thấy Lê Miểu Miểu và con gái cùng nhau xuất hiện từ hư vô.
Hai người bọn họ đồng thời ngồi xuống ghế sô pha đối diện Hứa Cảnh Minh, nghiêm túc quan sát hắn.
“Cảnh Minh.”
Lê Miểu Miểu nhìn Hứa Cảnh Minh: “Anh có chuyện gì giấu mẹ con chúng em sao?”
“Ha ha, anh thì gặp chuyện gì chứ?” Hứa Cảnh Minh bật cười thành tiếng, ngồi xuống ghế.
Lê Miểu Miểu và Hứa Lê Tinh nhìn nhau.
“Cha, cha không cảm thấy cách nói chuyện của cha bây giờ và lúc trước khác nhau ư?”
Hứa Lê Tinh không nhịn được mà nói.
“Người sống cả đời, tất nhiên phải thẳng thắn, tùy tiện, thoải mái một chút.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Con gái à, cha con thấu hiểu về phương diện tâm linh, nên mới lười nhác kiềm chế bản thân.”
“Cha nói thật sao?” Hứa Lê Tinh nghi ngờ.
“Dĩ nhiên rồi.” Hứa Cảnh Minh nói.
Lê Miểu Miểu nghiêm túc hỏi hắn: “Cảnh Minh, anh đã rời khỏi tiền tuyến của chiến trường Hư Không rồi đúng không? Lúc trước, anh từng nói sẽ về thăm hai mẹ con em, nhưng bây giờ đã qua vài chục năm rồi, anh vẫn không xuất hiện một lần nào cả. Anh có thể giải thích vài câu được không? Rốt cuộc vì lý do gì mà anh ngay cả một chút thời gian quay về Trái Đất cũng không có?”
“Đúng vậy, cha à, cho dù cha muốn bế quan tu luyện, nhưng vẫn phải có chút thời gian rảnh rỗi chứ?” Hứa Lê Tinh nói.
Hứa Cảnh Minh nhức đầu: “Được rồi, Thần tộc Hư Không nhất định đã tiết lộ chuyện này, một vài người lãnh đạo cấp cao trong tộc đàn nhân loại cũng biết rõ đầu đuôi, hai mẹ con em sớm muộn gì cũng sẽ hay tin.”
Hứa Cảnh Minh bất đắc dĩ nói: “Vậy nên anh sẽ nói hết cho hai mẹ con.”
Hắn không thể tiếp tục che giấu được nữa, Thần tộc Hư Không không cố tình lan truyền tin tức, nhưng cũng không có ý định giữ bí mật về chuyện Hứa Cảnh Minh đã trở thành vật thí nghiệm suốt mười mấy năm nay.
“Có chuyện gì vậy?” Lê Miểu Miểu, Hứa Lê Tinh đau lòng.
“Mặc dù anh đã rút lui hoàn toàn khỏi chiến trường Thần tộc Hư Không, nhưng anh lại lọt vào vòng vây tập kích của một cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ ở phe địch, cho nên đã bị ô nhiễm Cao Duy.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Sau khi bị ô nhiễm Cao Duy, anh có nguy cơ mất kiểm soát! Vì lẽ đó, trước khi giải quyết được nguy cơ này, anh sẽ không về nền văn minh Trái Đất, cũng không gặp mẹ con em.”
“Ô nhiễm Cao Duy?” Hai mẹ con hoảng hốt.
“Hậu quả của chuyện này có nghiêm trọng không? Có cách giải quyết không?” Lê Miểu Miểu hỏi.
“Ba người viện trưởng, tháp chủ tháp học Vĩnh Hằng và chủ nhân cô đảo Thời Không cùng ra tay giúp anh.”
Hứa Cảnh Minh an ủi vợ con mình: “Vậy nên anh vẫn giữ được tỉnh táo cho đến bây giờ, cũng đang dần dần giải quyết vấn đề. Sau khi xử lý nguy cơ mất kiểm soát này một cách triệt để, anh nhất định sẽ quay về.”
“Đó là lúc nào hả cha?” Hứa Lê Tinh hỏi.
“Cha không thể vội vàng.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói: “Cho tới khi cha hoàn toàn nắm giữ chút lực lượng Cao Duy bắt nguồn từ Chủ Nhân Hư Uyên, đột phá thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, nhập môn vào con đường Cao Duy thực thụ, thì mới không sợ bị mất kiểm soát.”
Mình phải mất bao lâu mới có thể trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ? Mình có thể làm được khi vợ con mình còn sống không? Hứa Cảnh Minh chẳng có chút lòng tin nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận