Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 99: Cấp ba (1)

Vệ sĩ A Dũng nhìn Trình Tử Hào bị treo trên tường thành, có chút không thể tin nổi. Hắn vừa chú tâm ngăn cản mũi tên của chị Khổng, vừa phải hỗ trợ ông chủ đi đối phó với Lê Miểu Miểu, không ngờ Hứa Cảnh Minh lại có thể ném cây ngân thương từ đằng xa.
Một cây ngân thương, lại bay xa đến thế?
Còn chính xác như vậy?
“Tôi, tôi…”
Trình Tử Hào cúi đầu nhìn ngân thương đang cắm vào bụng, sau đó lại thấy bản thân bị treo trên tường thành? Sao lại ra nông nỗi như thế này?
Điều này hoàn toàn khác với kế hoạch của mình!
“Trình Tử Hào!”
Một âm thanh trong trẻo vang lên.
Trình Tử Hào ngẩng đầu nhìn, chính là Lê Miểu Miểu đang lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, cô dùng chân sau nhảy lên, nhìn có chút buồn cười, nhưng sức bật cũng rất tốt. Lê Miểu Miểu nhảy lên vài bước, sau đó trực tiếp đâm một kiếm, đây chính là Bả Thủ kiếm thuật mà Hứa Cảnh Minh tự tay dạy cho cô.
“Không—”
Trình Tử Hào trợn tròn mắt, thanh kiếm trong nháy mắt đã đâm vào mi tâm của hắn.
(*) Mi tâm: mi tâm ở giữa hai hàng lông mày trên mặt, tức là ấn đường.
Thân ảnh của hắn hóa thành hư vô rồi biến mất.
Sau khi Lê Miểu Miểu rơi xuống đất, cô loạng choạng đỡ lấy lớp tường thành bên cạnh, sau đó nở nụ cười vui vẻ, đồng thời nói với khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp: “Nhìn thấy chưa? Đây chính là phản sát (*)! Trình Tử Hào, cuối cùng vẫn bị một kiếm của tôi giết chết! Đương nhiên, công lao lớn nhất chính là cây ngân thương bay tới từ đằng xa này.”
(*) Phản sát: trong tình huống bị ép đến đường cùng hoặc bất lợi, sẽ phản công giết kẻ thủ của họ để trả thù.
Một bên khác, chị Khổng chợt áp sát, bắn một mũi tên về phía vệ sĩ A Dũng.
Mũi tên bắn thật nhanh!
Chị Khổng là một cung thủ cấp Diệu Nhật hàng thật giá thật, so với Tiểu Tằng thì mạnh hơn nhiều.
“Thuật bắn cung này…”
A Dũng bị ép phải lùi lại, bởi vì khoảng cách xa hơn một chút, hắn vẫn có đủ thời gian để ngăn cản và né tránh.
Trong lúc bị ép phải lùi về phía sau, vệ sĩ A Dũng cũng có chút mơ hồ.
Ông chủ và ba đại cao thủ khác đã xong rồi, chỉ còn một vệ sĩ như hắn, phải làm sao bây giờ?
Vệ sĩ A Dũng đột nhiên nhìn thấy Hứa Cảnh Minh từ xa đi tới, hai mắt đột nhiên sáng rực lên.
“Hứa Cảnh Minh, tay không tấc sắt, không có bất kỳ vũ khí nào?”
Vệ sĩ A Dũng xao động: “Mình đang có một chiếc khiên lớn cùng một cái rìu lớn, dù hắn có mạnh hơn mình gấp mười lần đi nữa, thì phần thắng cũng nghiêng về phía mình!”
Hứa Cảnh Minh bình tĩnh bước đến chỗ vệ sĩ A Dũng, hai con ngươi vẫn đỏ ngầu như cũ.
“Hứa Cảnh Minh!”
Trong nháy mắt, A Dũng nâng tấm khiến vọt lên phía trước, đồng thời vung rìu lên.
Hô!
Bóng dáng Hứa Cảnh Minh trở nên mờ ảo.
Vệ sĩ A Dũng mở to hai mắt, khiên trên tay trái và rìu trên tay phải của hắn còn chưa kịp chạm vào kẻ địch, nhưng lúc này, cổ họng của hắn ta đã bị vỡ nát, cơ thể hắn bắt đầu hóa thành hư ảnh, tan biến trong bản đồ chiến trường cổ.
Vừa rồi khi vệ sĩ vọt tới rồi rung rìu trong nháy mắt, Hứa Cảnh Minh chỉ né tránh một cái, tay phải tựa như một con dao bén nhọn.
Con dao đâm nát vào cổ họng của A Dũng.
“Tay không cũng là vũ khí.”
Hứa Cảnh Minh đứng nhìn A Dũng tan biến, khi tốc độ và lực lượng đủ mạnh, dùng tay không cũng có thể bổ vàng chặt đá.
Trên chiến trường hiện giờ, Hứa Cảnh Minh, Lê Miểu Miểu bị thương nặng, Tiểu Tằng nằm ở đó, chị Khổng cầm cung tên, tất cả mọi người đều mỉm cười, cơ thể cũng bắt đầu hóa thành hư ảo rồi biến khỏi chiến trường.
Đối chiến kết thúc. Đội Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu chiến thắng!
...
Trong không gian chiến đấu.
Sau khi năm người bên phía Trình Tử Hào thua trận, hệ thống trò chơi tự động trừ một sao của bọn họ.
Trình Tử Hào đương nhiên không quan tâm đến điều này.
“Lần này thật đáng tiếc.”
Hắn nghiến răng: “Tôi đã bị một thương của Hứa Cảnh Minh đóng vào tường thành, sau đó còn bị Lê Miểu Miểu một kiếm giết chết! Đó là sự sỉ nhục!”
“Ông chủ, đừng quá để ý đến những chuyện này, trong thế giới ảo mỗi ngày đều có vô số trận chiến. Ngay cả những cao thủ hàng đầu như chúng tôi cũng thường xuyên bị giết. Ngoại trừ đệ nhất thế giới Liễu Hải, không ai dám nói mình từ trước đến giờ chưa từng bại trận.”
Trịnh Bách Long nói: “Thắng bại là chuyện thường ngày của binh gia, các doanh nhân, minh tinh bị giết trong đối chiến của thế giới ảo cũng rất nhiều! Ông chủ, ngoại trừ bản thân ngài, sẽ không có quá nhiều người để ý đến, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ bàn luận hai câu, rồi cũng sẽ nhanh chóng quên đi!”
“Lần này thua quá thảm hại, hơn nữa còn thua trong tay đôi cẩu nam nữ Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu.”
Trình Tử Hào nghiến răng.
Trịnh Bách Long, Đằng Á, Lôi Văn Khánh và vệ sĩ A Dũng lẩm bẩm.
“Long ca, lần này anh làm sao lại thua?”
Trình Tử Hào nhìn Trịnh Bách Long: “Anh dù gì cũng thuộc nhóm cao thủ thứ hai của Trung Quốc. Anh và Lão Lôi liên thủ, sao lại có thể thua Hứa Cảnh Minh?”
“Chuyện này…”
Trịnh Bách Long cau mày.
p.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận