Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 368: (Phần 3) Tiano rơi lệ

“Thật là lợi hại.”
Ánh mắt Liễu Hải bỏng cháy: “Chiêu thức của Tiano như ngựa thần lướt gió tung bay, thật ngoài sức tưởng tượng, mình nhận được không ít kích thích. Thương pháp sau cùng của Cảnh Minh… đúng là biến tầm thường thành phi thường.”
“Phải nhanh chóng tới sân luyện võ luyện tập thật tử tế.”
Liễu Hải không nhịn nổi lập tức biến mất khỏi khán đài để tới sân luyện võ.
Các cao thủ đã lên tới cấp năm Tiger Fussen, Đồ Lăng, Haru Singh, Akinlov, Miyagawa Akira, Alan Emelianko, Riven Gullit cũng cảm nhận được rất nhiều chiêu thức lợi hại trong trận đấu này, cảm thấy được kích thích, ai nấy đều rung động, lục tục tới sân luyện võ tu luyện, nghiệm chứng phỏng đoán trong lòng.


Trên khán đài.
“Tiểu Bàng, trận đấu này quả là một niềm vui bất ngờ.”
Cục trưởng Chu ngồi bên cạnh xem cảnh chiếu lại: “Không ngờ cuối cùng Hứa Cảnh Minh lại sử dụng tới chiêu thức siêu hạn cấp, giỏi thật. Hiện tại các lãnh đạo cấp cao Trái Đất đều đang tự hỏi phải sắp xếp con đường tương lai cho Hứa Cảnh Minh như thế nào để tiền đồ của hắn được rộng mở hơn.”
Bàng Trạch khẽ gật đầu: “Thiên tài siêu hạn cấp Sinh mệnh Hành Tinh rất hiếm có. Trong số hàng trăm hàng ngàn tinh cầu có sự sống, một trăm đến hai trăm năm mới có một người, quả thực là có tiềm lực rất lớn!”
“Thực ra, điều chúng tôi mong muốn nhất là gia tộc đứng sau lưng ngài sứ giả Tiano bằng lòng bồi dưỡng cho Hứa Cảnh Minh.”
Cục trưởng Chu nói: “Cậu cảm thấy có nhiều hy vọng không?”
Bàng Trạch suy nghĩ rồi nhẹ nhàng lắc đầu: “Rất khó, gia tộc sau lưng ngài sứ giả Tiano là gia tộc lớn hàng đầu trong tất thảy vô số nền văn minh nhân loại vũ trụ. Nhân tài được họ coi trọng phải là thiên tài trên phạm vi tất thảy vô số nền văn minh nhân loại vũ trụ. Hàng trăm hàng ngàn tinh cầu có sự sống một trăm đến hai trăm năm sinh ra một thiên tài siêu hạn cấp nhưng nếu tính trên phạm vi toàn bộ vũ trụ… Số lượng thiên tài siêu hạn cấp ra đời mỗi một trăm đến hai trăm năm rất nhiều. Gia tộc sau lưng ngài sứ giả Tiano căn bản không thèm để ý.”
“Ôi.”
Cục trưởng Chu gật đầu: “Tôi cũng biết vậy, chẳng qua nền văn minh Trái Đất của chúng ta là nền văn minh vũ trụ mới lên, quá yếu ớt, khả năng giúp đỡ Hứa Cảnh Minh cũng hạn chế.”
“Che chở một nền văn minh rất phiền phức, gia tộc ngài sứ giả Tiano sẽ rất cẩn thận.”
Bàng Trạch nói: “Nhưng chỉ chiêu mộ một người thì gia tộc của ngài sứ giả Tiano sẽ không lo lắng quá nhiều, cho nên vẫn có một chút khả năng.”
“Một chút khả năng?”
Cục trưởng Chu nhìn Bàng Trạch.
“Một chút khả năng này phụ thuộc vào ngài sứ giả Tiano.”
Bàng Trạch nói: “Chưa kể đến gia tộc của hắn khổng lồ như thế nào, chỉ riêng cha của ngài sứ giả Tiano thôi đã là một nhân vật lớn trong Liên minh Vũ trụ Nhân loại. Ngài sứ giả Tiano lại là con trai duy nhất của ông ta! Nếu ngài sứ giả Tiano muốn thì vẫn có hy vọng.”
Cục trưởng Chu khẽ gật đầu.
“Nhất định phải chuẩn bị cẩn thận, không thể để ngài sứ giả Tiano thấy khó chịu, tốt nhất là được ngài sứ giả Tiano chủ động mời chào.”
Bàng Trạch nói: “Mặc dù mấy năm nay tôi cũng tiếp xúc được một vài nhân vật lớn trong văn minh vũ trụ nhưng họ đều kém xa phe của ngài sứ giả Tiano.”
“Hội cố vấn toàn cầu sẽ thiết kế bố trí thật tốt.”
Cục trưởng Chu gật đầu.
Trên sao Hỏa, cửa phòng ảo trong phi thuyền của
Tiano mở ra, Tiano bay ra khỏi phòng ảo.
“Ôi.”
Ngồi trên thân phi thuyền hình giọt nước, Tiano phóng mắt nhìn xa xăm vào trong vũ trụ, cứ thế mà đờ đẫn.
“Mình đã rất cố gắng rồi.”
“Đã chiến đấu rất nghiêm túc, cũng đã sử cụng cấm thuật, phối hợp ba bí kỹ lớn cũng rất tốt, mình đã phát huy tối đa khả năng của bản thân rồi.”
Trong lòng Tiano vẫn còn nghĩ mãi về trận đấu: “Đây chính là năng lực tối đa của mình, thế nhưng, thế nhưng mình vẫn thua.”
“Hứa Cảnh Minh tu luyện phương pháp tiến hóa chưa đầy một năm, mình đã tu luyện trên mấy chục năm.”
Mắt Tiano rưng rưng: “Thiên phú của mình thực sự yếu tới vậy sao?”
“Cha nói, thiên phú kém một chút cũng có thể bù lại bằng chăm chỉ cố gắng. Tu luyện theo lời dạy bảo của cha thì không khó để lên tới cấp bảy, thậm chí có hy vọng lên tới cấp tám. Nếu gặp may thì chưa biết chừng có thể lên được cấp chín.”
Tiano nhíu mày: “Thế nhưng, một ngày tu luyện hết 80% thời gian thì sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ?”
“Mình không muốn tu luyện.”
“Nhưng mình lại muốn mạnh lên.”
Tiano cũng rất mâu thuẫn, cha trải sẵn cho hắn một con đường lớn thênh thang nối tới tận trời cao nhưng con đường này quá gian khổ! Gian khổ từ đầu tới cuối, càng về sau càng gian khổ hơn. Kể cả vậy thì cũng chỉ là “có hy vọng” lên tới cấp tám.
Còn muốn lên được cấp chín ư? Vậy phải tùy xem vận may, xem nhân tố ở nhiều phương diện.
“Quá gian khổ, ôi quá gian khổ.”
Tiano nhìn bầu trời sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận