Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1425: (Phần 12) Ngộ đạo Thâm Uyên (1)

Những kẻ có thể trở thành Quân chủ Thâm Uyên, thì vốn đã đạt tới cảnh giới cực cao, hơn nữa còn nhận được sự ưu ái của của ý chí Thâm Uyên, từ đó có thể gia tăng thực lực một cách toàn diện. Bọn họ đương nhiên sẽ sử dụng tài nguyên mà ý chí Thâm Uyên cung cấp để cải thiện bản thân ở mọi phương diện.
Trong số họ cũng có kiêm tu con đường Tâm Giới, có rất nhiều phân thân.
“Cái tên Ngô Minh này sao lại mạnh như thế? Lần này, ta đi lầm đường rồi!”
Có Quân chủ Thâm Uyên kiêm tu con đường Tâm Giới sở hữu hơn trăm ngàn phân thân, nhưng Hứa Cảnh Minh đã lần theo nhân quả, vượt qua thời không mà cấp tốc tiêu diệt tất cả.
Cũng có Quân chủ Thâm Uyên kiêm tu con đường Mẫu Hà đang trốn vào chỗ sâu nhất của Mẫu Hà: “Trốn, trốn đi thật xa! Chỉ cần khoảng cách đủ xa, lực lượng truyền đến sẽ bị hao tổn thật lớn, thì mình sẽ có hy vọng sống sót. Ngô Minh này cũng không am hiểu về con đường Mẫu Hà, không thể nào tiến vào chỗ sâu bên trong Mẫu Hà.”
Vù.
Mẫu Hà mênh mông vô tận, càng sâu thì càng khó đi. Quân chủ Thâm Uyên này hiển nhiên cực kỳ am hiểu về con đường Mẫu Hà, không ngừng chui vào sâu trong lòng Mẫu Hà. Hắn chui càng sâu, có nghĩa đã vượt qua càng nhiều tầng lớp thời không.
“Trốn, trốn, trốn, phải trốn xa hơn nữa!” Tên quân chủ Thâm Uyên này cảm thấy rất khó khăn, nhưng vẫn cố gắng chui vào sâu một chút, hắn thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy những vệt sáng ở bên trong chỗ sâu: “Sắp đến lòng sông Mẫu Hà rồi?”
“Phut!”
Một cỗ lực lượng vô hình thuận theo nhân quả, triệt để đột phá trở ngại thời không, đâm xuyên qua phân thân này của tên quân chủ Thâm Uyên này, hoàn toàn tiêu diệt hắn ta.
Lực lượng của Hứa Cảnh Minh đã ở cấp độ cảnh giới thứ ba, có thể vượt qua cả không gian và thời gian, cho dù đối thủ ở khoảng cách xa xôi nhường nào, thì đều không thể thoát được. Hơn nữa, những chướng ngại trong Mẫu Hà căn bản chẳng có tác dụng gì cả.
“Chủ Nhân Khắc Dạ vĩ đại, ta ở trong quân đoàn Dạ Mộng vẫn luôn cống hiến sức lực cho ngài! Ngày hôm nay, ta xin ngài hãy cho ta một cơ hội được sống” Một cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch có phân thân đang phiêu bạt trong cương vực vô tận, thậm chí đã đi vào địa bàn của Chủ Nhân Khắc Dạ, đồng thời ở trong quân đoàn Dạ Mộng trong một thời gian dài. Nhưng hôm nay, hắn bị trục xuất khỏi quân đoàn Dạ Mộng. Tên cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch đó quỳ sụp xuống trước một toà kiến trúc nguy nga, khẩn khoản cầu xin Chủ Nhân Khắc Dạ.
Trước cổng chính của toà kiến trúc nguy ca, một bóng dáng kim loại đen khôi ngô xuất hiện, nhìn tên cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch này đang quỳ cầu xin, lạnh lùng nói: “Chủ Nhân Khắc Dạ chỉ trục xuất người mà thôi! Nhưng nếu ngươi còn dây dưa, vậy thì ngài ấy chỉ có thể hoàn toàn xoá bỏ ngươi”
“Tướng quân Vẫn Cửu, chúng ta quen biết lâu như thế, ngươi hãy cho ta một cơ hội sống đi mà? Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch cầu xin.
“Ta không thể giúp gì cho ngươi, cho nên ngươi hãy nhanh chóng rời đi! Nếu ngươi không đi, Chủ Nhân Khắc Dạ nổi cơn tam bành, thì ngươi cũng phải chết!” Bóng dáng kim loại đen nhìn hắn một chút, rồi lại quay người trở lại toà kiến trúc.
Tướng quân Vẫn Cửu cũng có tâm trạng không tốt. Khi còn ở vùng đất chung cực, hắn ta cũng đã vào được quần thể cung điện, nhưng lại chưa kịp ngưng kết thần phù.
Tên cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch nhìn tòa kiến trúc trước mắt, không còn dám dây dưa nữa, đành đứng dậy rời đi.
“Ngay cả Chủ Nhân Khắc Dạ mà cũng không muốn bảo vệ mình? Chẳng lẽ là bởi vì sự tồn tại chung cực?” Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch nói thầm: “Sự tồn tại chung cực cho phép cạnh tranh cơ duyên, thì chúng ta mới có thể tranh giành. Nhưng ngài ấy đã ban thưởng cơ duyên, mà chúng ta vẫn tiếp tục tranh giành… thì chính là muốn chết?”
Ào!
Một lực lượng vô hình vượt qua thời không xa xôi, lướt qua cơ thể của tên cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch này. Hắn ta cứ thế ngã xuống, không còn hơi thở.
Bên trong tòa kiến trúc nguy nga, một đôi mắt nhìn theo cảnh tượng đó, lần theo lực lượng vượt qua thời không kia, lại trông thấy một nơi rất nhiều phân thân của Hứa Cảnh Minh trong khu vực tòa thành Vũ Hoả xa xôi: “Cái tên Ngô Minh này hẳn phải biết đây là thành viên trong quân đoàn Dạ Mộng của mình, nhưng hắn vẫn không hề lưu tình, chính là không thèm nể mặt mình chút nào. Ngô Minh ơi là Ngô Minh… rốt cuộc ai cho ngươi lá gan đó? Sự tồn tại chung cực sao?”
Chủ Nhân Khắc Dạ có thể được xem là sự tồn tại cảnh giới thứ ba có thực lực mạnh nhất trong một phương thời không này, tự nhiên cực kỳ kiêu ngạo. Khi nhìn thấy Ngô Minh hành xử như thế, hắn ta cũng không quá hài lòng. Tuy nhiên, Chủ Nhân Khắc Dạ cũng đã nhận ra chỗ nguy hiểm. “Chúng ta muốn gặp sự tồn tại chung cực, nhưng vẫn không có cách nào gặp được. Nhưng sự tồn tại chung cực lại để lại một phần cơ duyên cho Ngô Minh, rốt cuộc là vì cái gì?” Chủ Nhân Khắc Dạ âm thầm suy đoán. Mặc dù không rõ suy nghĩ thật sự của sự tồn tại chung cực, nhưng Chủ Nhân Khắc Dạ hiểu rất rõ một chuyện:
Hắn ta không nên phá hỏng kế hoạch của sự tồn tại chung cực!
Một khi làm sự tồn tại chung cực tức giận, Chủ Nhân Khắc Dạ là hắn cũng phải hoàn toàn ‘biến mất, thậm chí biến mất khỏi ký ức của toàn bộ sinh linh.
“Ngô Minh ơi là Ngô Minh, vinh dự có mặt trong kế hoạch của sự tồn tại chung cực là cơ duyên, nhưng cũng là nguy cơ” Chủ Nhân Khắc Dạ nghĩ thầm.
1166 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận