Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 868: (Phần 7) Lãnh thổ tiền tuyến (1)

Một số khu vực của giới quý tộc vẫn tràn ngập ánh đèn tiệc tùng như cũ, trong khi vùng ngoại thành đã yên tĩnh hơn nhiều. Lúc này, bầu trời đêm bỗng xuất hiện những gợn sóng kỳ lạ.
Một người đàn ông mặc áo bào màu đen xuất hiện từ những gợn sóng, đưa mắt quan sát toàn bộ hành tinh này, bất chợt trông thấy một trang viên cách xa mấy ngàn dặm, liền mỉm cười: “Sư huynh Ất Tửu, sư huynh Giản, hai người tới nhanh thật.”
Hắn chỉ tiến một bước, là tới ngay nơi đó.
Trong trang viên.
Ông lão đầu to Ất Tửu và sư huynh Giản lạnh lùng đang ngồi uống rượu với nhau, cả hai người đều quay đầu nhìn Hứa Cảnh Minh đang đi tới.
“Tôi vốn luôn ở chỗ này, sư đệ Giản đã tới đây từ một giờ trước.”
Ất Tửu cười nói: “Sư đệ Ngô Minh xuyên qua thời không thật lợi hại, cậu cứ thế tiến vào tầng khí quyển của hành tinh, sau đó lại vượt qua khoảng cách dài như vậy.”
“Tôi chỉ có chút ít sở trường như vậy thôi.” Hứa Cảnh Minh hít hà: “Rượu thơm quá.”
“Cậu mau ngồi đi rồi nếm thử rượu ngon do chính sư huynh Ất Tửu tự làm đi.” Sư huynh Giản thúc giục.
“Sư huynh Ất Tửu tự làm à?” Hứa Cảnh Minh ngồi vào chỗ.
“Trong dòng đời dài đằng đẵng như thế nào, ngoại trừ con đường tiến hóa ra, thì chúng ta cũng phải có chút trò vui để giải khuây.” Ất Tửu cười ha hả: “Thứ rượu này được ủ từ quả Phi Vân, đặc sản của vũ trụ phụ thuộc Phi Vân.”
Ông ta vừa nói, vừa đặt một bầu rượu bên cạnh Hứa Cảnh Minh.
“Đặc sản của vũ trụ phụ thuộc?”
Hứa Cảnh Minh lập tức rót rượu rồi nhấp một ngụm nhỏ, lập tức cảm nhận một mùi hương kỳ lạ xộc thẳng lên đại não, hắn không khỏi tròn mắt: “Rượu mạnh thật.”
“Chỉ những sinh mệnh Bản Nguyên mới có thể nếm thử thứ rượu này, sinh mệnh Tinh Không không chịu nổi.” Ất Tửu nói.
“Vũ trụ phụ thuộc Phi Vân?”
Sư huynh Giản lại hỏi: “Là vị thần Phi Vân kia!”
Ất Tửu gật đầu.
“Vị thần Phi Vân là vị nào?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Một sinh mệnh Cao Duy dị tộc từ thuở rất xa xưa.”
Sư huynh Giản giới thiệu: “Người này đã qua đời khoảng hơn năm trăm triệu năm trước, nguyên thần thì quay trở về phương vũ trụ quê nhà, còn cơ thể thì tiêu tán trong một phương vũ trụ này, từ đó hóa thành các không gian vũ trụ phụ thuộc phân tán ở các nơi! Đám người sư huynh Ất Tửu đã phát hiện ra một mảnh không gian vũ trụ phụ thuộc Phi Vân.”
“May mắn thôi.”
Ất Tửu cười nói: “Nếu đã phát hiện ra rồi, thì cũng phải khai phá chút đỉnh.”
“Tôi nghe nói, chỉ những sinh mệnh Cao Duy đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng thì mới có vũ trụ trong cơ thể.” Hứa Cảnh Minh nói.
Hắn không biết nhiều về sinh mệnh Cao Duy, chủ yếu thông qua các ghi chép trong cơ sở dữ liệu của viện nghiên cứu Nguyên Sơ.
“Đúng thế.”
Ất Tửu gật đầu: “Cũng giống như không gian phụ thuộc bên trong phi thuyền hoặc là không gian phụ thuộc đi kèm với Chiến Y Nguyên Sơ, sau khi trở thành sinh mệnh Cao Duy, những nhân vật vĩ đại ấy cũng thử tạo lập một vũ trụ bên trong cơ thể.”
“Việc tạo lập không gian thì không có gì đáng nói, nhưng việc tạo lập một vũ trụ thì thực sự rất khó.” Sư huynh Giản nói thêm.
“Một khi có vũ trụ trong cơ thể, vũ trụ trong cơ thể sẽ không ngừng hấp thụ năng lượng từ bên ngoài để tiếp tục trưởng thành! Mà sinh mệnh Cao Duy… thì có thể điều động năng lượng của vũ trụ trong cơ thể của mình chỉ với một ý niệm duy nhất để đối kháng với kẻ địch!” Ất Tửu nói: “Hơn nữa, nhờ vào suối nguồn năng lượng từ vũ trụ trong cơ thể, mà người sở hữu nó có thể sống tới vô cùng vô tận, được coi như đã đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng.”
“Còn đối với những vị sinh mệnh Cao Duy mới vừa đột phá, chỉ riêng việc bù đắp lượng tiêu hao khổng lồ trong mỗi phút mỗi giây của cơ thể cũng đã chẳng dễ dàng gì.”
Ất Tửu nói: “Trong dòng chảy lịch sử, tộc đàn nhân loại chúng ta đã sản sinh ra một số vị Chí Cao, có người chết do chiến tranh giữa các tộc đàn, có người chết trong không gian Cao Duy! Nói chung, sinh mệnh Cao Duy không đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng,... Rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Sư huynh Ất Tửu là người của thế hệ trước, hơn nữa còn là người trấn giữ mạnh nhất của vực vũ trụ Thiên Mãng, ông ta đương nhiên biết nhiều chuyện hơn Hứa Cảnh Minh và sư huynh Giản.
“Ha ha, chúng ta vẫn phải làm được bước đầu tiên, chính là trở thành sinh mệnh Cao Duy trước đã.” Ất Tửu cười nói: “Sau đó mới có tư cách để đàm luận về vấn đề tạo lập vũ trụ trong cơ thể.”
“Bước đầu tiên của chúng ta, chính là trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.” Sư huynh Giản mỉm cười nói.
“Sư đệ Giản và sư đệ Ngô Minh, hai người còn trẻ tuổi, còn có rất nhiều hy vọng trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.”
Ất Tửu nói: “Tôi có lẽ không kham nổi rồi.”
“Sư huynh tu luyện hai loại lực lượng Cao Duy cùng một lúc, cả hai đều đã đạt tới cảnh giới cực cao, tôi tin sư huynh nhất định sẽ trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.” Sư huynh Giản rất bội phục Ất Tửu.
“Sau khi loại lực lượng Cao Duy đầu tiên rơi vào bình cảnh, tôi đã quay sang lĩnh hội một loại lực lượng Cao Duy khác với hy vọng hai loại này sẽ thúc đẩy lẫn nhau…”
Ất Tửu lắc đầu: “Nhưng tôi không biết lựa chọn của mình là đúng hay sai nữa…. Chúng ta bỏ qua vấn đề này đi, tập trung uống rượu thôi. Hai người uống xong thì hãy nhận xét một chút, để tôi có thể cải tiến phương pháp cất rượu.”
Hứa Cảnh Minh uống rượu: “Tôi cảm thấy rất ngon, nếu rượu có mùi đậm hơn thì sẽ càng ngon hơn.”
“Tôi cảm thấy vị rượu cháy hơn chút nữa, thì sẽ ngon hơn.” Sư huynh Giản uống thêm chén nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận