Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1029: (Phần 8) Bỏ dở phương pháp mô phỏng (2)

“Không biết.”
“Hắn ta trôi nổi giữa tinh không vũ trụ như vậy, thì chắc hẳn đã chết rồi.”
Bọn hắn suy đoán.
“Có điều, tên đó có màu da vẫn tươi mới như cũ, chắc hẳn là đang mặc một bộ Chiến Y sinh vật đỉnh cao ở trên người, cho nên mới có thể bảo quản được thi thể sau khi chết như vậy!”
Một tên thủ lĩnh đạo tặc vũ trụ một mắt cười nói: “Chúng ta cứ phái thuộc hạ mang thi thể kia về đây, sau đó trấn lột Chiến Y sinh vật của hắn ta, sẵn tiện xem thử còn có báu vật nào trên người hắn ta nữa hay không.”
“Kẻ này trôi nổi giữa vũ trụ tinh không, nhưng trông vẫn giống như còn sống, thực sự rất bất thường.”
“Đây chắc chắn không phải một nhân vật tầm thường.”
Các thủ lĩnh đạo tặc vũ trụ lập tức ra lệnh cho đám thuộc hạ.
Một chiếc chiến hạm cỡ nhỏ nhanh chóng bay ra từ phi thuyền vũ trụ, đi tới gần sinh vật hình người trôi nổi ở phía trước.
“Sinh mệnh tóc đen này chỉ nằm ở đó, vậy mà đã toát ra khí chất phi thường đến nhường này! Hắn ta nhất định là một đại nhân vật nào đó! Chậc chậc, chúng ta giàu rồi, giàu rồi.” Ba tên đạo tặc vũ trụ lâu la bay ra từ chiếc chiến hạm cỡ nhỏ.
Tất cả bọn hắn đều là sinh mệnh Tinh Không, vậy nên có thể thoải mái hành tẩu giữa tinh không vũ trụ.
“Đi nào, chúng ta mau mang hắn ta về chiến hạm.”
Ba tên đạo tặc vũ trụ bay tới gần sinh mệnh hình người thần bí kia, cẩn thận chạm tay vào áo bào màu đen của đối phương, sau đó khẽ khàng lôi kéo mấy lần, cẩn thận đưa Hứa Cảnh Minh vào trong chiến hạm.
Vừa vào trong chiến hạm.
“Cạch cạch cạch.”
Cỗ máy vận chuyển hàng hóa lập tức túm lấy thân hình Hứa Cảnh Minh, chuẩn bị nâng đỡ hắn ta lên trên một cái giá cố định.
Nhưng khi cỗ máy vận chuyển hàng hóa kẹp vào thắt eo của Hứa Cảnh Minh, hắn ta liền mở mắt ra.
Ba tên đạo tặc vũ trụ nhìn thấy Hứa Cảnh Minh đột nhiên mở mắt, kẻ nào kẻ nấy đều sợ hãi tới mức biến sắc.
Bởi vì Hứa Cảnh Minh đang nhìn bọn hắn với ánh mắt chứa đựng vô vàn đau khổ.
“Tất cả đều đáng chết!”
Hứa Cảnh Minh lập tức bộc phát cơn giận ngút trời, khiến cho dao động cảm xúc mãnh liệt xung quanh cơ thể của hắn xung kích bốn phương tám hướng, gây ảnh hưởng tới những vị trí cách xa tận chục triệu cây số.
Trong chiếc phi thuyền vũ trụ cũ kỹ ở đằng xa, bọn thủ lĩnh đạo tặc vũ trụ và vô số tên lâu la đang nóng lòng chờ đợi thu hoạch đều ngã rạp xuống đất với đôi mắt ngập tràn đau đớn.
Ngày hôm nay, nhóm đạo tặc vũ trụ còn sót lại của hành tinh Đầu Lâu Máu rốt cuộc cũng bị xóa sổ.
Sau khi tiêu diệt nhóm đạo tặc vũ trụ này, Hứa Cảnh Minh mời dần dần khôi phục lại lý trí.
“Đáng chết, đáng chết, đáng chết…”
Thế giới trong đôi mắt của Hứa Cảnh Minh dường như đã bị nhấn chìm trong máu tươi.
“Mình là Hứa Cảnh Minh, mình, chỉ đang hứng chịu những xung kích từ cảm xúc bất thường của Chủ Nhân Hư Uyên.” Hứa Cảnh Minh đột nhiên giật mình, cuối cùng cũng nhớ ra mình là ai, cũng như thấu hiểu tất cả mọi chuyện, bèn lập tức trở tay lấy ra một bình rượu Băng Hàn, sau đó tu ừng ực ừng ực mấy hớp.
Từng ngụm rượu Băng Hàn ngấm vào cơ thể Hứa Cảnh Minh, trấn áp toàn bộ ý thức hỗn loạn trong tâm linh của hắn.
“Mình tỉnh rồi.”
Lúc này, Hứa Cảnh Minh mới thực sự tỉnh táo, nhìn thấy rõ xung quanh, phân biệt được đâu là hiện thực, đâu là hư ảo.
“Chủ nhân, ngươi tỉnh rồi sao?”
Tiểu Cửu kích động vui vẻ: “Đã ba tháng rồi, chủ nhân, ngài cuối cùng cũng tỉnh rồi.”
Hứa Cảnh Minh nhìn bốn phía chung quanh, chẳng những nhìn thấy thi thể của ba tên đạo tặc vũ trụ ở bên cạnh, mà còn phát hiện ra đám bọn đạo tặc vũ trụ trong chiếc phi thuyền cũ nát gần đó: “Bọn đạo tặc vũ trụ này, đều bởi vì ta mà chết hay sao?”
“Đúng vậy, vào lúc chủ nhân vừa mới tỉnh lại, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, liền bộc phát những xung kích từ cảm xúc bất thường ra xung quanh, khiến cho bọn hắn đều chết hết. Thực ra, đám đạo tặc vũ trụ ở hành tinh sào huyệt kia cũng đều đã tuyệt chủng, tổng thư ký Hắc Thiên đã tới đây xử lý những thi thể đó.” Tiểu Cửu giải thích.
Vù.
Hứa Cảnh Minh lập tức rời khỏi chiếc chiến hạm này.
Thi thể bọn đạo tặc vũ trụ trong chiến hạm và chiếc phi thuyền cũ nát lặng lẽ hóa thành tro bụi.
“Hiện giờ, mình quả thực phải rời xa xã hội nhân loại rồi.”
Hứa Cảnh Minh thở dài, đồng thời để lộ một tia đau khổ trong ánh mắt: “Tại sao mình lại khó chịu như vậy chứ?”
Hứa Cảnh Minh vừa cất bước, liền tới gần “hằng tinh” trung tâm của hệ hằng tinh này.
“Quá khó chịu.” Hứa Cảnh Minh cảm thấy trái tim chính mình như đang bị xé toạc thành trăm ngản mảnh, nỗi đau khổ vô vàn chất chứa trong tâm linh cũng khiến hắn nảy sinh ham muốn hủy diệt mãnh liệt.
Lúc này, hắn bèn há miệng ra.
“Vù!”
Viên hằng tinh ở đằng trước lập tức phân rã thành vô số hỏa diễm và và vật chất vỡ vụn, tất cả những thứ này liên tục trôi vào vòm miệng của Hứa Cảnh Minh.
Chỉ sau hơn năm phút, hắn đã nuốt chửng trọn vẹn một hằng tinh.
“Rầm.”
Hứa Cảnh Minh vẫn đứng yên tại chỗ, nhưng ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám lại xuất hiện sau lưng hắn ta.
Bất kỳ người nào nhìn thấy ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám, thì có lẽ sẽ sợ hãi đến mức phát điên.
Có thể thấy, tất cả những cảm xúc nặng nề trên ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh đã dung nhập hoàn toàn vào ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám.
“Dùng ngôi sao Nguyên Sơ để trấn áp mọi đau khổ.” Hứa Cảnh Minh thì thầm với chính mình, uy thế của ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám sau lưng hắn lại càng thêm kinh khủng.
Sau khi nhìn thấy ngôi sao Nguyên Sơ chân chính, Hứa Cảnh Minh đã có thể vận dụng “Nguyên Hỏa Châu” bên trong cơ thể để hóa ra “Ngôi sao Nguyên Sơ cỡ nhỏ” rõ ràng hơn, cường đại hơn.
“Từ giờ trở đi, mình nhất định phải vứt bỏ phương pháp mô phỏng, vứt bỏ một cách triệt để.”
Áo bào trên người Hứa Cảnh Minh nhanh chóng chuyển thành màu đỏ lửa.
Hứa Cảnh Minh trong áo bào màu đỏ lửa bộc lộ khí thế lạnh lùng ngút trời, cũng như có thêm một ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám bay lơ lửng ở sau lưng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận