Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 827: (Phần 7) Chủ động xin tăng (1)

Vút!
Phi thuyền không gian mang theo mười hai sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc vượt qua bảy tầng thời không thần bí, cuối cùng đáp xuống lục địa khổng lồ với đường kính hơn mười triệu cây số.
“Quân chủ Mạt Hữu vĩ đại!”
Trong một cung điện xa hoa, mười hai sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc cung kính hành lễ trước quân chủ Mạt Hữu đang ngồi trên ngai vàng.
“Chỉ có mười hai người các người quay về sao?”
Quân chủ Mạt Hữu có vóc dáng cao gầy, trên người mặc áo choàng đỏ sậm, hờ hững cúi đầu nhìn đám sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc ở bên dưới, đôi mắt xanh biếc của hắn ta khiến cho toàn bộ không gian trong đại điện trở nên vặn vẹo gợn sóng liên tục.
Trong gợn sóng vặn vẹo kia, mười hai sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có cảm giác như mình đang bị mắc kẹt trong ác mộng, ai nấy đều phải dựa vào lực lượng tâm linh mạnh mẽ thì mới có thể ổn định tâm thần.
“Quân chủ Mạt Hữu vĩ đại, quả thực chỉ có mười hai người bọn ta còn sống quay về, còn đội trưởng và sáu người khác đã mất tín hiệu, bọn họ có lẽ đã chết trong trận chiến rồi!” Một tên Ngục tộc cung kính nói: “Trong hành động lần này, bọn ta đã tiến hành tổng cộng hai đợt cướp bóc, đợt thứ nhất mất ba đồng đội, đợt thứ hai thì mất đội trưởng và ba đồng đội khác. Bởi vì tổn thất quá lớn, cho nên bọn ta lập tức quay về!”
“Xem ra…”
Quân chủ Mạt Hữu dùng ngón tay sắc nhọn nhẹ nhàng gõ lên tay vịn, phảng phất như đang nện vào linh hồn mười hai tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc kia: “Thu hoạch lần này của các ngươi rất tầm thường.”
Đám người này không nói gì.
Quân chủ Mạt Hữu là một trong thập đại quân chủ của Ngục tộc! Hắn ta chẳng những đã đạt tới cực hạn cấp mười, hơn nữa còn dung hòa một vật thể Cao Duy vào thân thể, vậy nên thành công tiến vào hàng ngũ thập đại quân chủ Ngục tộc.
Ở Ngục tộc, các cường giả cấp 10 sẽ được xưng là quân chủ.
Nhưng trong số hàng chục nghìn quân chủ Ngục tộc, mười người đứng đầu….. hoặc là cường giả ở cấp độ Truyền Thuyết Vũ Trụ, hoặc là đang nắm giữ lực lượng xuất phát từ không gian Cao Duy, và tất cả bọn họ đều có sức mạnh hủy diệt đáng kinh ngạc.
“Bảy người chết trận.”
Quân chủ Mạt Hữu lấy ra một quyển sách, sau đó dùng ngón tay sắc bén để lật một trang ghi chép về công huân của các sinh mệnh Bản Nguyên dưới trướng: “Quân chủ Thiết Tát Vũ đã có đủ công huân từ lâu, Chí Cao nhất định sẽ giúp hắn ta phục sinh trở lại! Còn sáu người khác… chỉ có lãnh chúa Tùng Phụng có công huân đạt tới 60% yêu cầu, hơn nữa hắn ta vẫn còn trẻ tuổi, vậy nên ta sẽ thử nộp đơn giúp hắn xem sao! Tuy nhiên, liệu lãnh chúa Tùng Phụng có có hội được phục sinh hay không thì phải phụ thuộc vào vận khí của hắn ta.”
“Tạ ơn quân chủ Mạt Hữu!”
Mười hai sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc bên dưới cung kính nói.
Theo quy tắc của Ngục tộc, chỉ cần lập đủ công lao, thì cho dù có chết, cũng sẽ được phục sinh.
Nếu công lao không đủ? Thì xác suất phục sinh rất thấp.
Cường giả Chí Cao là sinh mệnh Cao Duy, tất cả đều có năng lực hồi sinh, nhưng cũng cần phải bỏ ra một cái giá nhất định. Vậy nên, chỉ những người có đủ công lao, hoặc là có giá trị nhất định trong mắt bọn họ, thì mới có hy vọng được hồi sinh, còn không thì chết là chết hẳn.
“Lui xuống đi.”
Quân chủ Mạt Hữu xua tay.
Mười hai sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc cung kính làm lễ rồi lùi ra ngoài.
Trong đại điện chỉ còn quân chủ Mạt Hữu, hắn ta ngồi trên ngai vàng, chìm trong suy tư: “Phân đội cướp bóc liên minh sao An Tô đã gặp phải thất bại, chứng tỏ liên minh sao An Tô rất có khả năng cất giấu một cao thủ có năng lực chặn giết nào đó.”
“Căn cứ theo tin tức tình báo từ các phân đội tình báo ở tổng cộng 510 liên minh sao trong ba vực vũ trụ, Nhân tộc quả thực có khoảng 8 tới 10 cao thủ có khả năng chặn giết như vậy! Những kẻ này ghê gớm thật, có thể gây áp lực nhiều như thế cho Ngục tộc bọn ta.” Quân chủ Mạt Hữu than thở.
Đối với tộc đàn nhân loại…. Thần tộc Hư Không chính là mối đe dọa lớn nhất.
Tuy nhiên, Ngục tộc và Thần tộc Hư Không không có ranh giới với nhau, hơn nữa còn có lãnh thổ rộng lớn của tộc đàn nhân loại nằm chắn ngang ở giữa. Vì lẽ đó, hoàn cảnh đối ngoại của Ngục tộc tương đối thoải mái, mà đối thủ lớn nhất của Ngục tộc….. chính là Nhân tộc.
Ngục tộc có thể điều động đa số lực lượng sinh mệnh Bản Nguyên nhắm vào Nhân tộc.
Nhân tộc lại chỉ có thể điều động một vài lực lượng nhỏ lẻ để ứng phó với bọn họ!
Nhưng dù thế, Ngục tộc cũng không chiếm được bao nhiêu ích lợi. Tuy bọn họ là phía chủ động cướp bóc, nhưng nếu bàn về vấn đề tổn thất sinh mệnh Bản Nguyên…… thì Ngục tộc mất nhiều hơn Nhân loại.
“Ồ.”
Quân chủ Mạt Hữu khẽ nhíu mày đau đớn, đôi mắt xanh biếc đột nhiên bộc phát ra từng vòng gợn sóng, khiến cho các gợn sóng trong đại điện bắt đầu vặn vẹo kịch liệt.
Trong gợn sóng cuộn trào dữ dội, một con quái vật kinh khủng đang gầm rú, muốn xông ra khỏi gợn sóng hư ảo kia.
“Đã nhiều năm như vậy, mình vẫn không có cách nào hoàn toàn khống chế.” Quân chủ Mạt Hữu cố gắng duy trì sự bình tĩnh, những cơn gợn sóng xung quanh ổn định trở lại, quái vật gầm rú nằm xuống một lần nữa.
“Nhưng nó cũng là hy vọng lớn nhất để mình trở thành sinh mệnh Cao Duy!”
Quân chủ Mạt Hữu cuối cùng nhắm mắt, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu đôi mắt. Bây giờ, hắn ta có thể vận dụng sức mạnh của hai con mắt cao duy, nhưng lúc nào cũng phải chịu gánh nặng áp lực nặng nề.
Thỉnh thoảng, hắn ta còn nhìn trộm quá khứ của đôi mắt này, lần nào cũng bị giày vò dữ dội. Nhưng mỗi lần trải qua giày vò, thì hắn lại càng mạnh mẽ hơn.
“Không biết mình có cơ hội trở thành sinh mệnh Cao Duy trước giây phút cuối cùng của cuộc đời hay không?” Quân chủ Mạt Hữu rất mong chờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận