Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 897: (Phần 7) Thăm dò sơ bộ không gian vũ trụ phụ thuộc (2)

“Một số sinh mệnh Cao Duy không thuộc về vũ trụ của chúng ta, chẳng hạn như Thuỷ Tổ của Ngục tộc hay sinh mệnh Cao Duy “Thiên Mãng” chết dưới tay tháp chủ của tháp học Vĩnh Hằng… Bọn hắn đều tới từ bên ngoài vũ trụ.” Tiểu Cửu nói: “Người sáng tạo nên không gian vũ trụ phụ thuộc này có lẽ cũng tới từ bên ngoài vũ trụ, chỉ có điều lại chết trong vũ trụ của chúng ta.”
“Đối phương ắt hẳn đã bỏ mạng dưới tay một sinh mệnh Cao Duy của vũ trụ chúng ta, hoặc cũng có thể là chết trên con đường chạy trốn tới vũ trụ của chúng ta.”
Tiểu Cửu nói: “Có rất nhiều khả năng khác nhau, nhưng rõ ràng rằng người này có sự hiểu biết về thời không khác biệt với chúng ta. Phức tạp hơn, dày nặng hơn, độ trói buộc cũng mạnh hơn.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Ta vẫn chưa có đủ thực lực, cho nên không thể thi triển bước đi Cao Duy trong điều kiện thời không khác nhau.”
“Chủ nhân, ngài càng phải cẩn thận hơn.”
Tiểu Cửu nhắc nhở.
“Ừm.”
Hứa Cảnh Minh không ngừng thích ứng, liên tục đi xuyên qua hư không với cự ly ngắn.
“Cảm giác không giống nhau, vũ trụ chân chính của chúng ta bao dung hơn, cho phép đi xuyên qua thời không dễ dàng hơn, nhưng cũng dễ bị chấn động hơn. Còn thời không ở đây vững chắc hơn, dao động thời không nhỏ hơn, cho dù mình đi xuyên qua với cự ly ngắn hơn, nhưng nó cũng không dễ bị chấn động.”
Hứa Cảnh Minh dần dần phát hiện ra, các điều kiện thời không khác nhau cũng sẽ gây ra ảnh hưởng nhất định tới những chiêu thức liên quan tới thời không.
Hắn vừa xông lên, vừa làm quen với chúng.
Chẳng bao lâu sau…
Hứa Cảnh Minh đi đến một thế giới đỏ rực như lửa.
“Ục ục ục…”
Thế giới đỏ lửa này bao gồm những ngọn núi lửa đang liên tục phun trào nham thạch nóng chảy, nham thạch nóng chảy trào xuống mặt đất, phản chiếu toàn bộ sắc đỏ cho cả đất trời.
Nhiệt độ xung quanh không thấp hơn nhiệt độ trung tâm của một hằng tinh.
Hứa Cảnh Minh càng cảm thấy khô nóng hơn.
“Đó là?” Hứa Cảnh Minh cẩn thận quan sát, lập tức phát hiện ra một thứ đặc biệt giữa thế giới đỏ rực này – Cây!
Từng gốc cây đại thụ mọc lên giữa dòng chảy dung nham với chiều cao đáng kinh ngạc, đạt tới hơn vạn cây số.. . Nếu đặt trên một hành tinh bình thường, thì chúng chẳng khác gì những cây chống trời.
“Hàng trăm hàng ngàn ngọn núi lửa nằm xung quanh sáu thân cây khổng lồ.” Hứa Cảnh Minh để ý thấy: “Mỗi một trong sáu cây đại thụ này dường như đều là trung tâm của một nhóm núi lửa.”
Hắn cũng nhìn thấy những quả màu đỏ đen to nhỏ không đều nhau trên sáu cây đại thụ này, quả nhỏ có đường kính gần một cây số, quả lớn thì có đường kính gần ba cây số. Nếu đếm bằng thường, thì sáu cây đại thụ này có trên trăm quả màu đỏ đen.
“Tiểu Cửu, đây là quả gì?” Hứa Cảnh Minh hỏi: “Ta biết được một số bảo vật hiếm lạ quý giá trong vũ trụ, nhưng cũng chưa từng thấy thứ này.”
“Xét theo lẽ thường, các loại trái cây hình thành trong không gian vũ trụ phụ thuộc không lớn như vậy.”
Tiểu Cửu nói: “Trong trí nhớ của tôi, tôi cũng đã từng nhìn thấy một loại trái cây màu đỏ lửa với đường kính hơn một cây số, nó có giá khoảng 800 vạn công lao.”
Hứa Cảnh Minh hiểu: “Giá trị không lớn lắm nhỉ? Trước đây, tháp học Vĩnh Hằng từng mở trao đổi trái quả Hắc Bạch chỉ to bằng nắm đấm, nhưng một quả lại có giá 500 vạn công lao.”
“Đối với báu vật vũ trụ, chúng ta không thể chỉ nhìn vào kích thước.”
Tiểu Cửu nghi hoặc nói: “Có điều, loại trái cây vũ trụ lớn như vậy đúng là rất hiếm! Tôi rốt cuộc chưa từng thấy quả nào có đường kính tới tận ba cây số.”
“Hái thử xem sao.” Hứa Cảnh Minh nảy ra ý này.
Vù.
Hứa Cảnh Minh dịch chuyển tức thời tới tán cây đại thụ gần nhất, vươn hai tay về phía trước, mấy chục sợi tơ nhiều màu từ Chiến Y Nguyên Sơ, lập tức quấn chặt lấy hai quả khổng lồ màu đỏ đen.
“Oooo.” Hứa Cảnh Minh kéo mạnh một cái, nhưng không bứt được nó.
Vù vù vù!!
Sợi tơ của Chiến Y Nguyên Sơ chém đứt cuống quả đỏ đen, Hứa Cảnh Minh lập tức cất hai trái cây khổng lồ vào trong không gian của Chiến Y Nguyên Sơ.
Vừa mới cất trái cây đi…
“Ồ?” Hứa Cảnh Minh lập tức nhận thấy trời đất xung quanh dường như ngưng đọng, bản thân giống như một con côn trùng bị đông cứng.
“Đi mau thôi.” Hứa Cảnh Minh thử đi xuyên qua thời không, nhưng hắn căn bản không thể đi xuyên qua, đành phải chạy đi thật xa bằng tốc độ nhanh nhất.
“Mình chỉ mới đến xem thử, hái được hai trái quả, thăm dò được một góc của không gian vũ trụ phụ thuộc mà thôi… Không đến mức mất mạng ở đây chứ.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
Chết trong không gian vũ trụ phụ thuộc không phải chuyện gì lớn.
Đồ đạc không bị mất!
Nhưng hơi mất mặt.
“Tin tưởng vào thực lực của mình, tin tưởng vào năng lực bảo vệ của Tiểu Cửu.” Hứa Cảnh Minh nghĩ vậy, dốc hết toàn lực để hóa thành một vệt sáng rồi trốn về phương xa.
“Ngươi là ai?”
Một dao động vô hình vang lên trong đầu Hứa Cảnh Minh.
Cùng lúc đó, sáu bóng dáng khổng lồ chui từ dưới mặt đất trong thế giới màu đỏ lửa, kẻ nào kẻ nấy đều cao trên trăm vạn cây số, trông giống như những con vượn đứng thẳng với bộ lông rực lửa. Cho dù hàng trăm hàng ngàn hằng tinh hội tụ lại một chỗ, cũng không chói mắt đáng sợ bằng một con ở đây.
“Vù.” Bóng dáng đồ sộ ở gần nhất lập tức vung tay về phía Hứa Cảnh Minh.
Cánh tay vung vẩy, xé toạc thời không, lướt qua khoảng cách lên tới cả triệu cây số.
Mặc dù Hứa Cảnh Minh đang phi hành với tốc độ khá nhanh, hơn nữa còn thay đổi phương hướng liên tục, nhưng vẫn không nhanh bằng cú vung tay này.
“Đi.”
Hứa Cảnh Minh vừa chạy trốn, vừa điều khiển nguyên lực vũ trụ để tạo thành “Lao ngục vũ trụ”.
Lao ngục vũ trụ rộng ba mươi vạn cây số chỉ đủ để giam cầm một phần của cánh tay của nó.
Phải biết, lao ngục vũ trụ này chính là chiêu thức có uy lực đạt tới cấp 10 đỉnh phong của Hứa Cảnh Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận