Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 650: (Phần 5) Một trong Tam Thập Lục Sứ của núi Động Minh (2)

Lúc này, tộc trưởng Tề gia là Tề Thần đang đứng trên không trung, phóng mắt nhìn về phía đại trạch Vũ Phong gia ở đằng xa. Ban nãy, Hứa Cảnh Minh thi triển từng đôi tai sét đen trắng, liên tiếp bổ xuống mặt đất, còn tên Địa Ma vẫn đang cố gắng chống đỡ và tìm cách thoát thân, khí tức hai bên va chạm vô cùng kịch liệt, khiến cho tộc trưởng Tề Thần cảm nhận được từ xa.
“Em gái mình đã chỉ đích danh Vị Ngô Minh lão đệ này, muốn mình phải kết giao với hắn.”
Tề Thần thầm nghĩ.
Sau khi Tề Tiêu liên lạc với Xích Đồng, cô ấy đã dặn dò anh trai của mình như vậy: “Anh hai, Ngô Minh huynh đệ vẫn đang ở phủ Thành An, anh nhất định phải chiếu cố người này, tìm cách kết giao với hắn.”
“Tìm cách kết giao?”
Lúc ấy, Tề Thần không khỏi thắc mắc: “Người này có lai lịch đáng gờm lắm sao? Còn ghê gớm hơn cả gia tộc Ma Vân chúng ta sao?”
Tề Tiêu chỉ nói một câu: “Cứ kết giao với hắn đi, sau này anh sẽ cảm ơn em.”
“Em nói cho rõ đi, hắn rốt cuộc có lai lịch thế nào?”
Lúc đó, tộc trưởng Tề Thần gặng hỏi, nhưng em gái Tề Tiêu không nói thêm gì nữa.
Suy cho cùng, cô ấy biết Xích Đồng là thiên tài tuyệt thế của viện nghiên cứu Nguyên Sơ, đương nhiên cũng đoán ra Ngô Minh cũng giống vậy, nhưng chuyện này càng nên giữ bí mật càng tốt.
“Thần thần bí bí.”
Tộc trưởng Tề Thần không còn cách nào.
Nhưng hắn biết rất rõ cô em gái của mình là thiên tài ưu tú nhất trong thế hệ trẻ tuổi của gia tộc Ma Vân, tiêu chuẩn nhìn người cũng rất cao, nếu Tề Tiêu đã nói vậy thì… Chứng tỏ, vị Ngô Minh lão đệ này chắc chắn là một người bất phàm trong hiện thực.
“Sau này, mình sẽ cảm ơn em gái?”
Tộc trưởng Tề Thần nói thầm: “Hắn rốt cuộc có lai lịch gì nhỉ?”
Hơn một tháng qua, Tộc trưởng Tề Thần vẫn luôn yên lặng quan sát.
Nhưng hơn một tháng qua, Hứa Cảnh Minh không có bất cứ động tĩnh gì, chuyên tâm nghiên cứu “phần Quang Tuyến”.
“Hôm nay, hắn cuối cùng cũng đã ra tay, nhưng xem ra cũng chỉ là người mới trong số những người phục ma tứ cảnh.”
Tộc trưởng Tề Thần quan sát trận chiến từ xa, ánh mắt có phần hoang mang: “Mình không nhận ra điểm ưu tú của người này.”
Mặc dù rất nghi hoặc, nhưng tộc trưởng Tề Thần vẫn chủ động truyền âm từ xa: “Ngô Minh lão đệ, ngươi có cần ta hỗ trợ không?”
“Phiền Tề Thần huynh.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Đôi mắt tộc trưởng Tề Thần lấp loé ánh sáng, nhìn về phía đại trạch Vũ Phong gia.
Vù!
Hắn hóa thành một dư ảnh rời rạc, quét ngang bầu trời, tiến thẳng tới Vũ Phong gia.
...
...
“Động tĩnh không nhỏ.”
Trên không trung của Phục Ma ti, một ông cụ nhìn về phía đại trạch Vũ Phong gia, trước mặt ông ta lơ lửng một chiếc gương, chiếc gương hiển thị toàn bộ tình hình bên trong đại trạch Vũ Phong gia.
“Một con Địa Ma?”
Ông cụ cũng hóa thành chùm sáng, bay về phía đại trạch Vũ Phong gia.
Bên ngoài đại trạch đại trạch Vũ Phong gia, tất cả mọi người tấm tắc khen ngợi chiếc lưới màu vàng rộng lớn đến mức gần như bao phủ toàn bộ toà dinh thự, mỗi sợi dây thừng trên tấm lưới màu vàng đều hiển hiện hết sức rõ nét. Lúc này, bọn họ chợt trông thấy một con quái vật màu nước xông lên giữa trời, ra sức điên cuồng giãy giụa, nhưng không thể thoát khỏi tấm lưới được.
“Một Địa Ma của núi Động Minh.”
“Thực lực của Ngô Minh tiên sinh thật là mạnh mẽ, hắn có thể đấu với cả Địa Ma.”
“Quả là người phục ma tứ cảnh.”
Các người phục ma khác có phần thán phục.
Thông thường, chênh lệch giữa người phục ma tam cảnh và tứ cảnh rất rõ ràng, khả năng chiến đấu vượt cấp thấp đến độ có thể cho qua! Tuy nhiên, Hứa Cảnh Minh làm được điều này là vì hắn đang tu luyện “Phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, bí tịch truyền thừa hàng đầu trong lịch sử vũ trụ! Hơn nữa, các chiêu thức của hắn cũng đã nhập môn đẳng cấp thần thông nhập môn, cho nên mới có thể làm đến mức này.
Đối với những người phục ma bình thường khác, pháp lực của bọn họ thô ráp hơn không ít, chiêu thức cũng kém tinh tế hơn rất nhiều.
“Người phục ma kia.”
Quái vật màu nước gầm khẽ: “Ngươi mau thả ta ra, nếu không thì ngươi nhất định sẽ gặp họa lớn!”
“Ngươi uy hiếp ta à?”
Hứa Cảnh Minh nhìn ông ta.
“Dưới trướng núi Động Minh chủ có ngũ đại ma thần, ba mươi sáu sứ giả, ta chính là một tuần thành sứ trong số đó.”
Quái vật màu nước nói tiếp: “Ta có đông đảo bằng hữu ở núi Động Minh, ngươi chọc giận ta thì sẽ rước lấy họa lớn!”
“Ta sợ quá cơ.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười nhìn ông ta.
Thấy người phục ma này cười, Địa Ma này hiểu rằng đối phương hoàn toàn không sợ chút nào.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”
Địa Ma cũng vô cùng lo lắng, nơi này là thành phủ, địa phương nằm dưới sự bảo vệ của những người phục ma, ngay cả các ma đầu của núi Động Minh cũng không dám làm càn quá mức ở nơi có đông đảo người phục ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận