Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 320: (Phần 3) Niềm mong chờ của Trái Đất (2)

Bàng Trạch nói: “Điều quan trọng nhất đối với chúng ta hiện giờ chính là giải quyết công việc của chính mình.”
Lão giả nhìn Bàng Trạch: “Không biết Bàng lão đệ nghĩ thế nào về đề nghị lần trước của tôi?”
“Không hứng thú.”
Bàng Trạch lắc đầu.
“Bàng lão đệ tính toán rất kín kẽ, nhưng vấn đề duy nhất là quá ăn chắc mặc bền.”
Lão giả lắc đầu: “Đôi khi quá ăn chắc mặc bền sẽ để lỡ mất rất nhiều cơ hội. Người tôi giới thiệu cho cậu là con em của đại gia tộc trong vũ trụ! Lãnh địa của gia tộc này bao gồm hơn mười sao hành chính và vài chục hệ hằng tinh. Vị đó đang rất cần giúp đỡ, văn minh Trái Đất cũng đã phê chuẩn kế hoạch của tôi rồi…”
“Tôi không tham gia.”
Bàng Trạch lắc đầu cự tuyệt.
Lão giả khẽ nhíu mày.
Khi nhìn khắp toàn cầu, những nhân vật được ông ta coi trọng chỉ đếm trên đầu ngón tay, người đứng đầu tiên trong số đó chính là Bàng Trạch! Đáng tiếc, Bàng Trạch không mấy để ý tới ông ta.
“Thôi được thôi được, mỗi người có một mục tiêu theo đuổi riêng. Nhưng Bàng lão đệ này, cậu phải hiểu rằng, một khi đã để lỡ mất cơ hội rồi thì nghĩa là đã lỡ hẳn.”
Lão giả bỏ đi ngay lập tức.
Bàng Trạch khẽ nhíu mày, lập tức nhìn về phía khu vực bình luận: “Lão già này thiên về chủ nghĩa đầu cơ, mặc dù thỉnh thoảng thu được lợi lớn, nhưng nếu sảy tay một chút thì mãi mãi không thể vãn hồi lại được. Trong vũ trụ mệnh mông, sức mạnh của bản thân mới là điều căn bản.”
Bàng Trạch không thích phong cách làm việc của lão giả này, mặc dù ông ta rất giỏi đa mưu túc trí, hiện giờ là thuộc hạ trung thành của đại gia tộc trong vũ trụ, nhưng càng mưu tính lớn lao, Bàng Trạch càng muốn tránh xa.
“Ông già này chỉ báo chuyện tốt chứ không báo chuyện xấu với Liên Minh Trái Đất, ta có thể mơ hồ phán đoán kế hoạch này của ông ấy có rủi ro rất lớn.”
Bàng Trạch nghĩ thầm: “Hiện giờ ông ta đã hoàn toàn về phe của đại thiếu gia kia rồi. Cũng được, cho dù ông ta thất bại thì cũng chỉ là thất bại của mình ông ta, nền văn minh Trái Đất luôn luật pháp của Liên minh Vũ trụ Nhân loại bảo vệ, chỉ phải chịu đựng một chút sóng gió mà.”
Văn minh Trái Đất thì chỉ phải trải qua một chút sóng gió, nhưng Bàng Trạch thì không thể chống đỡ được, không dám để bản thân bị cuốn vào chuyện này.
“Cha, vòng thi đấu chính thức bắt đầu rồi.”
Con trai Bàng Quân phấn khởi nói: “Nhóm một gồm có Đồ Lăng của Trung Quốc chúng ta, Riven Gullit, Joe Pola, Alan Emelianko.”
Bàng Trạch không nghĩ nhiều nữa, cũng bắt đầu nghiêm túc xem thi đấu: “Ta hy vọng có thể nhìn thấy các cao thủ đầy ấn tượng của nền văn minh Trái Đất của chúng ta ở cuộc thi lần này. Sự tiến bộ của nền khoa học kỹ thuật của Trái Đất rất chậm, chỉ có con đường tiến hóa mới có thể đi tắt đón đầu, giúp văn minh Trái Đất có đủ sức mạnh đối phó với những nền văn minh vũ trụ khác.”
Giờ phút này, ngoại trừ Bàng Trạch, rất đông các nhân vật lớn của Trái Đất cũng đều đang theo dõi cuộc thi này, tất cả họ đều gánh áp lực rất lớn. Là lãnh đạo cấp cao của toàn bộ nền văn minh, họ rõ ràng hơn ai hết nền văn minh Trái Đất phải đối mặt với điều gì.
Thiên tài được chọn ra từ vài tỉ người thông qua cuộc thi lần này là hy vọng của nền văn minh.
“Hi vọng sẽ xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh.”
“Văn minh Trái Đất đòi hỏi cần có cường giả xuất hiện trên con đường tiến hóa.”
Rất đông các lãnh đạo cấp cao của Trái Đất lặng lẽ mong chờ.
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu cùng đông đảo bạn bè người thân ngồi cùng một chỗ với nhau trên khán đài cẩn thận theo dõi cuộc tranh tài.
“Nhóm một có bốn người, hai người bất kỳ đều gặp nhau một lần, tổng cộng sáu trận, căn cứ thành tích chung cuộc để xác định hai người đứng đầu nhóm.”
Lê Miểu Miểu xem lịch thi đấu đang cầm trên tay: “Trận đầu tiên, Đồ Lăng đối mặt với Riven Gullit, Cảnh Minh, anh nghĩ ai thắng?”
Hứa Cảnh Minh cũng có chút chờ mong: “Đương nhiên là Đồ Lăng của Trung Quốc chúng ta, dõi mắt nhìn khắp toàn cầu, cô ấy là người trẻ tuổi nhất đạt tới cấp năm, thiên phú thật đáng kinh ngạc! Thực ra lúc học cấp hai, cô ấy đã khá nổi bật rồi, từng được sư phụ Liễu Hải của anh chỉ bảo, cũng từng được tiền bối Lôi Vân Phóng chỉ bảo.”
“Khi đó, tiền bối Lôi Vân Phóng còn chỉ bảo cho cô ấy mà hiện giờ tiền bối Lôi Vân Phóng đã không vào được vòng thi đấu chính thức, thời đại thay đổi nhanh thật.”
Lê Miểu Miểu lắc đầu.
“Sau khi Thế Giới ảo mở ra, mọi người cạnh tranh rất quyết liệt.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Trong lúc họ nói chuyện, trận đấu đầu tiên đã bắt đầu!
Bản đồ là khung cảnh trời tuyết.
Đồ Lăng mặc áo giáp màu vàng kim, một tay cầm khiên, một tay cầm đao. Có điều khiên của cô ấy giống loại của Hứa Cảnh Minh. Thân đao dài nhỏ, ưu điểm của nó là nhẹ. Lúc này cặp mắt sắc bén của cô ấy đang quan sát đối thủ.
Hình thể của Riven Gullit to lớn hệt như một con thú khổng lồ, hắn mặc áo giáp hạng nặng, xách một cặp chùy to, cũng đang nhìn Đồ Lăng chăm chú, không hề dám coi thường cô gái trẻ tuổi này một chút nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận