Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 384: (Phần 4) Công dân vũ trụ Hứa Cảnh Minh

“Anh Hứa, đây là nơi ở sau này của hai người, là căn nhà số 6 trong khu vực.”
Sau khi bước xuống bậc thang, hai vợ chồng nhìn bao quát khu vực rộng lớn này, một căn biện thự được trang trí đẹp đẽ ở giữa, bao gồm một tòa nhà chính và ba tòa nhà phụ, diện tích sân vườn hơn mười mẫu với đủ loại cây ăn quả và hoa cảnh.
Sau khi Lê Miểu Miểu bước xuống bậc thang, cô cảm khái: “Sau này, em có thể đi dạo trong vườn rồi.”
Những người đàn ông mặc đồng phục nhanh chóng chuyển hành lý.
“Vù.”
Một bóng hình lướt qua rồi tiến lại gần, đó là một người máy màu trắng bạc, người máy cười nói: “Chào hai vị chủ nhân, tôi tên là Tiểu Bạch, là người máy quản gia của hai người.”
“Tôi mới là người máy quản gia.”
Lúc này, nữ người máy cũng nhanh chóng bước xuống bậc thang, nhìn chằm chằm người máy màu trắng bạc.
“Tôi là người máy cấp B1, giá thành cao hơn cô gấp trăm lần.” Người máy màu trắng bạc hơi ngẩng đầu, ngạo mạn nói.
“Được rồi, từ nay về sau, hai người đều sẽ là người máy quản gia.”
Hứa Cảnh Minh lập tức nói: “Tiểu Bạch, ngươi hãy giới thiệu sơ qua về căn nhà này đi.”
Phần ngực của người máy màu bạc chiếu ra một tấm quang ảnh ngưng tụ giữa không trung, đó chính là hình chiếu ba chiều của căn biện thự: “Toàn bộ ngôi nhà có một tòa nhà chính và ba tòa nhà phụ. Tòa nhà chính có diện tích xây dựng là 2.100 mét vuông và ba tòa nhà phụ có diện tích từ 500 mét vuông đến 600 mét vuông.”
“Ngoài ra, nơi đây còn một phòng tu luyện lớn ở tầng ba trên cùng của tòa nhà chính. Phòng tu luyện rộng 400 mét vuông, mái nhà là một thấu kính lồi lớn làm bằng thủy tinh! Thấu kính lồi có thể thay đổi góc tùy theo vị trí của mặt trời và tập trung ánh sáng mặt trời lại, có thể nâng cao hiệu quả tu luyện.”
Người máy màu trắng bạc giới thiệu: “Lúc bình thường, chủ nhân cũng có thể đóng mái nhà lại.”
“Thấu kính lồi lớn?”
Đôi mắt Hứa Cảnh Minh sáng lên.
Sau khi trở thành một sinh mệnh Tinh Không, hắn cảm thấy các tế bào trong cơ thể mình phát triển quá chậm. Nhưng thấu kính lồi lớn có thể thúc đẩy tốc độ phát triển nhanh hơn gấp trăm lần.
“Cục Tiến hóa Sinh mệnh đã giao phó, dù bay lên phía trên tầng mây, đến gần không gian phía ngoài để hấp thụ ánh nắng thì hiệu quả cũng không bằng phòng tu luyện được xây dựng đặc biệt này.”
Người máy màu trắng bạc nói: “Chúng ta còn có một căn phòng ảo trên tầng hai của tòa nhà chính. Chủ nhân có thể đăng nhập vào mạng thế giới ảo nhờ vào căn phòng ảo.”
Hứa Cảnh Minh không kiềm chế được: “Đi, đi xem một chút.”
Hắn dẫn theo vợ đến phòng tu luyện trước.
“Cạch.” Hứa Cảnh Minh chạm nhẹ vào công tắc trên tường, mái nhà đột nhiên lặng lẽ tách ra hai bên, lộ ra một thấu kính lồi cực lớn.
Thấu kính lồi tự động điều chỉnh góc để tập trung ánh sáng mặt trời vào ‘bục kim loại’ hình tròn trên mặt đất của phòng tu luyện.
Xì xì xì…
Thấu kính lồi cực lớn, toàn bộ ánh sáng mặt trời đều hội tụ trên bục kim loại có đường kính chừng một mét này, bệ kim loại trở nên nóng rực chói mắt, nhiệt độ tăng lên nhanh chóng.
“Khi tu luyện, chủ nhân nên mặc quần áo đặc biệt.”
Người máy màu trắng bạc mở ra một cánh cửa, phía sau cánh cửa là một phòng nghỉ với mấy bộ quần áo, đồng thời cũng có một phòng tắm cỡ nhỏ.
Hứa Cảnh Minh tươi cười bước vào, thay quần áo rồi mặc một chiếc quần đùi vào.
“Quần áo bình thường có thể sẽ bị đốt cháy.”
Hứa Cảnh Minh chỉ mặc một chiếc quần đùi đặc biệt và đi đến bục kim loại bằng chân trần rồi ngồi khoanh chân xuống.
Ánh mặt trời hoàn toàn hội tụ lại trên người hắn, chiếu vào tóc và da của hắn, rõ ràng lúc trước bục kim loại vẫn còn nóng rực chói mắt, nhưng Hứa Cảnh Minh vừa tới liền tự nhiên hấp thụ năng lượng ánh sáng, cả người trở nên tối tăm mờ mịt, thậm chí nhiệt độ trong phòng tu luyện cũng giảm xuống rất nhiều.
“Cảm giác này thực sự rất tuyệt vời.”
Hứa Cảnh Minh cảm thấy từng tế bào trong cơ thể đang điên cuồng nuốt chửng năng lượng, từ khi trở thành sinh mệnh tinh không, tất cả tế bào trong cơ thể hắn đều rơi vào trạng thái ‘chết đói’.
Lê Miểu Miểu đứng ở cửa phòng tu luyện xem một lúc, sau đó tươi cười rời khỏi, đi xem những nơi khác của căn nhà.
...
...
Khi mặt trời lặn, Hứa Cảnh Minh cảm nhận được ánh nắng mặt trời đang tắt dần, lúc này mới mở mắt ra.
Mỗi một tế bào trong cơ thể đều mạnh hơn rất nhiều, tư duy của não bộ trở nên nhanh nhạy hơn, các giác quan cũng nhạy bén hơn. Hứa Cảnh Minh vô cùng hưởng thụ loại cảm giác biến đổi toàn diện này.
“Phòng tu luyện này quá thích hợp với mình rồi, quốc gia thật sự rất chu đáo.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy với vẻ mặt vui vẻ đắc ý, hắn đi đến bên tường ấn công tắc, mái nhà liền bắt đầu đóng lại.
Sau bữa tối.
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu đến phòng ảo.
“Chỉ có nam chủ nhân mới được vào căn phòng giả lập.”
Người máy màu trắng bạc giới thiệu: “Tất cả những người khác đều không được vào.”
“Đây là lần đầu tiên đăng nhập vào mạng thế giới ảo, có gì cần chuẩn bị gì trước không?”
Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Sau khi cậu chủ đăng nhập sẽ biết thôi, không cần chuẩn bị.”
Người máy màu trắng bạc nói.
Hứa Cảnh Minh gật đầu và đi về phía căn phòng ảo, cánh cửa kim loại của phòng ảo cảm nhận được sự tiếp cận của Hứa Cảnh Minh liền tự động mở ra. Chờ cho Hứa Cảnh Minh bước vào, nó lại tự động đóng lại.
Trong phòng, có một khối cầu khổng lồ lơ lửng, khối cầu khổng lồ có các bậc thang kéo dài xuống.
“Căn phòng ảo của riêng tôi.”
Hứa Cảnh Minh bước lên các bậc thang để tiến vào khối cầu khổng lồ.
Khối cầu cũng đóng lại hoàn toàn.
Đứng ở trung tâm khối cầu, Hứa Cảnh Minh nhìn thấy có ánh sáng trên bức tường bên trong khối cầu, ánh sáng cũng bao trùm lấy Hứa Cảnh Minh.
“Xin chào chủ nhân, có muốn truy cập mạng thế giới ảo không?”
Một giọng nói dịu dàng vang lên trong đầu.
“Truy cập.” Hứa Cảnh Minh nói.
Ngay lập tức, ý thức của hắn nhanh chóng bị chìm vào khoảng không, cũng giống như việc đội mũ trò chơi ảo bước vào thế giới ảo.
“Chào mừng, công dân vũ trụ Hứa Cảnh Minh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận