Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 124: Đột phá (1)

Mỗi một trận đối kháng đều là những màn quyết đấu đỉnh cao ngày thường khó mà gặp được. Thông thường, các trận ‘đối chiến cấp Thần’ mặc dù cũng sẽ ngẫu nhiên xuất hiện một vài cao thủ, nhưng để một đội đỉnh cao đấu với một đội đỉnh cao khác như thế này thì vẫn vô cùng hiếm thấy.
“Chiến đội của Lôi Vân Phóng đã thắng rồi, hơn nữa còn là tiền bối Lôi Vân Phóng đích thân ra tay. Bộ pháp của hắn thực sự rất xuất sắc, chỉ với vẻn vẹn vài bước chân, hắn đã vọt tới trước mặt ba thành viên của đội đối thủ và khiến họ mất mạng.”
Dương Thanh Thước tán thưởng.
“Kỹ năng bắn cung của Chu Nghệ thật là đáng sợ, thậm chí còn đáng sợ hơn cha của hắn là Chu Phàm. Uy lực mũi tên của hắn giống như súng máy cỡ lớn đang bắn phá vậy.”
“Chiến đội Tiên Tư thật sự có nhiều người đẹp quá!”
Hành Phương khen ngợi: “Dáng vẻ khi giành chiến thắng của bọn họ cũng đẹp nốt.”
Kết quả của trận đấu thứ hai đến trận thứ tư nhanh chóng được quyết định, tất cả đều là những chiến thắng nghiêng về một phía. Dù sao thực lực giữa các đội xếp đầu và xếp cuối vẫn có sự chênh lệch rõ rệt.
“Trận thứ năm là chiến đội Vân Sơn đấu với chiến đội Bạch Long. Trận đấu này thật thú vị.”
Dương Thanh Thước cười nói: “Thường Thanh Bằng của chiến đội Vân Sơn có thù với Trịnh Bách Long của chiến đội Bạch Long.”
“Tôi đã xem thông tin thu thập được, hình như là Thường Thanh Bằng từng bị Trịnh Bách Long phế bỏ?”
Lê Miểu Miểu hỏi.
Vương Di gật đầu: “Không những vậy, Trịnh Bách Long còn phế đi phần thân dưới của Thường Thanh Bằng! Mối thù thật lớn! May mắn là thời đại hiện nay đã có công nghệ tiến hóa gen, các chi bị gãy đều có thể phục hồi, nếu không thì thật quá oan khuất cho đại sư Thường Thanh Bằng.”
Trong trận đối kháng này, chiến đội Vân Sơn đã hoàn toàn chiếm ưu thế, đội trưởng Hoắc Thanh Sơn phối hợp với bạn tốt ‘Thường Thanh Bằng’, hai người bọn họ đánh chết từng thành viên của chiến đội Bạch Long, chỉ để lại một mình đội trưởng Trịnh Bách Long.
“Thật là vô dụng, ngay từ vòng thứ nhất mà đã có nguy cơ bị loại rồi?”
Trình Tử Hào nhìn thấy tình hình của trận đấu, trong lòng hắn rất khó chịu, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Đối với những cao thủ có thực lực mạnh hơn nữa, Trình Tử Hào muốn mời cũng không mời nổi, mà hắn cũng không nỡ phải bỏ ra nhiều tiền như vậy.
“Ha….”
Trên bản đồ chiến trường cổ đại, Trịnh Bách Long quan sát Thường Thanh Bằng đang đứng trước mặt hắn.
“Trịnh Bách Long, thật khéo làm sao, chúng ta vậy mà đã chạm mặt ngay từ vòng đầu tiên của giải đấu cúp Hỏa Chủng.”
Giọng điệu của Thường Thanh Bằng vô cùng âm u lạnh lẽo.
Kể từ khi phần thân dưới bị phế, hắn phải chịu
đựng ánh mắt của người ngoài, mâu thuẫn vợ con trong nhà và đủ loại tra tấn tâm lý mà người ta có thể tưởng tượng ra.
Thân là đại sư võ thuật ở độ tuổi ba mươi, hắn vốn dĩ đang ở thời kỳ phong độ nhất mà lại bị tiểu nhân đẩy ngã xuống vực sâu.
Tên hèn hạ Trịnh Bách Long này vậy mà lại không phải chịu bất kỳ trừng phạt gì.
Bởi vì trong các trận thi đấu võ thuật chuyên nghiệp tồn tại rất nhiều nguy hiểm, cho nên có những kẻ cặn bã chuyên ra tay tàn nhẫn, khiến đối thủ tàn tật hay thậm chí mất mạng lúc giao tranh, nhưng chỉ cần không có chứng cứ chứng minh đó là hành động cố ý thì bọn chúng sẽ không bị phạt!
Thường Thanh Bằng oán hận, thậm chí còn nổi lên ý nghĩ muốn giết người, nhưng khi nghĩ đến đàn con thơ ở nhà, hắn ta đành nhịn xuống.
Nhưng may sao, công nghệ tiến hoá gen của thời đại mới đã xuất hiện!
“Thường Thanh Bằng, tôi đã nói từ lâu rồi, đó là chuyện ngoài ý muốn trong lúc chiến đấu. Năm nào mà không có chút chuyện bất trắc?”
Trịnh Bách Long đang bị trọng thương, nhưng hắn vẫn gắng gượng cười nói: “Anh chính là đang để tâm vào mấy chuyện vụn vặt!”
“Đúng, tôi chính là đang để tâm vào chuyện vụn vặt đấy. Kể từ nay về sau, tôi sẽ nhìn chằm chằm vào anh ở thế giới ảo, gặp lần nào giết lần đó. Ngày tháng tương lai còn rất dài, chúng ta cứ chờ xem!”
Thường Thanh Bằng dùng tay không đấm vào đầu Trịnh Bách Long, khiến hắn lập tức hóa thành ảo ảnh rồi biến mất.
Trịnh Bách Long rời khỏi chiến trường rồi trở lại trên khán đài.
“Chết tiệt!”
Trịnh Bách Long tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Thời đại này lại có thể hỗ trợ Thường Thanh Bằng phong sinh thủy khởi (*) rồi. Hừ hừ, chờ xem thì cứ chờ xem, tôi sợ anh chắc?”
(*) Phong sinh thủy khởi: gió đi khắp nơi để mọi vật được sinh ra, nước chảy đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc, ý chỉ sẽ đạt được thuận buồm xuôi gió khi tìm được địa thế thích hợp có gió có nước.
“Trịnh Bách Long.”
Trình Tử Hào đi tới.
“Ông chủ.”
Trịnh Bách Long thu lại cơn tức giận trong lòng.
“Ngay vòng thứ nhất mà anh đã bị loại, tôi cũng không có lời gì để nói. Tôi tuyên bố đơn phương hủy bỏ hợp đồng trước đây.”
Trình Tử Hào lạnh nhạt nói ra, người bỏ vốn là hắn có quyền quyết định hủy bỏ hợp đồng căn cứ vào thành tích thi đấu.
Trịnh Bách Long nhìn Trình Tử Hào cười lạnh: “Cậu có bản lĩnh mời được cao thủ lợi hại hơn tôi sao? Tên ngu xuẩn!”
Sắc mặt Trình Tử Hào thay đổi: “Anh nói cái gì?”
“Cút, đừng làm phiền tôi!”
Trịnh Bách Long vung tay một cái liền ngăn cách mình với Trình Tử Hào. Số lượng người xem trên khán đài đã vượt một trăm ngàn vạn, nên khoảng trống giữa hai người lập tức được lấp đầy bởi những người khác.
Trình Tử Hào đã không còn tập đoàn Hổ Sa chống lưng, Trịnh Bách Long căn bản không thèm để hắn vào mắt! Những khách khí trước đây chỉ là vì tiền mà thôi.
“Tên Trịnh Bách Long này!”
Trình Tử Hào nhìn Trịnh Bách Long biến mất ngay trước mắt, hắn muốn chửi mắng cũng không tìm thấy người, cho nên càng tức giận đến mức nổi điên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận