Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 304: (Phần 3) Thực lực ở đời thực (1)

Mỗi khi tu luyện phương pháp tiến hóa, Hứa Cảnh Minh tỏa ra sóng nhiệt kinh khủng sôi trào mãnh liệt.
Lê Miểu Miểu đứng ở nơi xa, quan sát Hứa Cảnh Minh thực hiện một lượt các phương pháp tiến hóa. .
Vào khoảnh khắc thu hồi chiêu thức, cả người Hứa Cảnh Minh cũng thu hồi toàn bộ năng lượng! Tất cả các tế bào thôn tính năng lượng trong đất trời, cơ thể Hứa Cảnh Minh không còn tỏa ra hơi thở nóng rực nữa.
“Muốn thu hồi thì có thể thu hồi toàn bộ sao?”
Lê Miểu Miểu chứng kiến cảnh tượng đó xong, cô không khỏi kinh ngạc cảm thán: “Cảnh Minh, động tĩnh rèn luyện phương pháp tiến hóa của anh càng ngày càng lớn.”
“Lúc rèn luyện phương pháp tiến hóa, anh nhất định phải tập trung toàn lực, không thể thu bớt khí tức lại được.”
Hứa Cảnh Minh cười đi tới: “Có điều cũng sắp rồi, cùng lắm là một hai tháng nữa thôi, anh nhất định sẽ trở thành sinh mệnh hành tinh viên mãn.”
Người bình thường chỉ cần 98 ngày là có thể đạt tới sinh mệnh hành tinh viên mãn.
Thế giới ảo chính thức mở cửa đã hơn nửa năm nay, tố chất thân thể của hắn cũng đã tăng trưởng rất nhiều, nhiều nhất hai tháng nữa là đủ.
“Rắc rắc rắc rắc.”
Hứa Cảnh Minh cầm thanh năng lượng để ở bên cạnh lên rồi bắt đầu nhấm nháp. Loại thực phẩm này có hình dạng dài nhỏ giống thanh sô cô la, mùi vị thanh ngọt, vô cùng thơm ngon hấp dẫn, khiến cho mỗi tế bào trong cơ thể hắn không khỏi run rẩy.
Rất ngon!
Một thanh năng lượng, chỉ ăn vài miếng đã hết.
Dạ dày trở nên nóng hổi, nguồn năng lượng dồi dào bắt đầu nhanh chóng tỏa khắp toàn thân. Máu thịt, xương cốt, nội tạng, tế bào trong cơ thể Hứa Cảnh Minh đều được hấp thụ năng lượng một cách triệt để.
“Ngon đến vậy sao?”
Lê Miểu Miểu nhìn mà phát thèm.
“Đúng là rất ngon, nhưng thế giới ảo cũng có đủ loại cao lương mĩ vị.”
Hứa Cảnh Minh an ủi: “Miểu Miểu, cố gắng nhịn thêm đi nhé!”
“Ừm, đợi đến khi sinh em bé xong, em sẽ thử sau.”
Lê Miểu Miểu gật đầu đồng ý. Mức độ dinh dưỡng của thanh năng lượng này quá lớn, dù chỉ một mẩu chút xíu thì cũng chứa hơn 1000 kcal. Loại thực phẩm chứa năng lượng cao đến mức này sẽ tạo thành gánh nặng cho cơ thể lớn cỡ nào? Hai vợ chồng bọn họ cũng không biết chắc.
Mặc dù cục trưởng Chu nói người nhà có thể ăn, nhưng dù sao Lê Miểu Miểu cũng đang có thai, dù cô rất tò mò nhưng cũng vẫn quyết định nhịn một chút.


Chớp mắt đã tới cuối tháng tư.
Trong đêm tối.
Tại thành phố Minh Nguyệt.
Một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện rời khỏi khu biệt thự, hắn ta nhảy lên cao hơn trăm mét, sau đó đáp xuống nóc một khách sạn năm sao.
Lúc đáp xuống mái nhà, hai chân Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng tiếp đất, kỹ năng suy giảm lực lượng vô cùng hoàn hảo, gần như không hề tạo ra chút tiếng động nào.
“Dựa theo đánh giá của mũ trò chơi ảo, tố chất thân thể của mình ở ngoài đời thực đã đạt tới 1002.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
Trong thế giới ảo, tố chất thân thể có thể tăng trưởng một phát từ khoảng 700 lên 1521. Nhưng bên trong đời thực, cơ thể lại phải tăng lên từ từ.
“Trong ngoài đời thực, người sỡ hữu tố chất thân thể ở cấp độ này thực sự đúng là siêu nhân.”
Hứa Cảnh Minh nhảy xuống bãi cỏ từ trên khách sạn cao tầng, mặt đất chỉ rung chuyển một chút mà thôi. Hứa Cảnh Minh chợt lao đi như tên bắn, hắn di chuyển xuyên qua vùng ngoại ô thành phố tựa như một bóng ma, sau đó tăng tốc độ rồi chạy về phương xa.
Tốc độ của hắn quá nhanh, tốc độ của ô tô, người đi đường đều trở nên vô cùng chậm chạp.
“Mình đã kiềm chế lắm rồi, nếu không thì nhất định sẽ gây ra động tĩnh rất lớn.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ, hắn dốc sức kiểm soát tốc độ của mình, duy trì ở mức xấp xỉ khoảng 200 mét/ giây. Lúc chạy càng nhanh, lực cản của gió càng lớn, dẫn đến tiếng động cũng vang dội hơn. Cho dù tốc độ là 200 mét, giây, hắn cũng phải cách xa đám đông một chút.
Đằng trước có người đi đường?
Vậy thì nhảy lên, nhảy ra xa vài trăm mét mới đáp xuống đất, tránh người đi đường.
Thính lực, thị lực, khả năng phản xạ của thần kinh,… của Hứa Cảnh Minh đều đã đạt tới trình độ ngoài sức tưởng tượng.
“Trường Giang.”
Hứa Cảnh Minh chạy tới bờ Trường Giang, nhảy một bước liền phóng xa vài trăm mét đáp xuống hòn đảo nổi giữa sông, đi dạo trên đảo giữa lòng sông rồi lại bước một bước, mặt đất dưới chân hơi rung một chút, Hứa Cảnh Minh đã vọt sang bờ bên kia.
“Có người!”
Từ xa, Hứa Cảnh Minh đã nhìn thấy điểm dự định đáp xuống đang có người ở đó, hắn lập tức giẫm đạp không khí. Dựa vào tốc độ hiện tại của hắn, dù chỉ giẫm đạp vào không khí cũng có thể tạo ra âm thanh vang vọng và lực cản tương đối lớn, không khí dường như trở thành thực thể hữu hình.
Hứa Cảnh Minh đạp giữa không trung vài bước, chuyển hướng rồi đáp xuống một con đường trống trải hoang vắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận