Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1171: (Phần 10) Hiến tế Thâm Uyên (3)

“Cái gì?”
Hứa Cảnh Minh đang cùng vợ mình là Lê Miểu Miểu chơi game trong thế giới ảo cũng lập tức biến sắc khi phát hiện thân thể chính mình đnag bị ăn mòn.
“Công kích nhân quả.
Ở đảo Vạn Tinh, Hứa Cảnh Minh đang thỉnh giáo kiến thức về “Thời không vũ trụ” với Đảo chủ Thời Không, thì Đảo chủ Thời Không bỗng nhiên nhíu mày.
Khi lực lượng vô hình công kích đến đảo Vạn Tinh, thì đã gặp phải vô số trở ngại của đảo Vạn Tinh, thế nhưng trở nên vô cùng suy yếu. Đến lúc nó chạm đến thân thể Hứa Cảnh Minh, hắn chỉ bị chấn động một chút, nhưng vẫn có thể duy trì nguyên vẹn.
“Cậu đã bị công kích bằng nhân quả” Đảo chủ Thời Không nói.
“Vâng” Hứa Cảnh Minh trịnh trọng gật đầu: “Chân thân của tôi ở đảo Vạn Tinh và lãnh địa Tâm Giới đều vô sự, còn toàn bộ chân thân khác đều đã bị tiêu diệt.
Lực lượng bên trong lãnh địa Tâm Giới hoàn toàn gia trì trên người hắn, khiến cho chân thân ở đây trở nên cực kỳ mạnh mẽ, cũng như sở hữu năng lực chống cự tự bảo vệ cường đại.
Lực lượng thần bí này vượt qua khoảng cách vô cùng xa xôi, xuyên qua nhân quả yếu ớt mà xuất hiện, căn bản không có cách nào động vào chân thân ở lãnh địa Tâm Giới. Bên cạnh đó, trận pháp của đảo Vạn Tinh cũng che chở cho chân thân tại đây, vậy nên nó cũng không thể đánh giết tới hắn. “Cậu gặp phải kẻ địch rồi ư?” Đảo chủ Thời Không hỏi.
“Tôi vô cùng thân thiện khách sáo với tất cả các sinh mệnh Cao Duy khác, có thể nhịn được thì nhịn, có thể lui cũng sẽ lùi, chỉ có chút tranh chấp với một sinh mệnh Cao Duy khác là “Ngu Phương Đà” mà thôi. Hứa Cảnh Minh nói thêm: “Hắn ta chẳng nói lời nào đã ra tay phá hủy hành tinh thí nghiệm, giết hết một triệu nhân loại tại đó. Thế nhưng hắn cũng chỉ là một sinh mệnh Cao Duy độc lại độc vãng, không hề am hiểu về con đường Nhân Quả, cho nên tôi cũng không sợ gì hắn ta “Nếu như hắn ta đã không am hiểu con đường Nhân Quả, vậy thì chắc chắn là mượn nhờ ngoại lực thuộc con đường Nhân Quả” Đảo chủ Thời Không nói.
“Đúng vậy. Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Nếu như Ngu Phương Đà am hiểu con đường Nhân Quả, vậy thì có thể nhận ra mức độ yếu kém của nhân quả giữa giữa bản thân hắn ta và Hứa Cảnh Minh, đồng thời xác định bản thân sẽ phải trả giá lớn đến như thế nào khi tiến hành công kích bằng nhân quả! Nhưng hắn hoàn toàn không hiểu, một mực hiến tế mười mấy sinh mệnh Cao Duy để đổi được một phần ngoại vật. Nhưng nếu phải hiến tế nhiều hơn nữa, thì Ngu Phương Đà chắc chắn sẽ không nỡ.
“Tạm thời hãy tránh mặt tên Ngu Phương Đà kia. Đảo chủ Thời Không nhắc nhở: “Không cần thiết phải đấu với hắn ta “Vâng” Hứa Cảnh Minh gật đầu đáp: “Hiện giờ, tôi phải nắm chắc thời gian, phái từng chân thân tiến về từng mảnh cương vực”
Nhiều chân thân đồng thời đi đường, thì nhất định có thể trở về hơn một trăm mảnh cương vực trong vòng nửa tháng.
Tâm Giới, bên trong lãnh địa.
Hứa Cảnh Minh với hình thể nguy nga nhìn lớp da thú trước mặt mình: “Dưới sự bảo vệ của lãnh địa Tâm Giới, chân thân của mình ở đây mới có thể dễ dàng chống lại đòn công kích nhân quả. Mà chân thân bên trong không gian da thú… lại hoàn toàn không bị tấn công chút nào”
Trong số tất cả chân thân của hắ, thì chỉ có duy nhất chân thân bên trong không gian da thú là không bị công quả.
kích nhân “Đòn công kích nhân quả đó có lẽ không hề phát hiện ra chân thân này. ” Hứa Cảnh Minh thì thào nói nhỏ: “Quả là một người cha đã dụng tâm lương khổ cho đứa con của mình”
Trải qua đợt công kích nhân quả lần này, Hứa Cảnh Minh càng thêm ý thức được mức độ quý giá của không gian bên trong tấm da thú.
Bản gốc “Bát Phương Đồ” là một trong ba ngàn truyền thừa do Vũ Hỏa Quân dốc lòng sáng tạo, hơn nữa còn ẩn bàn cãi.
chứa tám tầng không gian để hỗ trợ cho việc tu luyện, vậy nên mức độ quý giá của nó đương nhiên không phải Tuy nhiên, không gian bên trong tấm da thú lại do “Lưu Mãng Tinh” – một vị nửa bước cảnh giới thứ ba cực kỳ am hiểu thủ đoạn ngăn cách nhân quả – đã bỏ rất nhiều công sức để chế tác cho đứa con của mình. “Giá trị của tấm da thú này không thua gì bản gốc Bát Phương Đồ” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ, chí ít là đối với một người nhỏ yếu như hắn mà nói, không gian bên trong tấm da thú cực kỳ mạnh mẽ về phương diện ngăn cách nhân quả. “Ngu Phương Đà! Chỉ vì một cuộc xung đột nhỏ, mà ngươi muốn tiêu diệt hoàn toàn tất cả các phân thân của ta sao?” Ánh mắt Hứa Cảnh Minh trở nên lạnh lùng thêm mấy phần.
Mặc dù các sinh mệnh Cao Duy cũng có lúc phát sinh xung đột với nhau, nhưng rất ít khi động tới chuyện sinh tử. Bởi vì mỗi một sinh mệnh Cao Duy đều giấu giếm một vài thủ đoạn đặc biệt, một khi đánh nhau trực diện, thì kết quả thực sự khôn lường!
Thế nhưng, Ngu Phương Đà đã tiến hành hiến tế Thâm Uyên suốt một thời gian dài, tính cách càng ngày càng ngang ngược, đồng thời cũng quen thuộc với chuyện đuổi tận giết tuyệt.
Sau khi phát hiện ra Hứa Cảnh Minh chỉ là sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Sơ Sinh đỉnh phong, hắn ta vẫn còn có khả năng có thể tiêu diệt ngay bây giờ, vậy nên đã lập tức ra tay ngoan độc!
“Chờ đến khi mình có đủ thực lực, thì nhất định sẽ kết thúc mối nhân quả này với hắn ta” Hứa Cảnh Minh đành phải nhẫn nhịn, hắn chỉ mới giết một phần vật dẫn ý thức của Ngu Phương Đà thôi, mà đã tốn công nhọc sức như vậy rồi, vậy nên hoàn toàn không thể nào đánh lại được chân thân của đối phương.
1102 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận