Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 250: (Phần 2) Buổi phát sóng trực tiếp kết thúc (1)

Hứa Cảnh Minh nhìn ba đối thủ ảo còn lại, tất cả bọn chúng đều có lực chiến cơ bản là 10.000, đồng thời có khả năng sử dụng thành thạo các loại vũ khí khác nhau.
Ba đối thủ ;ập tức bao vây Hứa Cảnh Minh, một người cầm rìu bay, một người cầm roi, một người cầm đôi đao.
Hứa Cảnh Minh chủ động nghênh đón, thân thể bắt đầu biến ảo.
Vù, vù, vù.
Thân pháp của hắn cũng biến ảo theo, ba đường kiếm lóe lên, ba cao thủ đều hóa thành ảo ảnh rồi biến mất.
“Mời mọi người xem video tua chậm.”
Hứa Cảnh Minh dừng lại, bình tĩnh chỉ vào video quay chậm bên cạnh: “Mỗi khi bị bao vây, ,mọi người đừng cố thủ tại chỗ làm mục tiêu, mà hãy di chuyển với tốc độ cao. Tôi có thể dễ dàng tiếp cận đối thủ chủ yếu là do có lợi thế về bộ pháp. Bộ pháp… là nội dung của bài học tiếp theo, còn trong ngày hôm nay, mọi người chỉ cần xem cách tôi xuất kiếm là được…”
“Ba kiếm theo thứ tự là đâm, đẩy, chém. Mọi người nhìn vào các động tác xuất kiếm này, động tác bắt đầu sẽ chiếm nhiều thời gian nhất.”
Hứa Cảnh Minh chỉ vào đoạn video quay chậm.
“Động tác bắt đầu chiếm khoảng 60-80% thời gian xuất kiếm.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Bất kỳ vũ khí nào cũng vậy, động tác bắt đầu thường sẽ là động tác chậm nhất.”
“Ngay cả ô tô cũng vậy, lúc khởi động cũng là chậm nhất. Người chạy bộ cũng vậy, lúc bắt đầu chạy là chậm nhất.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Vì vậy, chúng ta cần cố gắng hết sức rèn luyện tốc độ ra chiêu, để có thể động thủ càng nhanh càng tốt.”
“Thứ chúng ta theo đuổi không phải tốc độ giới hạn của chỉ một chiêu thức, ví dụ như tốc độ đâm thương phải sánh ngang với tốc độ âm thanh.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Đó chẳng qua chỉ là tốc độ cao nhất! Điều mà chúng ta cần phải dốc sức luyện tập, chính là tốc độ xuất chiêu lúc đầu!”
“Tốc độ xuất chiêu nhanh, toàn bộ quá trình sau đó mới nhanh, khiến đối phương khó lòng phản kháng được.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Bài luyện tập về phương diện này sẽ có trong chương trình học chi tiết tại Võ Đạo Quán, tôi cũng sẽ nêu ra các phương pháp khác nhau để mọi người rèn luyện.”
“Được rồi, bài giảng trực tiếp đầu tiên kết thúc tại đây.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên chủ yếu nói về hai nguyên lý võ thuật cơ bản nhất, một là uy lực của chiêu thức, hai là tốc độ ra chiêu. Còn về chi tiết bài học và phương pháp luyện tập, tôi sẽ đăng tải lên Võ Đạo Quán vào ngày mai.”
“Tôi tin rằng, nếu mọi người học xong bài thứ ba trong chương trình học võ của tôi, mọi người có thể đạt tới bậc hai cơ bản.”
“Sau chín bài học, mọi người có thể đạt tới cấp ba.”
“Còn đối với cấp bốn? Chương trình học võ của tôi cũng sẽ nêu ra một số hướng dẫn để mọi người khám phá cùng nhau.”
Hứa Cảnh Minh nói xong, lập tức đóng phòng phát sóng trực tiếp.
Vô số khán giả vẫn đang lắng nghe và nghiền ngẫm bài giảng trong đầu.
“Vậy là kết thúc rồi?”
“Kết thúc cũng dứt khoát quá mà, 2,9 tỷ người xem, nói đóng là đóng luôn?”
“Tôi còn muốn tặng thưởng nữa kia, thế mà đã đóng rồi, không cho người ta cơ hội gì cả.”
Các khán giả bàn luận.
“Bài giảng của Hứa Cảnh Minh hoàn toàn khác với những người khác. Trước đây, chúng ta chỉ biết luyện tập, chỉ biết thực chiến, bây giờ rốt cuộc cũng đã hiểu… mục tiêu của việc luyện tập là gì, nên theo đuổi phương diện nào trong lúc thực chiến.”
“Đúng vậy, ta đã xác định được mục tiêu.”
“Luyện tập phát lực thân thể, thật ra chính là theo đuổi khối lượng lớn, tốc độ nhanh, động năng theo đó sẽ lớn hơn.”
“Còn phải chú ý đến giới hạn phản ứng thần kinh của đối phương nữa.”
Rất nhiều người hồi tưởng lại, đồng thời cũng đã có một cách hiểu mới về chiến đấu.
...
...
Liễu Hải ở trên khán đài, không nhịn được mà nở nụ cười: “Bài học võ thứ nhất và thứ hai của Cảnh Minh quả nhiên là những lý luận nền tảng! Nhưng Cảnh Minh lại giải thích ở một góc độ khác, giúp người học có thể hiểu được bản chất một cách dễ dàng. Một khi hiểu được bản chất, thì sẽ xác định được phương hướng luyện tập.”
“Nhưng bây giờ, Cảnh Minh chỉ mới nói về uy lực của chiêu thức và tốc độ. Ngược lại, mình muốn xem Cảnh Minh sẽ nói …..về các khía cạnh khác của võ thuật như thế nào.”
Tuy đã dành cả đời để dạy học, Liễu Hải vẫn vô cùng trông chờ vào phương pháp giảng dạy của Hứa Cảnh Minh.
...
...
“Hóa ra chỉ đơn giản như vậy?”
Tiger Fussen có thân hình to lớn như một con gấu đang ngồi trên khán đài, hắn ta bất chợt sờ cằm: “Khối lượng lớn hơn, tốc độ sẽ nhanh hơn? Mình đã sớm nhận ra tầm quan trọng của khối lượng và tốc độ, nhưng không ngờ hắn lại có thể hiểu hai phương diện này dưới góc độ động năng.”
“Động năng, hình như mình đã nghe về nó lúc còn đi học, nhưng không nhớ lắm.”
Tiger Fussen lẩm bẩm một mình.
“Tốc độ ra chiêu? Chẳng trách, mình toàn lấy sức đè người, nhưng muốn khiến đối phương không phản ứng kịp thì lại rất khó! Thì ra, chém rìu lại mất nhiều thời gian đến vậy, một khi chậm hơn giới hạn phản ứng thần kinh của đối thủ cùng cấp, chiêu thức không có tác dụng,.”
Tiger Fussen chiến đấu theo bản năng nhiều hơn, hắn thường dựa theo trực giác để chiến đấu.
Cho đến hôm nay, sau khi nghe bài giảng của Hứa Cảnh Minh, hắn ta cũng đã hiểu ra ít nhiều.
“Lớp học này tuy là kiến thức cơ bản, nhưng cũng đáng để mình thưởng 10.000 tệ.”
Tiger Fussen đứng dậy: “Nhưng phòng phát sóng lại đóng mất rồi, Hứa Cảnh Minh cũng không thể trách mình không thưởng được.”
Tiger Fussen đứng dậy rồi rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận