Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 553: (Phần 5) Để mắt tới nền văn minh Trái Đất (4)

Ông lão tóc tím thản nhiên nói: “Nếu không đủ thực lực, căn bản không đủ tư cách sở hữu nhiều tài nguyên. Đến lúc đó, bọn họ sẽ ngoan ngoãn dâng lên.”
“Điều khiến ta lo lắng nhất bây giờ là…”
Ông lão tóc tím khẽ cau mày.
Bỗng nhiên có thông báo liên hệ.
Ông lão tóc tím ấn tay vào không trung một cái, thân ảnh của một thanh niên tóc tím hiện lên.
“Bệ hạ.”
Người đàn ông tóc đen nhìn thấy, lập tức cung kính quỳ xuống.
Thanh niên tóc tím nhìn ông lão tóc tím với ánh mắt bất lực, nói: “Thúc thúc, ta mới nhận được thông báo của nền văn minh Hắc Nguyệt.”
Ông lão tóc tím giật mình: “Thông báo gì?”
“Đội sứ giả của nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ đến hệ Ngân Hà để thăm viếng nền văn minh Trái Đất, bọn họ giao nhiệm vụ tiếp đãi toàn bộ hành trình cho nền văn minh Hoàn Lương chúng ta.”
Thanh niên tóc tím này chính là Đế Quân của nền văn minh Hoàn Lương, hắn ta hiện tại cũng cảm thấy rất bất lực.
Gọi là thông báo, nhưng trên thực tế lại là một mệnh lệnh!
“Nền văn minh Hắc Nguyệt để mắt tới nền văn minh mới này ư?”
Ông già tóc tím không cam lòng, miếng bánh béo bở này sao lại bị để mắt tới rồi?
“Tài nguyên khoáng sản ở nền văn minh Trái Đất vô cùng phong phú. Ngoại trừ tài nguyên khoáng sản, bọn họ cũng đang sở hữu lượng tiền mặt lên đến ba nghìn tỷ xu vũ trụ sau một số giao dịch lúc trước.”
Người thanh niên tóc tím nói: “Thông thường, nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ không để mắt tới các nền văn minh mới, nhưng họ đương nhiên sẽ chú ý đến một nền văn minh giàu có.”
Ông lão tóc tím khẽ thở dài.
Bọn họ không thể ăn miếng bánh này.
“Thúc thúc, người cũng không cần phải tự mình đi, ta sẽ sắp xếp một đội sứ giả đi cùng nền văn minh Hắc Nguyệt.” Thanh niên tóc tím nói.
“Ừm.” Ông lão tóc tím gật đầu, không phản bác.
Cuộc liên lạc nhanh chóng bị cắt đứt.
Ông lão tóc tím ra lệnh: “Giải tán hạm đội đi.”
“Rõ.” Nam tử tóc đen đang quỳ chỉ có thể tuân lệnh.
“Nền năn minh Hắc Nguyệt…” Tâm trạng ông lão tóc tím vô cùng phức tạp.
Đây là một nền văn minh đáng sợ đứng trên nền văn minh Hoàn Lương, ở văn minh Hoàn Lương ai ai cũng phải ngước nhìn, đến cả nhe răng cũng không dám.
Là nền văn minh cường đại nhất trong khu vực sao thứ mười hai thuộc liên minh sao Ngô Câu, nền văn minh Hắc Nguyệt đang sở hữu 89 thiên hà, thực lực vô cùng đáng sợ. Nếu nói nền văn minh Hoàn Lương là một con sói hoang, vậy thì nền văn minh Hắc Nguyệt chính là một con khủng long bạo chúa!
…..
….
Trong vũ trụ bao la rộng lớn, khoảng cách giữa các thiên hà lân cận đều rất xa xôi, xét theo sự phân bố của các thiên hà, những thiên hà tương đối gần nhau sẽ được xếp vào cùng một khu vực sao.
Trong khu vực sao thứ mười hai của liên minh sao Ngô Câu, mặc dù có rất nhiều nền văn minh, nhưng ‘nền văn minh Hắc Nguyệt’ chắc chắn là thế lực cường đại nhất.
Bên trong nền văn minh Hắc Nguyệt, một phi thuyền vũ trụ khổng lồ đang neo đậu bên ngoài một hành tinh có sự sống, nó có hình dạng mâm tròn với đường kính 325 km, phần thân còn được chạm khắc biểu tượng mặt trăng lưỡi liềm màu đen.
Các cánh cửa sập trên phi thuyền vũ trụ khổng lồ lần lượt mở ra.
Một số lượng lớn phi thuyền cỡ nhỏ bay ra từ trong hành tinh và tiến vào cabin của phi thuyền khổng lồ theo những cánh cửa sập.
Vù vù vù vù!
Vô số người máy cũng lướt qua không trung, lũ lượt như nước chảy, tiến vào phi thuyền khổng lồ.
Tại sảnh chính trong phi thuyền, chỉ có hai người đang đứng ở đó.
“Hạm trưởng Eyong.”
Một ông lão có bộ râu cong vút mỉm cười: “Tất cả nhân viên thuộc phân đội chín, hạm đội năm của thiên hà Thái Phạm đã trở về tàu mẹ để tạm thời nghỉ ngơi,.”
Hạm trưởng Eyong là một người đàn ông lạnh lùng và cao lớn, hắn ta đang mặc một chiếc áo choàng có ký hiệu mặt trăng đen, lạnh nhạt nhìn các số liệu dày đặc đang hiển thị trên màn hình bên trong tàu mẹ.
“Những người dân chịu trách nhiệm khai hoang đất đâu rồi?”
Eyong hỏi: “Tại sao vẫn chưa đến đủ?”
“Họ vẫn đang gấp rút chạy tới.”
Ông lão nhiều râu nói: “Dân thường không giống như quân đội, mỗi khi điều động một lượng lớn, chúng ta sẽ mất thời gian đôi chút.”
“Tất cả các nhân viên khai hoang đất lần này đều phải tiến vào tàu mẹ trong vòng ba giờ tiếp theo.”
Eyong nghe vậy thì thờ ơ ra chỉ thị: “Đến lúc đó, kẻ nào vẫn chưa tiến vào tàu mẹ thì lập tức xử tử! Sau đó, ông hãy chuyển giao toàn bộ công dân vũ trụ cho tòa án quân sự.”
“Rõ.”
Ông lão nhiều râu vô cùng căng thẳng, chỉ có thể cung kính đáp lại rồi ấn mở màn hình trước mặt, lập tức truyền đạt chỉ thị.
Mặc dù ông ta mới là đại sứ của đoàn sứ giả, nhưng hạm trưởng Eyong mới là thủ lĩnh thực sự!
Hạm trưởng Eyong vẫn tiếp tục quan sát lượng dữ liệu lớn đang hiện trên màn hình với ánh mắt lạnh lùng.
Bùm!
Bỗng nhiên, màn hình khổng lồ trong sảnh trình chiếu hình ảnh một người thanh niên, người thanh niên nói: “Hạm trưởng Eyong, xin hãy xác nhận lại một lần nữa trước khi xuất phát, chúng ta có cần mang theo ba viên ‘đạn hủy diệt hành tinh’ hay không?”
“Chắc chắn rồi.” Hạm trưởng Eyong gật đầu.
Người thanh niên gật đầu, lên tiếng tiếp: “Anh cả, văn minh Trái Đất chỉ là một nền văn minh mới trong vũ trụ, thậm chí đó chỉ bao gồm một hành tinh có sự sống! Một chiếc phi thuyền vũ trụ thông thường đã được trang bị vũ khí rất mạnh, sở hữu sức công phá cực lớn lớn, pháo Tiêm Tinh trên tàu mẹ cũng đã đủ để làm cho toàn bộ nền văn minh Trái Đất run lẩy bẩy. Lần này, anh mang theo quân đoàn người máy thông minh, thậm chí cả đầu đạn Hằng Tinh Yên Diệt, với lượng binh lực như thế… Đã đủ sức để uy hiếp nền văn minh Hoàn Lương mạnh nhất trong hệ Ngân Hà.”
“Em trai ngốc nghếch của ta.”
Eyong nghe vậy thì lạnh lùng nói: “Để anh dạy bảo cậu lần nữa! Thứ nhất, nền văn minh Trái Đất rất giàu có, bọn họ tuyệt đối có thể trang bị những vũ khí có sức mựnh hủy diệt vượt ra khỏi dự liệu của chúng ta.”
“Thứ hai, một khi nuôi dưỡng ý định khai hoang văn minh Trái Đất, chúng ta không chỉ đánh động đến một nền văn minh Trái Đất, thậm chí đối thủ của chúng ta chưa chắc nằm trong hệ Ngân Hà. Vậy nên, anh nhất định phải khiến cho các đối thủ đều phải ngoan ngoãn, không dám ra tay.”
“Nền văn minh Trái Đất là nền văn minh sơ khai thuộc khu vực sao thứ mười hai, chúng ta nhất định phải chiếm cho bằng được.”
Hạm trưởng Eyong nói tiếp: “Cho dù có phải điều động quân lực nhiều đến đâu, mỗi gia tộc đều phải đóng góp một nửa sức lực cho quân đội, nhưng tất cả đều rất đáng giá.”
“Nếu thất bại, chúng ta sẽ chịu thiệt hại lớn, vậy nên không thể để thất bại được.”
Hạm trưởng Eyong nói.
Người thanh niên gật đầu và không nói gì thêm: “Vậy chúc cho anh cả thuận buồm xuôi gió.”
“Anh hi vọng khi ta trở về, cậu có thể đạt được cấp bảy.” Hạm trưởng Eyong nói.
Người thanh niên gật đầu: “Chắn chắn rồi.”
Sau đó, hắn ta biến mất trên màn hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận