Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 528: (Phần 4) Đống vàng (2)

Nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt Dương Liệu trở nên tái mét.
Hứa Cảnh Minh có chút kinh ngạc: “Hao tổn một người”
Trước khi bỏ mạng, các cao thủ cấp một trong đội ngũ Dương gia đã phản công rất quyết liệt, mặc dù từng thành viên trong đội ngũ Hứa Cảnh Minh phối hợp rất nhuần nhuyễn, nhưng vẫn có một cao thủ cấp một đã mất mạng.
Đương nhiên, bên phía đội ngũ Dương gia, những cao thủ tinh nhuệ nhất của bọn hắn đã chết hết rồi! Vậy mà bên phe đối phương mới chỉ hao tổn một người, một sự chênh lệch quá lớn!
“Ta biết…”
Hứa Cảnh Minh đang đeo mặt nạ da người, những người khác đương nhiên không nhìn ra vẻ mặt thật sự của hắn, chỉ nghe thấy giọng nói vang vọng ở xung quanh: “Ta biết rõ, rất nhiều người bị ép buộc phải gia nhập vào đội ngũ hộ vệ. Nếu đã như vậy, các ngươi có cần phải liều mạng vì Dương gia không?”
“Chỉ cần các ngươi tránh sang khu đất trống bên kia, ta nhất định sẽ tha mạng cho các ngươi.”
“Còn nếu như muốn ngu ngốc liều mạng vì Dương gia, ta cũng chỉ có thể không lưu tình.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Ta sẽ đếm ngược mười giây, cho nên nhanh chóng đưa ra lựa chọn. Mười, chín,...”
Hứa Cảnh Minh đếm ngược.
Nhiều hộ vệ quay sang nhìn nhau, bọn họ đã sớm quen thuộc lẫn nhau, rất nhiều người là bằng hữu, huynh đệ tốt, hàng xóm, tất cả đều biết rõ tính cách của nhau.
“Những người này quá mạnh, ngăn cản chính là chịu chết.”
“Ngươi thật sự muốn liều mạng vì Nhị công tử à?”
Một vài tên hộ vệ thì thào hỏi.
“Đừng nghe hắn.”
Dương Liệu vội vàng nói: “Các ngươi đã biết hậu quả của việc dám phản bội Dương gia rồi đấy. Không chỉ các ngươi, mà ngay cả người nhà của các ngươi cũng sẽ bị liên lụy.”
“Ba, hai…” Hứa Cảnh Minh dứt khoát đếm ngược, giọng nói cũng rất lạnh lùng.
Chỉ thấy hết hộ vệ này đến hộ vệ khác đi về phía khoảng đất trống bên cạnh trục đường chính, đặc biệt là đến những giây cuối đếm ngược của Hứa Cảnh Minh, rất nhiều hộ vệ đột nhiên di chuyển. Có thể trông thấy bằng mắt thường là, hơn một nửa hộ vệ trong đội ngũ Dương gia đã lựa chọn phản bội!
Dù sao đi nữa, trong số những hộ vệ này, hơn một trăm người là bị ép tới đây, trong lòng đều cảm thấy phẫn uất.
Bây giờ chống cự là chịu chết! Bọn họ đương nhiên sẽ biết lựa chọn như thế nào cho phải!
Khi hơn trăm người lựa chọn phản bội, những hộ vệ trung thành còn lại nhanh chóng động não, lập tức đều hiểu rõ: “Nếu không chịu rời đi, bản thân ta cũng sẽ chôn cùng.”
“Ta là một cao thủ cấp ba, dù có ở lại cũng vô dụng.”
“Những cao thủ cấp một kia đều đã chết, ta liều mạng như vậy có ích lợi gì?”
“Liều mạng vì Nhị công tử Dương gia, không đáng chút nào.”
Ầm—
“Hai, một!”
Khi Hứa Cảnh Minh đếm ngược xong xuôi, hầu hết hộ vệ đã chạy đến một bên, thậm chí còn có phần lớn tộc nhân Dương gia cũng chạy tới, rất ít người vẫn đứng yên chỗ cũ.
“Các hộ vệ đều đã nhìn thấy bọn cướp các ngươi.”
Dương Liệu khàn giọng nói: “Nếu các ngươi thả những hộ vệ này đi, bọn chúng nhất định sẽ bẩm báo mọi chuyện cho Dương gia, Dương gia nhất định sẽ truy sát các ngươi.”
“Ý của ngươi là, ta nên nhổ cỏ tận gốc, giết chết tất cả hộ vệ?”
Hứa Cảnh Minh nhìn Dương Liệu.
Các hộ vệ đã chạy đến khu đất trống, sau khi nghe thấy lời này, ai nấy đều liền trừng mắt nhìn Dương Liệu.
Cái tên nhị công tử chết tiệt này.
Trước kia ép buộc bọn họ!
Bây giờ còn đang châm ngòi!
“Ta nguyện ý dâng lên 10.000 lượng vàng.”
Dương Liệu nghiến răng nghiến lợi nói: “Các ngươi cầm lấy 10.000 lượng vàng rồi rời đi, để cho chúng ta sống.”
Dương Liệu vội vàng.
Nhiệm vụ lần này rất quan trọng, một khi xôi hỏng bỏng không, cho dù hắn vẫn giữ được mạng sống, thì với tính khí của phụ thân, hắn ta chắc chắn cũng sẽ không được coi trọng nữa, số phận cũng trở nên bi thảm hơn nhiều.
“Đưa 10.000 lượng vàng lên đây.”
Hứa Cảnh Minh vung tay: “Lên đây.”
Bao nhiêu vàng cũng không đủ!
Hắn muốn tất cả!
Khi nhìn thấy rất đông cao thủ xông tới, Dương Liệu vốn đang còn dũng khí để thương lượng, hắn bỗng sợ hãi mà quỳ xuống rồi hét lớn: “Tha mạng, xin tha mạng.”
Những người chơi công dân vũ trụ đều né tránh Dương Liệu, bọn họ không biết thủ lĩnh có muốn giết Dương Liệu hay không, cho nên cũng không dám làm bừa.
“Dương gia sẽ không bỏ qua cho các ngươi.”
Vài tên tộc nhân Dương gia trong đội xông lên, nhưng tất cả đều bị giết chết ngay tức khắc.
“Tha mạng, cho các ngươi hết, cho các ngươi hết, ta không muốn nữa!”
Dương Liệu quỳ ở nơi đó, không dám lại thương lượng tiếp.
Một cây ngân thương xẹt qua không trung, lao xuyên qua lồng ngực Dương Liệu.
Dương Liệu sững sờ.
Hứa Cảnh Minh rút thương phi ra, không thèm nhìn Dương Liệu nữa, hắn thầm nghĩ: “Sau khi âm thầm điều tra mấy ngày nay, ta đã tức đến nghiến răng nghiến lợi, cực kỳ muốn giết chết ngươi! Trước đây ta từng tha cho ngươi một mạng, chính là đợi đến ngày hôm nay.”
Khi hành động thành công, tính mạng của Dương Liệu cũng không còn giá trị nữa, cho nên Hứa Cảnh Minh có thể thoải mái giết chết hắn ta.
Nhóm hộ vệ Dương gia đang đứng ở khu đất trống phía xa nhìn thấy Dương Liệu bị ngân thương đâm xuyên qua ngực.
“Được rồi.”
Kiều Tam nhìn chằm chằm, trong mắt hiện lên vẻ khoái chí, hắn hận Nhị công tử đến tận xương tủy, chính Nhị công tử đã hạ lệnh giết chết con gái hắn.
“Giết được lắm.”
“Thật mừng.”
“Lần này đội ngũ hoàn toàn bị tan rã, không thể tiếp tục đi tới Đông Vực.”
Không ít hộ vệ đều cảm thấy vui mừng trong lòng, cũng chẳng có mấy người là thực sự tức giận cho Dương Liệu.
Đúng là trong những năm qua, Dương Liệu chưa bao giờ coi thị vệ là người!
Cách làm việc của Dương Liệu quá tàn nhẫn, khiến cho đám hộ vệ tích tụ quá nhiều oán hận.
Hứa Cảnh Minh cảm thấy một đội ngũ được dẫn dắt bởi ‘một tên thủ lĩnh ngu ngốc’ như thế này chính là nhóm người dễ đối phó nhất, cho nên hắn mới để Dương Liệu sống đến ngày hôm nay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận