Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1228: (Phần 10) Dễ như trở bàn tay (1)

“Đây là khu vực bên trong đảo Ma Cổ, nếu như không được cho phép, ngay cả tổng thống cũng đừng mong bước vào! Cho dù võ giả cấp truyền thuyết cả gan xâm phạm, thì cũng sẽ bị lưới laser nghiền thành bột mịn!”
Tên thủ lĩnh đám đạo tặc mở miệng hăm dọa, đồng thời khởi động vô số vũ khí laser ở xung quanh nhắm vào Hứa Cảnh Minh, cũng như hàng loạt lưới giám sát bao phủ nơi này.
Các loại vũ khí đều đã được chuẩn bị sẵn sàng.
“Ta sớm đã nghe nói rằng tất cả các loại tội phạm đều được chào đón tại khu vực bên trong đảo Ma Cổ. Bọn chúng chỉ cần có thể trốn thoát đến đây, thì các ngươi sẽ ra mặt bảo vệ bọn chúng, không để cho bất kỳ ai trong bảy quốc gia Nhân tộc bắt giữ bọn chúng”
Hứa Cảnh Minh nhìn những kẻ đang nhắm vào chính mình bằng vũ khí laser cùng với lưới vũ khí giám sát, sau đó cười nói: “ Bây giờ xem ra, các ngươi quả thực cũng khá mạnh đấy.
Bang Ma Cổ là một trong ba bang phái đứng đầu Đông Vân quốc với số lượng thành viên rất lớn, nếu chỉ tính riêng đảo Ma Cổ, thì đã có tận vài vạn người.
Bọn chúng đã hao phí rất nhiều tiền của để xây dựng đảo Ma Cổ thành một pháo đài quân sự.
“Tháo mặt nạ ra, giơ tay lên trời, quỳ xuống dưới đất. Tên thủ lĩnh chĩa vũ khí laser về phía Hứa Cảnh Minh, “Ta đếm đến ba, nếu ngươi không quỳ xuống, thì sẽ bị lưới laser nghiền thành bột mịn.
“Quỳ xuống” Những tên đạo tặc khác tức giận hét lên.
“Một! Hai!” Tên thủ lĩnh đùng đùng sát khí, không chút do dự: “Ba!”
Brùm brùm brùm!!!
Từng vũ khí laser lần lượt được kích hoạt, hàng chục tia laser bắn ra cùng một lúc, bao phủ toàn bộ Hứa Cảnh Minh.
Bọn đạo tặc trên đảo Ma Cổ là đám người hung hãn vô nhân tính nhất cả nước Đông Vân, lúc này đây, tất cả bọn hắn đều vô cùng hưng phấn mà cầm lấy vũ khí laser để tấn công Hứa Cảnh Minh đang đeo mặt nạ dữ tợn.
Bọn chúng phảng phất như đã thấy được thân thể với vô số lỗ thủng của người đàn ông đeo mặt nạ. Nhưng bọn hắn vốn không biết rằng võ giả cấp 28 lợi hại như thế nào!
Hứa Cảnh Minh có khả năng phân định được toàn bộ âm thanh, mùi vị, và vô số dao động ở hòn đảo này, đặc biệt là có thể cảm nhận rõ nhất hết thảy mọi thứ ở bên trong phạm vi 10 dặm xung quanh. Nếu như càng ra xa, thì sẽ cảm giác càng trở nên mơ hồ.
Trong vòng 10 dặm nơi này, cho dù là hạt sương lăn trên lá, hay là con muỗi đập cánh bay, thì cũng đều không thoát được cảm ứng của hắn.
Tương tự như thế, Hứa Cảnh Minh nhanh chóng phát hiện được mạng lưới theo dõi nghiêm ngặt, một số lượng lớn pháo laser, cũng như từng nhóm đạo tặc đang đi tuần tra ở xung quanh.
“Nền tảng khoa học kĩ thuật của thế giới này cũng không tệ lắm, bang Ma Cổ cũng đã hao phí toàn bộ tâm sức để cải tạo đảo Ma Cổ, mặc dù bọn hắn thả lỏng khu vực bên ngoài, nhưng lại canh phòng khu vực bên trong với mạng lưới theo dõi dày đặc, không chừa ra bất kì một góc chết nào. Ngay cả mình… cũng không thể nào lẻn vào mà không gây ra động tĩnh nào. Hứa Cảnh Minh di chuyển vào đúng thời điểm bọn đạo tặc bắn laser vào vị trí trước đó của hắn.
Xét về tốc độ di chuyển, Hứa Cảnh Minh đương nhiên là không so kịp với tốc độ laser. Nhưng ngay khi vũ khí vừa được khởi động, hắn đã kịp thời né tránh trước một bước.
“Phù”
Hứa Cảnh Minh giống như một cơn gió, bất chợt lướt đến bên cạnh bọn đạo tặc.
Vào lúc bọn hắn còn không kịp phản ứng, thì tất cả mọi khẩu pháo laser đang phát ra âm thanh ‘tạch tạch tạch bắt đầu xuất hiện trục trặc và lần lượt bị hư hại.
“Hắn ở đâu?”
Bọn đạo tặc này có chút mơ hồi, sau đó nhanh chóng phát hiện cần cổ chính mình đều đang chảy máu và thoát khí “xì xì”. Kẻ nào kẻ nấy hốt hoảng ôm cổ, nhận ra bản thân vừa bị cắt cổ chỉ với vài sợi gió.
Từng khẩu pháo laser, hoặc là vặn vẹo, hoặc là bị hư hại, hoàn toàn không nhìn ra được đã bị phá huỷ như thế nào.
Trung tâm giám sát tại khu vực bên trong đảo Ma Cổ.
“Có kẻ địch xâm nhập”
“Hệ thống vũ khí phòng thủ của chúng ta căn bản không ngăn chặn được hắn!”
“Sao lại như thế được?”
Những thành viên trong trung tâm giám sát cũng không tin nổi, bởi lẽ vũ khí công nghệ của bảy quốc gia Nhân tộc vẫn là rất có uy lực, mà bang Ma Cổ cũng đã hao tổn rất nhiều sức lực để kiến tạo hòn đảo này. Tên thủ lĩnh cụt một tay nhìn chằm chằm vào bóng người vừa lóe lên đã biến mất trong quang ảnh: “Hệ thống vũ khí phòng thủ tại đảo Ma Cổ đủ để ngăn chặn hầu hết võ giả cấp 25 trở xuống. Nói cách khác, không một võ giả nào trong bảy quốc gia Nhân tộc có thể vượt qua được hệ thống phòng thủ của chúng ta!”
“Hắn ta di chuyển với tốc độ gần bằng vận tốc âm thanh, ắt hẳn mới chỉ đạt đến cấp 20, vậy mà lại có thể vô hiệu hoá hệ thống phòng thủ của chúng ta sao?” Tên thủ lĩnh cụt một tay không tin nổi.
Các thành viên trong bang cũng bối rối khó hiểu.
Nhờ vào số lượng lớn các loại vũ khí công nghệ, bảy quốc gia Nhân tộc mới có thể tồn tại vững vàng trong hàng vạn các tộc đàn tại thế giới này! Với hệ thống vũ khí cấp quốc gia có khả năng uy hiếp được võ giả cấp 30, những tộc đàn khác cũng không dễ gì mà nuốt được khúc xương cứng như Nhân tộc.
Hệ thống vũ khí phòng thủ tại đảo Ma Cổ đương nhiên không lợi hại như của quốc gia, nhưng chí ít cũng có thể đe dọa đến võ giả cấp 25 tiêu chuẩn.
Nhưng bây giờ, hệ thống phòng thủ lại không ngăn được kẻ đeo mặt nạ này!
1163 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận