Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1354: (Phần 11) Thu hoạch lớn (2)

“Hừ!!!” Hứa Cảnh Minh run rẩy nhè nhẹ. Ác mộng, nguyền rủa, kịch độc, đau ốm… các loại lực lượng rơi vào trên người hắn, muốn thẩm thấu ăn mòn cả thân thể của hắn.
Tuy nhiên, từ sau khi đột phá pháp môn Hư Uyên và có được thân thể Hư Uyên, Hứa Cảnh Minh đã cải thiện năng lực phòng ngự, có thể nhẹ nhàng ngăn cản hết thảy những đòn công kích kể trên.
“Lực lượng truyền qua nhân quả, cho nên uy lực đã bị suy giảm một cách đáng kể. Còn muốn thâm nhập vào trong Tâm Giới? Quả thực uy lực cũng chẳng còn bao nhiêu? Hứa Cảnh Minh chống đỡ một cách nhẹ nhàng. “Nếu như tiếp tục ở lại tầng không gian Thâm Uyên kia, lọt vào vòng vây của đám lãnh chúa Thâm Uyên, thì phân thân chính mình chắc chắn sẽ bỏ mạng tại đó” Hứa Cảnh Minh hiểu rõ điểm này.
Nếu hắn cứ ngu ngốc mà ở lại tại chỗ cứng đầu kháng cự, thì chắc chắn sẽ bị vây đánh đến chết. Bởi vì đợt thứ nhất đã có hơn hai mươi lãnh chúa Thâm Uyên cùng nhau tập kích, cho dù hắn có thể gắng gượng qua đợt thứ nhất, thì ắt hẳn vẫn sẽ phải đối mặt với đợt thứ hai với hơn một trăm lãnh chúa Thâm Uyên.
Còn nếu như hắn quyết tâm chạy trốn, thì với thực lực nửa bước cảnh giới thứ ba thuộc con đường Tâm Giới, lại còn có thêm sức mạnh tổng hợp của hai đại lưu phái, các lãnh chúa Thâm Uyên cũng khó lòng giết được hắn. Thật ra, bất kỳ ai đạt đến nửa bước cảnh giới thứ ba, thì đều có năng lực giữ mạng rất mạnh. Ngay cả lãnh chúa Thâm Uyên phổ thông thì cũng có nhiều phân thân, chẳng hạn như phân thân trong toà thành Vũ Hoả, phân thân trong Thâm Uyên, phân thân ở những cương vực khác. Với khoảng cách xa nhau như vậy… Cho dù cường giả con đường Tâm Giới muốn truy sát bằng thủ đoạn truyền tống Tâm Giới, thì cũng phải mất đến mấy tháng để di chuyển từ nơi này đuổi đến nơi khác.
Vì lẽ đó, việc muốn hoàn toàn tiêu diệt được một lãnh chúa Thâm Uyên là chuyện cực kì khó khăn.
“Đã trở về rồi” Hứa Cảnh Minh di chuyển với tốc độ nhanh nhất, chỉ mất năm ngày là đã có thể trở về hòn đảo Vạn Tinh.
Thu hoạch lần này quá lớn, hắn phải cất chiến lợi phẩm trước tiên!
Nếu như mang theo chiến lợi phẩm đi dạo trong Thâm Uyên, rồi bị kẻ địch mạnh đánh chiếm, đến lúc đó có hối hận thì cũng đã muộn.
“Rầm ầm~~~” Hứa Cảnh Minh đi vào bên trong bảo khố của hòn đảo Vạn Tinh,, đặt phần lớn vật phẩm thu hoạch được trong Thâm Uyên suốt mấy năm này vào đó. Đương nhiên, đây đều là những vật phẩm cho cả tộc đàn nhân loại dùng chung.
Còn những thứ như binh khí cảnh giới thứ ba và núi băng Thanh Linh, Hứa Cảnh Minh đương nhiên phải mang theo bên mình. Hắn vẫn muốn góp nhặt bảo vật để mua trường thương tâm linh cảnh giới thứ ba.
“Cảnh Minh, ngươi thu thập được nhiều bảo vật như vậy từ Thâm Uyên sao?” Bốn người Viện trưởng, Tháp chủ, Đảo chủ và Xích Mông lập tức chạy đến, năm người bọn hắn đều có quyền mở cửa bảo khố của tộc đàn.
“Ta đi dạo trong Thâm Uyên, tuỳ ý thu thập một chút vật phẩm. Tuy rằng những thứ này không có vô dụng với chúng ta, nhưng lại rất hữu ích đối với những sinh mệnh Đê Duy” Hứa Cảnh Minh vừa cười nói vừa ném ra một số lượng lớn thi thể.
Mỗi khi hắn giết địch bằng huyễn cảnh hay bằng binh khí tâm linh, thì có thể bảo toàn thi thể kẻ định hoàn hảo không chút tổn hại.
Ngược lại, nếu như hắn giết địch bằng Ngọn Lửa Hắc Liên, thì đều thiêu đốt đám ma đầu Thâm Uyên đó thành tro bụi, hiếm khi còn sót lại thứ gì đó.
“Những thứ này là gì?” Bốn người Viện trưởng, Tháp chủ, Đảo chủ và Xích Mông quan sát lần lượt từng thi thể với ánh mắt kinh ngạc.
Tổng cộng mấy trăm thi thể ma đầu Thâm Uyên chất đống lên nhau trong bảo khố, mà hai trong số đó còn phảng phất một chút khí tức đặc biệt kinh khủng, khiến cho nhóm người viện trưởng vô cùng kinh hãi.
“Ta ở trong Thâm Uyên hơn một trăm năm, đi dạo khắp không biết bao nhiêu tầng không gian Thâm Uyên, gặp phải rất nhiều ma đầu đã bị Thâm Uyên ăn mòn đến điên dại từ lâu” Hứa Cảnh Minh giải thích: “Bọn hắn chủ động giết ta, ta cũng chỉ có thể ra tay giải quyết.
“Những kẻ yếu hơn một chút đều đã bị diệt trừ bằng Ngọn Lửa Hắc Liên, còn những kẻ sở hữu nhục thân cường đại thì đang nằm ở đây. Ta không thể sử dụng Ngọn Lửa Hắc Liên để đốt chết bọn hắn, chỉ có thể phá huỷ tâm linh của bọn hắn, cho nên mới còn sót lại nhục thân” Hứa Cảnh Minh nói.
Ngọn Lửa Hắc Liên Cửu Diệp hoàn toàn không thể đốt chết được loại ma đầu Thâm Uyên ở cấp độ như “Nạp Đà. Vì lẽ đó, Hứa Cảnh Minh phải thường xuyên vận dụng huyễn cảnh hoặc binh khí tâm linh.
“Ngươi giết nhiều ma đầu cường đại như thế hả?” Xích Mông sợ ngây người.
“Không nhiều, tính trung bình thì một năm chỉ có vài ma đầu Thâm Uyên thôi” Hứa Cảnh Minh cười nói: “Ngươi không biết đâu, Thâm Uyên rộng lớn vô hạn, những ma đầu thế này nhiều vô số kể.
“Hai thi thể này là lãnh chúa Thâm Uyên?” Viện trưởng chỉ vào hai thi thể phân thân lãnh chúa Thâm Uyên. Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Ta ở trong Thâm Uyên hơn trăm năm, cuối cùng cũng phát hiện được đại bảo bối, nhưng bắt buộc phải phải tranh giành nó với mấy tên lãnh chúa Thâm Uyên. Vì lẽ đó, ta đã tiêu diệt phân thân của hai lãnh chúa Thâm Uyên này. Yên tâm, nếu như bọn hắn dám mạo hiểm đi đến mảnh cương vực của chúng ta, thì ta sẽ cảm ứng được hành tung của bọn hắn thông qua tâm niệm! Bọn hắn tới một lần, ta diệt một lần. Viện trưởng, Tháp chủ, Đảo chủ và Xích Mông nhìn nhau, người bạn này của bọn hắn quả thực được tính là rất mạnh trong số các cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba!
1394 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận