Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 696: (Phần 6) Lần đầu luyện hóa Thiên Ma (2)

Trong ý thức của Hứa Cảnh Minh, người thanh niên áo đen bình tĩnh nói ra: “Ta phải lăn lộn làm lụng từ thuở thiếu niên, những đứa trẻ không có cha như ta đều bị ức hiếp, từ ông chủ, những người trưởng thành và cả đám bang phái. Chỉ có mẹ ta là biết thương ta, đau lòng cho ta, thấu hiểu cái khổ của ta!”
“Đến khi mẹ ta qua đời vì bệnh, một tên tiểu tử choai choai như ta vẫn phải cố gắng chăm sóc em trai em gái. Không biết bao nhiêu lần ta cảm thấy cuộc sống như thế này thực sự rất vô vị, ta đến thế giới này chỉ để chịu tội.”
“Có một lần, ta nhặt được một túi gấm, trong đó có 10 thỏi bạc và một số bạc bị vụn.”
“Ta cầm mười lượng bạc đó về nhà, cảm thấy kích động vui mừng đến mức cả đêm không ngủ!” Thanh niên áo đen nói: “Ngươi ở trong trí nhớ của ta, nếm trải cảm giác được cầm mười lượng bạc khi đó, có phải cũng sung sướng lắm đúng không?”
Hứa Cảnh Minh lắng nghe.
Trong trí nhớ, thiếu niên Vu Tân cầm mười lượng bạc, vui mừng suốt cả đêm.
“Ta làm việc vất vả suốt 10 năm, em trai em gái của ta cũng đã có gia đình riêng, ta coi như cũng không làm cha mẹ thất vọng.”
“Sau đó, sư phụ dẫn ta vào nha môn, cuộc sống của ta mới bắt đầu đổi khác.”
“Sư phụ đối với ta ơn nặng như núi, thậm chí còn gả con gái cho ta. Vậy nên, ta đã đồng ý với sư phụ rằng mình sẽ dùng cả đời này để bảo vệ sư muội.” Người áo đen nhìn Hứa Cảnh Minh: “Nàng ấy cũng là một trong những người đối xử tốt với ta trên thế giới này, thậm chí còn tốt hơn em trai em gái ta, kết quả thì sao?”
Thanh niên áo đen rưng rưng nước mắt, khẽ nói: “Có phải ngươi cho rằng, người phục ma và ma đầu chém giết lẫn nhau, gây ảnh hưởng tới những người xung quanh cũng là chuyện bình thường đúng không?”
“Khi chấp niệm của ma đầu vừa được sinh ra, chưa ngưng tụ thành thân thể, thì được trời đất che chở, đám người phục ma không phát hiện ra sự tồn tại của ta.”
Người áo đen nói: “Lúc đó, ta bất ngờ phát hiện ra sự thật, tên phục ma Phàn Mưu kia cố ý, cố ý tác động đến xung quanh, tàn sát hơn nghìn mạng người!”
Hứa Cảnh Minh sửng sốt.
“Hắn cố ý gây hại đến người dân bình thường, để cho càng nhiều ma đầu được sinh ra!”
Đôi mắt của tên thanh niên áo đen dường như đang có một ngọn lửa bùng cháy: “Khi nghe được bí mật này, ta trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết! Gia đình của ta, chỉ vì lý do đê hèn này, mà bị hủy hoại không thương tiếc!”
“Lúc đó, ta chỉ có một suy nghĩ!” Thanh niên áo đen nhìn chằm chằm vào Hứa Cảnh Minh: “Người phục ma đáng chết!”
Hứa Cảnh Minh lẳng lặng lắng nghe, cũng không phản bác.
“Ta càng điên cuồng, chấp niệm càng mạnh mẽ, nên ngay từ lần đầu tiên ngưng tụ được thân thể, ta cũng đã là cực hạn Địa Ma!”
Thanh niên áo đen nghiến răng ken két: “Ta không thể kiềm chế sự phẫn nộ của mình, nên sau khi có được thân thể, ta không hề nghỉ ngơi một giây phút nào, hao tốn trọn vẹn nửa tháng, rốt cuộc tìm được tên phục ma Phàn Mưu kia!”
“Ta bắt sống hắn, phố bỏ hắn, cũng không cho hắn tự sát!”
Thanh niên áo đen hạ giọng: “Ta tra tấn hắn suốt ba ngày liên tục.”
“Hắn ta nói với ta, giá trị tồn tại của người dân bình thường, chính là để sản sinh ra ma đầu.”
Thanh niên áo đen cười lạnh: “Hắn ta căn bản không cho rằng mình sai, thậm chí còn nói… rất nhiều người phục ma đã làm như vậy, hắn còn liệt kê 73 cái tên khác.”
Hứa Cảnh Minh im lặng, đúng là có những người phục ma như vậy.
Bản thân hắn cũng từng trở mặt với người phục ma cấp cao Trương Khắc, bởi vì hắn phát hiện Trương Khắc từng cải trang thành một ma đầu để cố tình tàn sát người dân bình thường.
Sau khi Hứa Cảnh Minh phát hiện ra chuyện này, hắn cảm thấy rất tức giận, cảm thấy Trương Khắc đích thị là một tên điên. Tuy nhiên, Trương Khắc cho rằng đây chỉ là thế giới ảo, ma đầu là chất dinh dưỡng cho con đường tiến hóa. Thậm chí, hắn ta còn chế giễu Hứa Cảnh Minh không phân biệt được đâu là “thật và ảo”.
Hai bên tranh cãi với nhau rồi giao đấu một trận, Trương Khắc thua cuộc, chật vật chạy trốn.
“Ta thấy rất lạ.”
Thanh niên áo đen nhìn Hứa Cảnh Minh: “Tại sao đám người phục ma bọn ngươi lại muốn có chấp niệm của ma đầu như vậy? Vì thứ này, bọn ngươi lại tàn sát người khác? Bọn ngươi là người phục ma, nhưng còn đáng sợ hơn ma đầu!”
“Đúng là có những người phục ma như vậy, nhưng đó chỉ là số ít.” Hứa Cảnh Minh nói: “Cũng giống như ngươi, ngươi căn bản không thể chỉ vì một kẻ giết người mà phán tội tử hình cho tất cả mọi người.”
“Số ít?”
Thanh niên áo đen cười lạnh: “Người phục ma Ngô Minh, ta đã nghe tới thanh danh tiếng của ngươi, cũng biết được ngươi thường xuyên giúp đỡ rất nhiều người dân bình thường. Nhưng… ngươi cũng đáng chết!”
“Tại sao?” Hứa Cảnh Minh nhìn tên ma đầu.
“Đám người phục ma tàn sát tất cả chúng sinh bao gồm thành viên của Thánh Quang Tông, Mị Già muốn bảo vệ cho bọn họ, cho nên hắn nhất định phải chết! Nhưng ngươi lại ra tay cứu Mị Già, ông cụ kia lại đến giúp ngươi mà ra tay giết ta, sau đó lại chấp niệm của ta cho ngươi!”
Thanh niên áo đen nhìn Hứa Cảnh Minh: “Đám người phục ma bọn ngươi giúp đỡ lẫn nhau! Bọn ngươi là quần thể, quần thể che chở lẫn nhau!”
“Bọn ngươi cao cao tại thượng, thích cứu thì cứu, thích tàn sát thì tàn sát, mọi việc đều tuỳ theo ý nghĩ của các ngươi!”
Thanh niên áo đen nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Nhưng những người dân bình thường chúng ta cũng có cảm xúc, cũng sẽ tức giận! Ta biết, trong con mắt của vô số người phục ma, mấy tên ma đầu chỉ là trò cười mà thôi. Nhưng, những Thiên Ma bọn ta không tiếc hy sinh mạng sống, phải cho bọn ngươi biết rõ một điều…..”
“Những kẻ giết chóc chúng sinh, cũng sẽ bị chúng sinh giết chóc!”
Tròng mắt của gã trở nên đỏ hoe: “Chỉ khi bị răn đe bởi bạo lực giết chóc, những tên phục ma kia mới biết được hậu quả của việc tàn sát người dân bình thường!”
“Mọi lời nói và hành vi đều có nhân quả.”
“Người phục ma tạo ra nhân, ma đầu bọn ta chính là quả!”
Thanh niên áo đen càng ngày càng điên cuồng. Hứa Cảnh Minh có thể cảm nhận được chấp niệm mãnh liệt của gã.
Hứa Cảnh Minh có thể phản bác một vài ý nghĩ của Vu Tân, nhưng trong thâm tâm, hắn lại cảm thấy Vu Tân không làm sai! Đã đến lúc để cho vài người phục ma biết rằng thế giới ảo cũng có phản phệ!
Vô số sinh mệnh Hành Tinh sống trong thế giới ảo này trong mấy chục năm, đây vốn dĩ là một phần cuộc sống của họ, đương nhiên không thể bị chà đạp!
“Làm sao để luyện hóa tên Thiên Ma Vu Tân đây, khiến cho chấp niệm của hắn biến mất đây?”
Hứa Cảnh Minh nhìn Vu Tân trước mặt, chấp niệm của gã ta vững chắc như đá tảng, khó có thể tiêu tán được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận