Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1068: (Phần 8) Tôi, ở khắp mọi nơi (2)

“Bọn tôi đã đưa cậu vào đây, thì tất nhiên phải tới đón cậu ra ngoài chứ.”
Đảo phó Phạm Tất nhìn Hứa Cảnh Minh với vẻ mặt thích thú: “Lão đệ Ngô Minh, tôi có một thỉnh cầu… không biết cậu có đồng ý hay không?”
“Mời ông nói.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Tôi rất tò mò về lực lượng Tâm Giới của sinh mệnh Cao Duy cảnh giới thứ ba trong truyền thuyết.”
Đảo phó Phạm Tất nói: “Không biết lão đệ đây có thể thi triển một phen, để cho tôi cảm nhận một chút được không?”
Mặc dù Thần tộc Hư Không có rất nhiều cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, nhưng chỉ duy nhất Đồ Thiết Mục sở hữu lực lượng Tâm Giới. Với thân phận cao quý của Đồ Thiết Mục, hắn ta sẽ không dễ gì đi đến chiến trường tộc đàn nhân loại.
“Tôi cũng rất tò mò.” Người trấn giữ Bạch Ngục cũng cất lời với ngữ điệu mong đợi.
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Lực lượng Tâm Giới có thể là “hư”, hoặc có thể là “thực”. Tôi sẽ thi triển chiêu thức “thực”, hai vị nhìn kĩ nhé.”
Người trấn giữ Bạch Ngục và đảo phó Phạm Tất đều nghiêm túc chờ đợi.
Bất chợt!
Một cỗ sức mạnh vô hình nhanh chóng bao trùm lấy thân thể người trấn giữ Bạch Ngục và đảo phó Phạm Tất.
Cả hai người đều đồng loạt biến sắc giật mình, cũng như cảm giác được cỗ sức mạnh vô hình kia có phạm vi trói buộc vô cùng to lớn, vô hạn vô biên, bao phủ khắp nơi, hơn nữa còn bộc phát uy lực lớn đến mức khó mà tưởng tượng.
Vút vút!
Người trấn giữ Bạch Ngục ra tay, hóa thành một tia sáng mơ hồ. Đảo phó Phạm Tất thì bắt đầu phình to, trở nên đồ sộ nguy nga không gì sánh được.
“Thời không xung quanh đã bị bóp méo, tự động biến thành một tiểu thế giới.” Dù người trấn giữ Bạch Ngục có di chuyển như thế nào cũng không thoát được.
“Lực lượng Tâm Giới bao trùm nơi nào, thì nơi đó là một thế giới riêng biệt.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười gật đầu: “Mà tôi chính là chủ nhân khống chế thế giới đó! Bây giờ, tôi đang sử dụng sức mạnh của thế giới để trấn áp, trói buộc các vị.”
Lực lượng Tâm Giới là nền tảng của Tâm Giới trong không gian Cao Duy, cho nên mức độ ổn định và vững chắc của “tiểu thế giới” được tạo dựng bởi lực lượng Tâm Giới bền vững hơn rất nhiều so với thời không tại vũ trụ Đê Duy, vậy nên ngay cả người trấn giữ Bạch Ngục cũng không thể thoát khỏi gông cùm của thế giới này.
“Dừng lại, dừng lại nào!” Người trấn giữ Bạch Ngục kêu lên.
“Dừng lại đi.” Sau khi phát hiện những vết nứt xuất hiện trên thân thể chính mình, đảo phó Phạm Tất cũng đành phải lên tiếng. Lực lượng trấn áp trói buộc này quá khủng khiếp, hoàn toàn vượt quá giới hạn chịu đựng của ông ta.
“Cho dù đây chỉ là chiêu thức trấn áp bên ngoài, vậy mà bọn tôi đã không thể tránh né được, thậm chí còn có cảm giác như cả thế giới đều bị hủy diệt.” Người trấn thủ Bạch Ngục lắc đầu: “Lực lượng Tâm Giới quả là đáng sợ.”
“Không hổ là lực lượng Cao Duy có nguồn gốc từ cảnh giới thứ ba.”
Đảo phó Phạm Tất gật đầu: “Mạnh hơn rất nhiều so với những loại lực lượng Cao Duy trong tay chúng ta, thảo nào Thần tộc Hư Không luôn đề cao ngũ đại truyền thừa.”
“Lực lượng Tâm Giới bắt nguồn từ tâm linh.”
Phó viện trưởng Xích Mông đứng cạnh đó, ông ta mỉm cười rồi nói: “Cho nên nó chuyên chú nhắm vào tâm linh! Còn thủ đoạn tạo ra một thế giới để trấn áp đối thủ như thế này sao? Chỉ là một mánh khóe thô thiển.”
“Nhắm vào tâm linh sao?” Người trấn giữ Bạch Ngục và đảo phó Phạm Tất khẽ thì thầm.
Hứa Cảnh Minh chỉ mới thi triển một chút da lông của lực lượng Tâm Giới, vậy mà đã có thể phát huy uy lực đáng sợ, khiến cho bọn họ khó lòng phản kháng như thế.
Nếu như hắn cố ý nhắm vào tâm linh, vậy thì bọn họ còn có sức chống trả không?
“Lúc trước, tôi cũng chỉ có thể giữ vững tâm linh trong lúc đối đầu với Đồ Thiết Mục.” Phó viện trưởng Xích Mông nói.
“Mặc dù cả tôi và hắn ta đều sở hữu lực lượng Tâm Giới, nhưng không phải lực lượng Tâm Giới nào cũng như nhau.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười nhìn ba người.
“Cảm ơn ba vị sư huynh đã dẫn tôi ra ngoài, bây giờ tôi xin phép đi trước.”
“Tôi đưa cậu ra ngoài.” Đảo phó Phạm Tất nói.
“Không cần đâu.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Tôi ở khắp mọi nơi!”
Nói xong, hắn biến mất tại chỗ.
“Hắn đi ra rồi à?”
Đảo phó Phạm Tất hết sức kinh ngạc: “Cái gì? Nơi đây là địa phương do đích thân chủ đảo tạo dựng, Ngô Minh hắn đi ra bằng cách nào?”
Phó viện trưởng Xích Mông lại ngẫm nghĩ: “Hiện giờ, Hứa Cảnh Minh đã gần như là một sự tồn tại tâm linh.”
Hứa Cảnh Minh có thể cảm giác được rất nhiều sinh mệnh trên khắp lãnh thổ rộng lớn của tộc đàn nhân loại trong vũ trụ đang chú ý đang chú ý đến mình.
Hắn có thể coi mỗi người như vậy là một “dấu ấn mỏ neo” được xây dựng bởi tâm linh, và có thể trực tiếp đi tới bất kỳ “dấu ấn mỏ neo” nào mà mình muốn.
“Trong hệ Ngân Hà, tại Trái Đất, rất nhiều người từng đọc thầm tên mình.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười, nhắm vào Trái Đất.
……..
Trái Đất, Trung Quốc.
Mỗi một thư viện quốc gia ở nơi đây đều những quyển sách viết về tiểu sử cuộc đời của Hứa Cảnh Minh, và rất nhiều người Trung Quốc cũng đã từng đọc qua những quyển sách này.
Sau một thời gian lâu dài, những quyển sách xưa cũ này hội tụ ấn ký “tâm niệm”.
Bỗng nhiên, một cỗ lực lượng vô hình bay ra từ một trong số các quyển “Thương Ma Hứa Cảnh Minh” trên giá, sau đó ngưng tụ thành một người đàn ông mặc áo bào đen.
Người đàn ông này cầm quyển sách cũ, khẽ cười nói: “Rất nhiều người từng đọc tiểu sử của mình.”
“Trái Đất.”
Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu lên, quét mắt khắp hành tinh, liền thấy thấy được vợ và con gái hắn, cũng như rất nhiều người quan tâm đến hắn: “Tôi đã về rồi đây.”
—----
Hoàn quyển 8 rùi =)), huhuhu coi như Hi sắp đuổi kịp tác rùi (câu này nói cũng trên dưới chục lần có lẻ :)) )
Bạn cần đăng nhập để bình luận