Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 731: (Phần 6) Rút khỏi Trái Đất (2)

Sau khi nghe lệnh, Hạm trưởng Eyong không tin vào tai mình: “Tổ phụ, chúng ta đầu tư nhiều như thế, bây giờ bỏ đi…”
“Đây là mệnh lệnh tối cao!” Cipolla lạnh lùng nói: “Người làm trái lệnh, sẽ bị xử chết!”
Hạm trưởng Eyong run rẩy trong lòng.
Mệnh lệnh tối cao?”
“Vâng, cháu sẽ hành động ngay!”
Eyong đáp lời, Cipolla gật đầu với hắn, quang ảnh biến mất.
Ánh mắt hạm trưởng Eyong lấp loé một tia hung tàn: “Điện hạ Lư Nã Đạc vừa rời đi không đến nửa ngày, vậy mà đã ra tay động thủ rồi! Các thằng ngu ngốc Hứa Cảnh Minh kia đã làm điện hạ Lư Nã Đạc mích lòng, còn liên luỵ mình phải từ bỏ vốn liếng đầu tư suốt bao nhiêu năm qua, may mà mất năm nay mình cũng lời không ít, ít nhất là không thiệt thòi!”
“Truyền xuống mệnh lệnh của ta, đội quân và tất cả tập đoàn của nền văn minh Hắc Nguyệt đang phụ trách công việc khai khẩn nền văn minh Trái Đất phải rút đi khỏi đây trong vòng hai ngày, người làm trái lệnh thì bắt vào nhà giam quân sự!”
Hạm trưởng Eyong ra lệnh cho đám nòng cốt cấp dưới.
….
…..
Không bao lâu sau, tại Trái Đất.
Bởi vì hợp đồng đóng quân nhiều năm, không ít công dân nền văn minh Hắc Nguyệt đã định cư ở đây.
Nhưng bây giờ, chỉ với một mệnh lệnh, bọn họ bắt buộc phải rút gấp.
“Gấp như vậy à?”
“Tôi ở đây 18 năm, con của chúng ta trưởng thành cả rồi, tiếc quá!”
Những người lãnh đạo phụ trách công việc khai khẩn đều là công dân vũ trụ, bọn họ không muốn ăn đất ở sao Hoả, đa số đều ăn chơi hưởng thụ ở Trái Đất, bây giờ bị ép phải rời đi.
“Cha, chúng ta phải rời khỏi đây sao?”
Có đứa bé không khỏi tiếc nuối về nơi mà mình đã sống từ khi biết nhớ mọi thứ.
“Con à, chúng ta phải về nền văn minh Hắc Nguyệt, nơi đó mới là quê hương của chúng ta!” Người cha cười nói với con mình, nhíu mày nói: “Quản gia, phải dọn xong mọi thứ trong vòng một tiếng, chúng ta phải lên phi thuyền.”
“Vâng thưa chủ nhân.”
Quản gia đã sai người máy tháo dỡ vô số đồ đạc.
Mỗi công dân vũ trụ đều coi trọng nơi ở của mình, cho nên tích luỹ rất nhiều thứ quý giá.
“Futon tiên sinh?”
Một người của nền văn minh Trái Đất vội tới: “Mọi người định đi sao?”
“Đúng, phải đi ngay.” Futon gật đầu: “Lần này đi rồi, tôi sẽ không về nữa.”
“Futon tiên sinh, có thể dẫn tôi và người nhà đi không?” Người kia vội nói.
Futon lắc đầu.
“Nhưng các người đã hứa là sẽ giúp bọn tôi di cư tới nền văn minh Hắc Nguyệt mà!” Người kia vội vàng hỏi.
“Tôi nói thật với anh vậy.” Futon tiên sinh nhìn người Trái Đất buồn bã này: “Cấp trên đã hạ mệnh lệnh tối cao, chúng ta bắt buộc phải rút gấp, thậm chí còn đoạn tuyệt tất cả liên quan với nền văn minh Trái Đất các người. Vì lẽ đó, tất cả phương án di dân đều bị hủy! Các người cũng đừng nhắc tới hợp đồng, ngay cả ba người Trái Đất đã di cư tới nền văn minh Hắc Nguyệt cũng sẽ sớm bị trục xuất!”
“Nền văn minh Hắc Nguyệt sẽ không thu nhận một người Trái Đất nào!” Futon nói.
“Sao lại thế, các người làm vậy là vi phạm hợp đồng!” Người Trái Đất kinh sợ.
“Anh cũng biết, các nhà chức tránh của nền văn minh Hắc Nguyện mới là người có quyền phủ định hợp đồng di dân, thậm chí còn có thể hạ lệnh trục xuất những người đã di dân thành công!”
Futon lạnh lùng: “Được rồi, anh đi đi.”
Người Trái Đất tuyệt vọng, nhìn người máy thông minh ở xung quanh, chỉ đành không cam lòng quay đầu đi.
……..
…….
“Hạm trưởng Eyong, hạm trưởng Eyong, có chuyện gì vậy?” Tổng thư ký Angus cản hạm trưởng Eyong lại.
Suy cho cùng, qua nhiều năm như thế, hạm trưởng Eyong cũng không canh giữ trên thuyền, vẫn hưởng thụ cuộc sống ở Trái Đất.
Giờ phút này, hắn ta đang dọn nhà.
“Hỏi tôi à?”
Hạm trưởng Eyong nhìn tổng thư ký Angus: “Không bằng hỏi xem thiên tài Hứa Cảnh Minh của nền văn minh Trái Đất các người xem chuyện gì xảy ra!”
Tổng thư ký Angus kinh ngạc.
“Điện hạ Lư Nã Đạc mới rời đi được nửa ngày, tôi lập tức nhận được lệnh khẩn, các công dân thuộc nền văn minh Hắc Nguyệt phải rút khỏi Trái Đất!” Hạm trưởng Eyong lắc đầu: “Tôi tin là ông cũng đã đoán lý do là gì.”
“Điện hạ Lư Nã Đạc?” Bí thư trưởng Angus tái mặt.
“Tiếp theo, Trái Đất các người có gặp chuyện gì đi nữa, thì cũng không liên quan tới nền văn minh Hắc Nguyệt, tất cả tai họa là do tên Hứa Cảnh Minh kia gây ra! Tên Hứa Cảnh Minh chết tiệt này, ngay cả tôi còn bị hắn liên lụy!”
Hạm trưởng Eyong quay đầu, không để ý tới bí thư trưởng Angus nữa.
Bởi vì phải rút gấp, cho nên gia tộc của hạm trưởng Eyong thiệt hại rất nhiều, vì thế mà hắn ta cực kỳ không vui.
Huống chi, hắn ta cũng đã xác định bản thân sẽ không bao giờ qua lại với nền văn minh Trái Đất, làm sao còn thể nể mặt bí thư trưởng Angus được nữa.
……
……..
Hứa Cảnh Minh đứng ở không gian vũ trụ Trái Đất, hắn có thể thấy được từng phi hành khí nhỏ như chiến thuyền, người máy trí tuệ nhân tạo rời khỏi Trái Đất, bay về phía phi thuyền vũ trụ to lớn trong không gian.
“Người của nền văn minh Hắc Nguyệt đều rút khỏi Trái Đất.” Hứa Cảnh Minh nhìn sao Hoả xa xa: “Bọn họ còn phá bỏ sao Hoả mà không tiếc cái giá nào.”
Nền văn minh Hắc Nguyệt đã cho xây dựng rất nhiều căn cứ khổng lồ tại sao Hoả.
Nhưng bây giờ, đối với các thiết bị nghiên cứu tinh vi, những gì dọn được đều đã dọn đi, còn phá được thì phá hết!
Nền văn minh Hắc Nguyệt cũng thu hồi hết tất cả những gì đem đi được trong thời gian sớm nhất
“Hành động nhanh thật, với mưu kế của Lư Nã Đạc, nền văn minh Hắc Nguyệt bắt đầu rút lui toàn diện.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Lư Nã Đạc này rất gấp gáp.”
……
……
Chỉ trong hai ngày, quân đội và những nhân viên khai khẩn của nền văn minh Hắc Nguyệt đều rút khỏi nền văn minh Trái Đất.
Hai khách vũ trụ ở đây cũng nghe được tin tức, liền nhanh chóng rút đi.
Những kẻ phiêu bạt trong vũ trụ vô cùng nhạy bén, biết rõ nơi này ngập tràn nguy hiểm, cho nên không thể ở lâu.
Toàn bộ hệ mặt trời sạch sẽ, chỉ còn người của nền văn minh Trái Đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận