Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 381: (Phần 4) Món quà của Tiano (2)

Cục trưởng Chu nói: “Không còn cách nào khác, đây là điều cực hạn mà Trái Đất chúng ta có thể làm được hiện tại.”
“Tôi hiểu.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Cục trưởng Chu không đề cập đến cường giả cấp chín! Rõ ràng, hệ thống bảo hộ cấp độ cao nhất cũng sẽ bất lực khi đối mặt với sự tồn tại của cường giả cấp chín.
“Rất nhiều tư liệu chi tiết sẽ được gửi cho cậu thông qua Thế giới ảo.”
Cục trưởng Chu nói: “Nếu hai người không có ý kiến gì thì chính quyền thành phố Tân Hải sẽ bắt đầu xây dựng một căn phòng ảo cho cậu”.
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu nhìn nhau, sau đó gật đầu: “Được.”
“Vậy tôi về trước.” Cục trưởng Chu đứng dậy, đến cũng vội mà đi cũng vội, rõ ràng là nắm bắt từng phút từng giây.
Nhìn phi thuyền rời đi, Lê Miểu Miểu không kìm được mà nhìn Hứa Cảnh Minh bên cạnh, cảm khái nói: “Không ngờ, chúng ta bị Trình Tử Hào ép rời khỏi thành phố Tân Hải, quanh quẩn một vòng, bây giờ lại trở về thành phố Tân Hải.”
“Xem ra chúng ta có duyên với thành phố Tân Hải rồi.” Hứa Cảnh Minh cười nhẹ, gật đầu.
“À đúng rồi, cục trưởng Chu nói cái gì là công dân vũ trụ, thời kỳ bảo hộ văn minh mới?”
Lê Miểu Miểu thắc mắc.
“Là như vậy.”
Lúc này, Hứa Cảnh Minh mới bắt đầu kể lại chi tiết với vợ mình.
Hai vợ chồng trò chuyện hơn một tiếng đồng hồ thì chuông cửa đột nhiên vang lên.
“Hả?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc, bản thân hắn không cảm nhận được ngoài cửa có bất kỳ sinh mệnh nào nhưng chuông cửa thì lại vang lên.
Khi bản thân đạt đến sinh mệnh Tinh Không, trong vòng 100 mét, dù chỉ là một con muỗi thôi cũng đừng hòng qua được mắt hắn, Hứa Cảnh Minh có chút kinh ngạc, đồng thời lập tức đứng dậy đi tới cổng sân và mở cửa ra xem.
Ngoài cửa là một người có mái tóc và lông mày đều là màu xám bạc, Tiano mặc một chiếc áo choàng có hoa văn vàng đang đứng đó, mỉm cười nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Ngài sứ giả Tiano.” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc: “Mời vào.”
Tiano khẽ gật đầu và bước vào.
“Đây là……”
Lê Miểu Miểu đưa mắt nhìn Tiano, người có ngoại hình và khí chất hoàn toàn khác với người Trái Đất, nhưng khuôn mặt rất quen thuộc của hắn khiến Lê Miểu Miểu đoán già đoán non.
“Miểu Miểu, đây là ngài sứ giả Tiano mà anh đã nói.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Đã gặp ngài sứ giả.” Lê Miểu Miểu lập tức nói.
“Hứa Cảnh Minh.” Tiano đi theo hai vợ chồng vào nhà, đi đến và ngồi xuống chiếc ghế đơn bên cạnh sô pha: “Tôi đến đây để chúc mừng cậu đã trở thành công dân vũ trụ.”
“Cảm ơn ngài sứ giả.” Hứa Cảnh Minh có chút vừa mừng vừa lo, ngài sứ giả này quả thực quá khách sáo rồi.
“Tôi đến văn minh Trái Đất, cậu là người duy nhất đã từng đánh bại tôi.”
Tiano cười nói: “Thực ra tôi cũng cảm nhận được rằng văn minh Trái Đất các cậu đang nghĩ mọi cách để tôi chiêu mộ cậu, để cậu có thể gia nhập gia tộc của tôi. Nhưng xin lỗi, tôi không có quyền lực đó, cũng không thích hợp để mở lời với cha tôi giúp cậu.”
Hứa Cảnh Minh lập tức nói: “Đó cũng là do tôi không đủ ưu tú.”
“Cậu rất ưu tú rồi.” Tiano nói: “Chỉ là vũ trụ quá rộng lớn, văn minh nhân loại nhiều không đếm xuể! Trong số đó, cậu tự nhiên sẽ không còn thu hút nữa.”
“Ngay cả tôi?”
Tiano bất lực thở dài: “Tôi cũng chịu rất nhiều áp lực, cha tôi cũng đang ép tôi. Chờ cho nhiệm vụ lần này kết thúc, tôi sẽ phải phấn đấu, phải đi rèn luyện vất vả, trải qua đủ loại giày vò. Chao ôi, tôi không thể tự bảo vệ nổi mình, tất nhiên không thể dẫn cậu theo.”
Hứa Cảnh Minh cảm thấy sự đau đớn trong giọng nói của Tiano rồi âm thầm cảm khái, cho dù thân phận của Tiano là sứ giả cao cao tại thượng, nhưng hắn cũng phải phấn đấu nỗ lực, cũng phải chịu giày vò đủ kiểu.
“Này, đây là món quà chúc mừng cậu trở thành công dân vũ trụ.” Tiano thuận tay ném qua, đó là một tấm huy chương.
Hứa Cảnh Minh nghi hoặc đón lấy.
“Phàm là những nhân viên có đóng góp cho tập đoàn Xích Mông, cũng như một số khách hàng được tri ân bởi Tập đoàn Xích Mông, đều sẽ được tặng Huy chương Xích Mông. Đây là Huy chương Xích Mông ‘cấp Hắc Dạ’.”
Tiano nói: “Nó được coi là cấp bậc thấp nhất, tôi có một ít trong tay, cho nên tặng cho cậu một cái. Tôi cũng sẽ báo tên của cậu lên phía trên Tập đoàn Xích Mông, cậu cũng thông báo chuyện này cho Liên minh Trái Đất đi.”
“Huy chương Xích Mông?” Hứa Cảnh Minh thắc mắc.
“Cái này liên quan đến các nền văn minh vũ trụ…”
Tiano đứng lên: “Đen tối lắm! Đến khi thời kỳ bảo hộ văn minh mới kết thúc, văn minh Trái Đất của các cậu sẽ đối mặt với nhiều sóng gió, Huy chương Xích Mông này chí ít có thể bảo vệ an toàn cho gia đình cậu.”
“Dù sao đi nữa, Tiano tôi đến văn minh Trái Đất cũng hơn 30 năm rồi, cậu là thiên tài duy nhất mà tôi gặp được, là người duy nhất đánh bại tôi, đừng có mà chết một cách âm thầm lặng lẽ.”
Tiano nói xong, bóng hình đã xuất hiện pử cửa.
“Cảm ơn ngài sứ giả.”
Hứa Cảnh Minh lập tức nói, lúc này, hình bóng của Tiano cũng đã biến mất.
Hứa Cảnh Minh nhìn tấm huy chương màu đen trong tay, mơ hồ hiểu được tầm quan trọng của tấm huy chương này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận