Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 797: (Phần 7) Ba vị khách quý (2)

Ông lão tóc xanh lam mỉm cười gật đầu.
“Vị này là sư tỷ Vritz của anh, một thành viên trong viện nghiên cứu Nguyên Sơ, đồng thời cũng là đại học giả có trình độ học vấn cao nhất trong toàn bộ liên minh sao Ngô Câu. “Mô hình hố sâu thời không” mà anh đang chật vật nghiên cứu trong những ngày qua, rốt cuộc cũng chỉ là phép cộng trừ đơn giản đối với sư tỷ Vritz.”
“Xin chào sư tỷ Vritz.” Lê Miểu Miểu cũng lễ phép chào hỏi.
“Vị này là Bessa huynh, cũng là một sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười, hiện đang tiếp quản vị trí cao nhất trong viện nguyên lão của liên minh sao Ngô Câu chúng ta.”
Hứa Cảnh Minh giới thiệu người đàn ông một mắt áo đen kia.
“Bessa tiên sinh.” Lê Miểu Miểu chào.
Vị trí cao nhất? Chính là quan viên hành chính cao cấp nhất của liên minh sao Ngô Câu! Đông thời cũng là sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10!
“Em dâu trẻ thật.” Thân Thủy than thở: “Tôi đột nhiên nhớ tới phu nhân của tôi, cô ấy chỉ sống 3000 năm, cũng đã rời xa tôi mấy chục nghìn năm rồi.”
Hứa Cảnh Minh cũng bùi ngùi, đây cũng là một trong những nghịch lý đối với một sinh mệnh Bản Nguyên.
Sinh mệnh Tinh Không bình thường chỉ sống 3000 năm (không phải cấp 8), sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 lại sống tới 100000 năm!
“Vì lẽ đó, các sinh mệnh Bản Nguyên có thiên phú cao vẫn luôn sống cuộc sống độc thân.” Vritz nói: “Cho dù muốn tìm kiếm bạn đời, bọn họ cũng sẽ nhắm đến các sinh mệnh Bản Nguyên khác.”
“Có bao nhiêu đôi vợ chồng đều là sinh mệnh Bản Nguyên chứ?” Bessa lắc đầu: “Sinh mệnh luôn có khuyết điểm, không cần quá nghiêm khắc.”
Lê Miểu Miểu nghĩ, tuổi thọ 3000 năm ngắn lắm sao? Cô cảm thấy như vậy là đã đủ lắm rồi.
“Miểu Miểu, anh nói chuyện với ba người bạn tốt của anh.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Ừm.” Lê Miểu Miểu nói: “Mọi người, tôi xin rời đi trước.”
Ba người gật đầu rồi mỉm cười, nhìn theo bóng lưng của Lê Miểu Miểu.
“Ngô Minh huynh, thật ra Táng Cổ cũng tới đây, nhưng hắn đang có nhiệm vụ trấn thủ ở một nơi quan trọng, không thể rời đi được.” Bessa một mắt giải thích: “Hắn đã nhờ tôi xin lỗi cậu thay hắn.”
“Nhiệm vụ trấn thủ là một chuyện rất quan trọng.” Hứa Cảnh Minh nói.
Táng Cổ tiên sinh là một sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 khác của liên minh sao Ngô Câu.
Ba người trước mắt, cộng thêm Táng Cổ là bốn nhân vật có địa vị cao nhất trong liên minh sao Ngô Câu, cũng là nghị viên của Liên Minh Nhân Loại Vũ Trụ.
Toàn bộ liên minh sao Ngô Câu… cũng chỉ có 4 người này đảm nhiệm chức vụ nghị viên của Liên Minh Nhân Loại Vũ Trụ.
“Cậu là người có tốc độ đột phá thành sinh mệnh Bản Nguyên nhanh nhất trong liên minh sao Ngô Câu chúng ta từ trước tới nay, cho nên liên minh sao Ngô Câu có đầy đủ lý do để ban thưởng hậu hĩnh cho người tài như cậu.” Bessa nói: “Các nguyên lão chấp chính bọn tôi đã tổ chức một cuộc họp, sau đó nhất trí thông qua phương án phát thưởng trước đó cho cậu.”
“Phương án phát thưởng sẽ được tiến hành theo những gì chúng ta đã nói trước đó.” Bessa giải thích: “Bọn tôi sẽ đưa những nền văn minh khác của hệ Ngân Hà đi nơi khác, tới lúc đó, ngoại trừ hệ hằng tinh của nền văn minh Trái Đất ra, tất cả lãnh thổ khác ở hệ Ngân Hà sẽ thuộc quyền sở hữu của cá nhân cậu.”
“Ngoài ra, bọn tôi sẽ trang bị “máy chủ ảo” cho tất cả hành tinh có sự sống trong hệ Ngân Hà.” Bessa nói: “Ngoài ra, chúng ta cũng sẽ thiết lập hệ thống trí tuệ nhân tạo ở những nơi đó, bảo đảm bất kỳ hành tinh nào cũng được kiến thiết một cách hoàn mỹ trước khi giao tới tay cậu.”
“Đồng thời, nếu nhân loại của nền văn minh Trái Đất muốn di chuyển tới những hành tinh đó, thì bọn tôi cũng sẽ sắp xếp phi thuyền.” Bessa nói: “Tóm lại, tất cả đều đã sắp xếp hoàn mỹ.”
“Làm phiền mọi người.” Hứa Cảnh Minh nói.
Hệ Ngân Hà là tinh hệ có lịch sử lâu đời, cho nên giá trị rất cao.
“Tất cả đều xuất phát từ ngân sách của các quan chức trong liên minh sao Ngô Câu.” Lão già tóc xanh cười nói: “Chúng ta vốn đã để dành nhiều tài nguyên bồi dưỡng cho người tài, nhưng cậu là nhân tài kiệt xuất nhất từ trước đến nay, cho nên chúng ta càng phải ban thưởng đầy đủ và hậu hĩnh hơn nữa. Nếu không, cậu bị đào sang nơi khác, vậy thì liên minh sao Ngô Câu sẽ thất thoát lớn!”
“Những nền văn minh bị di chuyển trong hệ Ngân Hà…” Hứa Cảnh Minh nói,
“Cậu đừng lo, bọn họ chắc chắn sẽ không bị tổn thất bất kỳ quyền lợi nào.” Bessa nói: “Mỗi người bọn tôi đã đàm phán với một nền văn minh, đồng thời đưa ra rất nhiều điều kiện ưu đãi. Bọn họ sẽ di chuyển tới một hành tinh có sự sống mới, hơn nữa còn nhận được số tiền bồi thường nhất định.”
“Một khi bất kỳ nền văn minh nào di cư sang nơi khác, vô số nền văn minh khác cũng sẽ chú ý quan sát toàn bộ quá trình, cho nên chúng tôi chắc chắn phải công bằng với tất cả.” Vritz cũng nói: “Nếu không, rất nhiều nền văn minh sẽ thất vọng, rất nhiều nguyên lão sẽ phản đối.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Nhưng dù công bằng và đền bù thế nào, thì các nền văn minh còn lại trong hệ Ngân Hà rốt cuộc cũng sẽ trải qua một cuộc di cư vĩ đại.
Nền văn minh Trái Đất cần phải có không gian phát triển, hắn cũng không còn cách nào khác.
Sự cạnh tranh giữa các nền văn minh trong toàn bộ tộc đàn nhân loại vũ trụ tàn khốc như thế, và ba vị cường giả Chí Cao kia cũng muốn tạo ra một cuộc cạnh tranh như vậy! Một môi trường đầy đủ cạnh tranh thì mới có thể luyện ra càng nhiều cao thủ, chống đỡ được kẻ thù dị tộc.
Nếu Hứa Cảnh Minh dung nhập vào nền văn minh vũ trụ trong hoàn cảnh an nhàn, không có bất kỳ nguy hiểm nào, có thể tuỳ ý hưởng thụ, thì hắn có lẽ cũng không liều mạng tu luyện như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận