Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1392: (Phần 12) Gặp lại quân chủ Xương Minh (2)

Tại thế giới bên ngoài, phân thân của Hứa Cảnh Minh cũng đang tìm hiểu tin tức, nghe ngóng tình báo.
Ở bên trong vùng đất chung cực, phân thân của hắn được phân chia theo hai phe. Một phe mang theo ký tự thần bí, cẩn thận sinh tồn ở khu vực bên ngoài, thỉnh thoảng lọt vào vòng tập kích của sinh vật bản địa, cũng có thể giết chết sinh vật bản địa để thu thập ký tự thần bí. Một phe khác cũng đang thăm dò khu vực bên trong dãy núi – một nơi đầy rẫy nguy cơ, nhưng cũng có nhiều cơ duyên để lấy bảo vật. Chớp mắt một cái, Hứa Cảnh Minh đã thám hiểm khu vực bên trong dãy núi thăm dò hơn mười ngày. Trong khoảng thời gian này, hắn đã lọt vào vòng tập kích bảy lần, lần lượt giết chết bảy sinh vật bản địa nhờ vào uy lực tăng cường của “huyễn cảnh Hư Uyên” và binh khí tâm linh, lấy được những ký tự thần bí tốt hơn một chút. Bảy sinh vật bản địa này chết đi, ít nhất cũng để lại tổ hợp ba ký tự, nhiều thì cũng là tổ hợp năm ký tự. “Sinh vật bản địa ở khu vực bên trong cường đại hơn rất nhiều. Nhưng một khi lao vào chiến đấu, bọn chúng đều trở nên rất điên cuồng, thà chết chứ không lùi” Hứa Cảnh Minh cũng nghi hoặc. Mặc dù sinh vật bản địa ở khu vực bên ngoài chỉ có một ký tự trong người, nhưng bọn họ vô cùng xảo quyệt, nếu như đánh không lại thì lập tức chạy trốn, có sự khác biệt rõ rệt so với đám sinh vật bản địa ở khu vực bên trong. “Mình may mắn lấy được một kiện kỳ vật, từ đó tăng cường lực lượng huyễn cảnh. Nếu không, mình có lẽ không thể dễ dàng đối phó sinh vật bản địa như vậy được. Hứa Cảnh Minh âm thầm vui mừng, sau đó lắc đầu: “Đáng tiếc, mình cũng chỉ lấy được vẻn vẹn một kỳ vật.
Mười ngày trôi qua, hắn cũng đã phát hiện những bảo vật khác, nhưng chỉ có thể nhìn thấy chúng từ khoảng cách xa. Bởi lẽ những bảo vật này đều dấy lên những cuộc cạnh tranh cực kỳ kịch liệt giữa các cường giả, Hứa Cảnh Minh biết mình biết ta nên đều ngoan ngoãn tránh đi.
“Chỉ cần giết chết sinh vật bản địa, thì sẽ thu hoạch được nhiều thủ pháp kết hợp ký tự. Hứa Cảnh Minh nhíu mày: “Chúng cũng mang lại một vài lĩnh ngộ nhất định, nhưng cũng không… hữu ích rõ rệt đối với chính mình.
So với lúc vừa mới bước vào vùng đất chung cực, hắn quả thực đã tiến bộ không ít. Nhưng chủ yếu là do kỳ vật đã khiến cho lực lượng huyễn cảnh Hư Uyên của hắn biến đổi về chất! Còn ký tự thần bí chỉ góp phần gia tăng một chút uy lực của binh khí tâm linh mà thôi.
“Không nên như vậy.
“Minh có thể cảm nhận được rằng ký tự thần bí ẩn chứa lực lượng của chiều không gian cao hơn! Nếu như mình có thể nhập môn, thì chắc chắn sẽ thay đổi về chất!” Hứa Cảnh Minh rất khát vọng một lực lượng như vậy: “Nếu như mình có thể nắm giữ được lực lượng như vậy, liền có hy vọng đạt tới cảnh giới thứ ba rồi.
Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba muốn đạt tới cảnh giới thứ ba?
Quá khó khăn.
Vũ Hỏa Quân trăn trở suốt năm dài tháng rộng, cũng không thể bồi dưỡng được một người.
Tuy nhiên, đối với những ký tự thần bí do sự tồn tại chung cực để lại này, Hứa Cảnh Minh mơ hồ cảm thấy chúng có thể giúp ích cho cho quá trình đạt tới cảnh giới thứ ba của chính mình.
“Lực lượng của chiều không gian cao hơn…” Hứa Cảnh Minh vừa tiếp tục lên đường, vừa tiếp tục suy nghĩ và nghiên cứu. Có thể là do vô số cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch các quân chủ Thâm Uyên đã thăm dò khu vực bên trong từ lâu, các loại bảo vật hơi dễ tìm một chút đều bị lấy đi hết rồi, vậy nên Hứa Cảnh Minh vẫn chưa phát hiện được kỳ vật thứ hai.
Suy cho cùng, may mắn là thứ không thể giải thích rõ ràng.
Có lúc rất dễ dàng có được, có lúc cố gắng tìm kiếm thế nào đi chăng nữa cũng không được.
Hứa Cảnh Minh cũng có đủ kiên nhẫn, vậy nên vẫn duy trì tâm thái bình tĩnh.
“Hả?”
Hứa Cảnh Minh sáng rỡ hai mắt, mơ hồ nhìn thấy một cái bóng không rõ ở khu rừng phía xa, không hiểu sao lại có chút chấn động tinh thần: “Mình chỉ mới nhìn thấy cái bóng từ xa xa, mà đã bị ảnh hưởng tâm linh sao? Đó nhất định là bảo vật hiếm có!”
Hứa Cảnh Minh lập tức tới gần chỗ đó.
Nhưng lúc này, hai luồng khí tức bất chợt truyền đến từ nơi xa.
“Bùm”
“Bùm”
“Ha ha, ta đây đã nhanh hơn một bước! Bảo vật này nhất định là của ta”
Một tiếng cười vang to, một bóng dáng cao lớn mặc áo bào đen bốc lên khí tức màu đen, đang cầm một cây trường côn trong suốt trong tay.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, Hứa Cảnh Minh không khỏi giật mình thon thót. Dựa vào cảnh giới hiện tại, hắn có thể lập tức phán đoán vậy liệu của cây trường côn trong suốt này hoàn toàn tương tự với ‘Tâm Linh Châu.
Suy cho cùng, hắn đã luyện hóa rất nhiều viên Tâm Linh Châu, cũng quá quen thuộc rồi. “Một viên Tâm Linh Châu nhỏ bé có giá trị bằng 3 giọt mẫu huyết Thâm Uyên. Cây trường côn này được làm từ loạt vật liệu…. tương đương hàng ngàn, thậm chí là hàng vạn viên Tâm Linh Châu” Hứa Cảnh Minh mặc dù không rõ công dụng của trường côn trong suốt, nhưng có thể suy đoán: “Một cây trường côn được làm từ nhiều Tâm Linh Châu như vậy, chắc chắn có hiệu quả nhất định đối với con đường Tâm Giới Hứa Cảnh Minh chỉ mới nhìn thôi, đã cảm giác bị lôi kéo tâm thần. Đây quả nhiên là một kỳ vật quý giá của con đường Tâm Giới.
Kỳ vật chưa từng xuất hiện ở bất kỳ nơi nào, nhưng lại ngẫu nhiên lộ diện ở vùng đất chung cực.
“Đáng tiếc không phải là của mình1182 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận