Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 766: (Phần 6) Mặt tối của ngôi sao Nguyên Sơ (1)

“Xin hãy dốc hết toàn lực, để tôi được biết sinh mệnh Tinh Không cấp 8 rốt cuộc có thể mạnh đến cỡ nào.” Hứa Cảnh Minh cầm trường thương trong tay.
“Được.”
Đế Uy Phạn vừa dứt lời, bắt đầu hội tụ sức mạnh vũ trụ mãnh liệt vô tận về một chỗ, vực sâu kinh khủng lờ mờ xuất hiện sau lưng hắn ta, màn sương mù màu đen bao quanh đôi cánh và toàn bộ thân thể của Đế Uy Phạn, khiến thân thể hắn ta trở nên như ẩn như hiện.
Cơ thể của Đế Uy Phạn, dường như có một phần ở vực sâu, phần còn lại ở hiện thực, trông hết sức kỳ lạ.
“Bằng cách tận dụng sức mạnh vũ trụ, một sinh mệnh Tinh Không cấp 8 lại có thể gây ảnh hưởng tới không gian đến mức này sao?”
Chỉ khi tận mắt chứng kiến, Hứa Cảnh Minh mới cảm nhận được một cách sâu sắc. đồng thời cũng huy động nguồn sức mạnh vũ trụ tương tự. Ánh sáng vô tận hội tụ lại một chỗ, hình thành áo bào lộng lẫy lấp lánh phủ lên người hắn, đi kèm với những điểm sáng li ti tuỳ thời tan biến ở xung quanh.
Vù.
Đế Uy Phạn không hề gây ra chút tiếng động, cứ thế lặng lẽ tiếp cận Hứa Cảnh Minh.
Một ánh đao màu đen đột nhiên bổ tới.
Ầm.
Hứa Cảnh Minh tập trung tinh thần, đương nhiên có thể phát hiện thân pháp của đối thủ và ngăn chặn được nhát đao đó.
Khi vũ khí va chạm với nhau, hai người cũng mượn lực giảm lực lẫn nhau.
Rầm rầm rầm.
Nương theo âm thanh trầm thấp của vũ khí, Đế Uy Phạn thi triển thân pháp kỳ lạ khó đoán, lần lượt xuất hiện ở xung quanh Hứa Cảnh Minh, hai thanh trường đao màu đen trong tay hắn ta rõ ràng nhanh hơn rất nhiều so với Hứa Cảnh Minh.
Đối mặt với những ánh đao bổ tới liên tục không ngớt, Hứa Cảnh Minh không còn nhìn thấy rõ thân ảnh Đế Uy Phạn.
Trong phạm vi cảm ứng tâm linh của hắn, Vực Sâu Hắc Ám dần dần bao phủ bốn phương tám hướng, ánh đao hắc ám không ngừng tấn công dường như cũng đang nhấn chìm chính mình.
“Nhanh thật.”
Hứa Cảnh Minh có cảm giác ngạt thở.
Hắn đã xem video chiến đấu của đối phương, đã sớm ý thức được khoảng cách chênh lệch giữa hai bên, nhưng khi thực sự so chiêu, Hứa Cảnh Minh vẫn cảm thấy chấn động mạnh mẽ.
Đối phương cũng không quá cường đại, thực lực chỉ ngang bằng với hắn! Nhưng dù sao thì bản chất của mạch truyền thừa ngôi sao Nguyên Sơ vốn lấn lướt, ngang ngược, trong khi vực sâu của tháp học Vĩnh Hằng lại nổi tiếng với sự thần bí vô bờ vô bến, nếu đối phương có thể sánh ngang hắn về phương diện sức mạnh, thì chứng tỏ tích lũy truyền thừa của đối phương đã sâu dày hơn hắn.
Khi đối phương thi triển thân pháp kỳ lạ, không gian đột nhiên trở nên vặn vẹo, tốc độ cũng từng chiêu thức càng ngày càng nhanh, mật độ càng ngày càng dày đặc, cứ thế nhấn chìm hắn.
“Rầm!”
Khi chỉ mới so chiêu trong thời gian mười hơi thở, Hứa Cảnh Minh đã không còn phòng ngự nổi, thân thể hứng chịu một đao rồi ngã xuống đất.
Bùm bùm!
Điều này chẳng khác gì một viên thiên thạch va chạm với mặt đất, gây ra cơn địa chấn tác động tới toàn bộ hành tinh.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Đế Uy Phạn đứng giữa không trung, nhân cơ hội này mà liên tục ra chiêu, những ánh đao khủng khiếp bao phủ xung quanh.
“Mạnh như vậy sao?”
Sau khi ngã xuống đất, Hứa Cảnh Minh lập tức cảm ứng được ánh đao bổ tới liên tục, hắn chỉ có thể tiếp tục chui xuống mặt đất một cách chật vật! Tận dụng tầng nham thạch của hành tinh để tạm thời tránh né đợt tấn công này!
Trong lúc chui xuống lòng đất, Hứa Cảnh Minh cũng chuẩn bị vòng ngược lại rồi xông ra khỏi mặt đất. Tuy nhiên, ngay cả khi ở dưới lòng đất, Hứa Cảnh Minh vẫn cảm thấy Đế Uy Phạn dường như đang nhìn chằm chằm vào mình, ánh đao kinh khủng của đối phương vẫn không ngừng truy tìm dấu vết để đuổi theo chính mình.
“Nếu đã chui xuống đất rồi, vậy thì đứng chui lên nữa.” Đế Uy Phạn hiển nhiên muốn hạ gục đối phương ngay trong đợt tấn công này.
Hắn ta đã ra tay, thì nhất quyết không lưu tình.
Trốn trong lòng đất sao?
Trốn trong lòng đất cũng vô ích thôi!
“Không trốn thoát nổi.”
Hứa Cảnh Minh vận dụng lực lượng tâm linh, cảm ứng được từng ánh đao hắc ám cô đọng, cho dù có đâm xuyên qua lớp nham thạch, thì cũng chỉ bị suy yếu một phần nhỏ, uy lực vẫn cực kỳ kinh khủng như trước, bao phủ tất cả mọi con đường tẩu thoát của hắn.
Không còn chỗ để trốn!
Cuối cùng sẽ bị nuốt chửng bởi Vực Sâu Hắc Ám!
“Một khi bị thôn phệ bởi bóng đêm, thì không chỗ để trốn.”
Đại não của Hứa Cảnh Minh hoạt động với tốc độ rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, hắn xác định bản thân không có hy vọng trốn thoát: “Chỉ còn cách đối mặt.”
Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu, nhìn lên đối thủ ở phía trên, chợt trông thấy ánh đao màu đen chém về phía mình.
“Rầm!”
Hứa Cảnh Minh muốn bay vọt lên bầu trời, hóa thành một ánh thương đâm toạc tất thảy, đối chọi với từng ánh đao màu đen, nhưng Đế Uy Phạn là một học giả cấp 99, các chiêu thức của hắn đều được tính toán cực kỳ chuẩn xác.
Ngay khi Hứa Cảnh Minh sắp sửa xông ra khỏi mặt đất, hắn không còn có thể phá vỡ thêm ánh đao nào nữa, ngược lại còn bị chém trúng người.
Nương theo đó, càng lúc càng có nhiều nhiều ánh đao màu đen chém trúng Hứa Cảnh Minh hơn.
Ầm!
Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ thân thể ánh sáng của Hứa Cảnh Minh vỡ nát, hóa thành năng lượng.
“Sắp thua rồi sao?” Trên khán đài, Tiano, Khúc Phương, điện hạ Lư Nã Đạc và rất nhiều người khác đều đang chăm chú theo dõi từng diễn biến trong trận đấu. Ngay cả Lê Miểu Miểu, Hứa Lê Tinh cũng không dám tua chậm lại, mặc dù hai người họ khó lòng quan sát kỹ càng từng chiêu thức của hai cao thủ với tốc độ bình thường.
Nhưng ai nấy đều có thể đánh giá tình hình trên đấu trường, ngay từ khi vừa mới bắt đầu, Ngô Minh đã rơi vào thế hạ phong, cho đến bây giờ, thân thể của hắn ta đã bị nổ tung ra từng mảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận