Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1361: (Phần 11) Lãnh chúa Ngôn Địch đại bại (1)

“Hắn ta hứng chịu một đâm của ta, thế nhưng vẫn chưa chết sao?”
Lãnh chúa Ngôn Địch vừa chống cự lại Ngọn Lửa Hồng Liên, vừa không ngừng hấp thụ nước suối từ suối nguồn Tội Nghiệt, biến hoá hết thảy nước suối này trở thành Tội Nghiệt vô tận, tiếp tục dây dưa trói buộc Hứa Cảnh Minh: “Mình chỉ cần kéo dài thời gian càng lâu, để cho càng nhiều Tội Nghiệt quấn lấy hắn ta, từ đó chiếm được ưu thế càng lớn”
“Muốn kéo dài?” Hứa Cảnh Minh nhìn ra ý đồ của đối phương: “Hư Uyên!”
Huyễn cảnh giáng lâm một lần nữa!
Vào khoảng khắc huyễn cảnh Hư Uyên giáng lâm và bao phủ lấy Lãnh chúa Ngôn Địch, ba phân thân Hứa Cảnh Minh siết chặt trường thương tâm linh trong tay, lại thi triển chiêu thức ‘Triêu Dương hòng xé rách ý thức tâm linh của Lãnh chúa Ngôn Địch một lần nữa.
“Không xong” Mặc dù Hứa Cảnh Minh tiếp tục tập kích thành công, nhưng lại cảm giác được có gì đó không không ổn: “Tốc độ phá giải huyễn cảnh của hắn ta đã nhanh hơn rồi”
Cùng là một huyễn cảnh Hư Uyên, hiệu quả lần đầu tiên lúc nào cũng là tốt nhất. Càng về sau, Lãnh chúa Ngôn Địch sẽ tích luỹ càng nhiều kinh nghiệm phá giải hơn, đương nhiên sẽ thoát khỏi càng nhanh hơn. “Trong rất nhiều chi nhánh tương lai, tốc độ phá giải Hư Uyên của Lãnh chúa Ngôn Địch sẽ càng lúc càng nhanh! Thậm chí chỉ cần ba lần, đến lần thứ tư… hắn ta sẽ có thể ngăn chặn binh khí tâm linh của mình, cũng sẽ đả thương đến phân thân tâm linh của mình. Trong lúc chiến đấu, Hứa Cảnh Minh cũng đang quan sát những khả năng tương lai khác nhau, đồng thời tư duy với tốc độ cao, tìm kiếm phương pháp tác chiến tốt nhất.
Tại chi nhánh thứ bảy trong tầng không gian Thâm Uyên Huyết Ngọc 735293.
Nơi này có hơn sáu trăm Lãnh chúa Thâm Uyên, thậm chí còn có một Quân chủ Thâm Uyên. Lãnh chúa Ngôn Địch và Hứa Cảnh Minh chém giết nhau điên cuồng, gây ra động tĩnh lớn đến mức thu hút sự chú ý của hầu hết Lãnh chúa Thâm Uyên trong toàn bộ không gian Thâm Uyên, thậm chí bao gồm cả Quân chủ Thâm Uyên.
“Hai người bọn hắn đều điên rồi! Lãnh chúa Ngôn Địch vốn là một tên điên, Ngô Minh này cũng nổi điên rồi, hắn ta rõ ràng là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba thuộc con đường Tâm Giới, nhưng lại nhất định muốn chiến đấu đến cùng”
“Lãnh chúa Ngôn Địch đã để lại ấn ký sinh mệnh chính mình trong suối nguồn Tội Nghiệt, tự nhiên không dễ bỏ mạng như vậy! Nhưng Ngô Minh kia… sẽ không bao lâu nữa là trở thành quái vật nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, làm sao có thể cúi đầu trước Lãnh chúa Ngôn Địch?”
“Trận chiến này, thật sự rất mãn nhãn”
Từng vị Lãnh chúa Thâm Uyên, hoặc là ăn đồ ăn vặt, hoặc là uống rượu trân quý. Ai nấy cũng mang theo tâm trạng tốt mà quan sát trận chiến, rõ ràng không hề có ý định ra mặt bênh vực Lãnh chúa Ngôn Địch! Lãnh chúa Ngôn Địch hoành hành ngang ngược, những người bị hắn ức hiếp tàn nhẫn nhất… chính là các lãnh chúa trong cùng một tầng không gian Thâm Uyên.
Vì lẽ đó, những vị lãnh chúa này đều chỉ muốn Lãnh chúa Ngôn Địch thua, thua càng thảm càng tốt. Hơn nữa, Ngô Minh cũng đã thể hiện bản lĩnh quá mức khủng bố! Hắn ta chỉ mới xuất lĩnh một vài phân thân, nhưng đã khiến cho Lãnh chúa Ngôn Địch loay hoay cả buổi mà cũng không làm gì được. Cho dù bọn hắn xông lên đi chăng nữa, thì hầu hết đều sẽ không có kết cục tốt!
“Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba thuộc con đường Tâm Giới đều cực kì giảo hoạt. Bảo vật chân chính nhất định đã bị di dời từ lâu rồi! Còn mấy tên phân thân này đều là quỷ nghèo! Cho dù có giết hết phân thân, thì cũng không thu được bảo vật. Những Lãnh chúa Thâm Uyên này thấy rất rõ ràng.
Nếu có cơ hội đoạt được bảo vật, bọn hắn có thể thử một chút.
Còn không có cơ hội? Vậy thì cứ xem náo nhiệt thôi.
Trong cuộc đời dài đằng đẵng như vậy, bọn hắn cũng cần chút việc vui, ví dụ như quan sát Lãnh chúa Ngôn Địch ăn thiệt thòi chẳng hạn.
Quân chủ Thâm Uyên ‘Hách Thiện ngồi giữa một nhóm oanh oanh yến yến, vừa chơi đùa với các nữ nhân bên cạnh, vừa quan sát trận chiến này từ xa.
“Quân chủ, ngươi nói xem ai trong hai người bọn hắn sẽ giành được chiến thắng? Kẻ nào kẻ nấy đều trông có vẻ hăng máu điên cuồng a. Một nhóm nữ nhân đều nhìn về khung cảnh chiến đấu xuất hiện trong hư không trước mắt.
“Thằng ngu Ngôn Địch này có thực lực rất mạnh, nhưng thân là cường giả thuộc con đường Thâm Uyên, ý thức tâm linh của hắn ta bị thiếu hụt nhiều, tự nhiên bị con đường Tâm Giới khắc chế. Quân chủ Hách Thiện có ngoại hình tuyệt mỹ, mỉm cười quan sát trận chiến này: “Ngô Minh này thế nhưng là kiêm tu ba đại lưu phái của con đường Tâm Giới là Ngọn Lửa Hồng Liên, huyễn cảnh Hư Uyên và binh khí tâm linh! Hắn ta đồng thời tiến công theo cả ba phương diện… khiến cho Ngôn Địch này phải ăn thiệt thòi đôi chút.
“Quân chủ chẳng phải đã nói rằng Ngôn Địch sở hữu thân thể Tội Nghiệt cực kì mạnh mẽ sao?” Một nữ nhân hỏi một cách khó hiểu.
“Đúng là rất mạnh, cho nên Ngôn Địch mới có thể kháng cự được Ngọn Lửa Hồng Liên, cũng như từng lượt công kích bằng binh khí tâm linh, thậm chí còn có thể phản kích lại Ngô Minh. Nhìn kìa! Đinh ba Ma âm của Ngôn Địch lại đâm xuyên qua cơ thể của Ngô Minh” Quân chủ Hách Thiện nói.
Ba phân thân Hứa Cảnh Minh thi triển binh khí tâm linh, xuyên qua cơ thể khổng lồ cuồn cuộn của Lãnh chúa Ngôn Địch.
Lãnh chúa Ngôn Địch mới vừa thức tỉnh từ trong huyễn cảnh, hai cây đinh ba Ma âm lập tức xuất hiện một cách kì dị, đâm xuyên qua cơ thể của hai phân thân Hứa Cảnh Minh.
Một phân thân trong số đó bị thương quá nặng, nhanh chóng tan biến vào hư vô, chỉ để lại một cây trường thương tâm linh.
Lãnh chúa Ngôn Địch lập tức lấy đi cây trường thương tâm linh này.
“Ngô Minh này chỉ vận dụng tám phân thân, nhưng tám phân thân này đều bị thương rất nặng. Nhìn xem, một phân thân của hắn rốt cuộc cũng đã tan biến hoàn toàn, thậm chí còn đánh mất binh khí tâm linh. Quân chủ Hách Thiện cười: “Trong trận chiến này, ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết.
1025 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận