Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1327: (Phần 11) Lễ vật (2)

“Giới chủ Cổ Thụ và Thuyền chủ Bắc Hà, lễ vật của hai người đều quá quý giá. Hứa Cảnh Minh nhìn thùng chứa đang phát ra ánh sáng và những viên Tâm Linh Châu đang lơ lửng trước mặt.
Quà tặng quá quý giá thì cũng đáng sợ lắm.
“Quý giá lắm sao?” Giới chủ Cổ Thụ nhìn về phía Thuyền chủ Bắc Hà: “Ta và Thuyền chủ Bắc Hà đều cảm thấy những lễ vật này rất bình thường”
“Rất bình thường” Thuyền chủ Bắc Hà gật đầu.
Lúc này, Viện trưởng, Tháp chủ và Đảo chủ ngồi bên cạnh đều không nói lời nào, dù sao thì bọn họ đều không có quyền hạn thay mặt cho Hứa Cảnh Minh để nhận lấy hay từ chối lễ vật của Giới chủ Cổ Thụ và Thuyền chủ Bắc Hà.
Hứa Cảnh Minh nhìn hai người bọn họ: “Ta muốn hỏi cho rõ, tại sao hai người lại đưa ra lễ vật quý giá như thế?Lễ vật càng quý giá thì nhân quả càng nặng nề, ta nhất định phải hiểu được nguyên nhân vì sao hai người tặng quà ta.
Hứa Cảnh Minh muốn làm rõ mọi chuyện, hắn có quá nhiều điều khó hiểu.
“Do thiên phú của ngươi” Giới chủ Cổ Thụ nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Thiên phú?” Hứa Cảnh Minh khó hiểu.
“Ngươi hẳn phải biết, sinh mệnh nửa bước cảnh giới thứ ba chúng ta có thể thẩm thấu qua tất cả tầng không gian, thậm chí còn có khả năng nhìn trộm tuyến thời gian. Giới chủ Cổ Thụ nói: “Vì lẽ đó, chúng ta có thể thấy được một phần tương lai”
Thuyền chủ Bắc Hà cũng lên tiếng: “Bởi vì chúng ta quan sát được một phần tương lai của Ngô Minh lão đệ, cho nên mới cùng nhau đến thăm hỏi “Tương lai tràn ngập biến số, không hề xác định. Hứa Cảnh minh khó hiểu hỏi: “Tại sao hai người lại quá để ý như vậy?”
“Thế nhưng tương lai của ngươi là xác định. Giới chủ Cổ Thụ nhìn Hứa Cảnh Minh: “Ta xem đi xem lại hơn cả trăm nhánh tương lai khác nhau của ngươi, có thể xác định rằng… ngươi sớm muộn gì cũng sẽ trở thành sự tồn tại ‘nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch”
“Ta cũng thế. Thuyền chủ Bắc Hà cũng nói: “Tương lai của ngươi đã được xác định”
Hứa Cảnh Minh thay đổi sắc mặt.
Viện trưởng, Tháp chủ và Đảo chủ vừa vui mừng vừa không thể tin được, bởi lẽ đây là một hiện tượng đi ngược lại với lẽ thường.
Ai ai cũng biết rằng vô số quyết định của mọi sinh linh đều sẽ gây ảnh hưởng đến tương lai.
Vì lẽ đó, tương lại càng xa xôi thì có biến số càng lớn.
Nhưng tương lai của sinh mệnh Cao Duy Hứa Cảnh Minh này lại được xác định!
“Chúng ta không biết rõ nguyên nhân, nhưng vẫn lấy làm vinh hạnh khi có thể kết giao với một vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch. Giới chủ Cổ Thụ nói.
“Trong phạm vi hơn một vạn toà cương vực xung quanh, cũng chỉ có vỏn vẹn một vị Quân chủ Thâm Uyên. Thuyền chủ Bắc Hà nói: “Mà sự tồn tại nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch lại còn hiếm thấy hơn cả Quân chủ Thâm Uyên”
Hứa Cảnh Minh cũng có rất nhiều suy nghĩ trong lòng.
Tương lai của mình, là xác định?
Phải chăng là có một sức mạnh vô hình đứng sau? Hay thực sự là do thiên phú của mình quá kinh khủng? “Hai người nói những chuyện này cho Cảnh Minh, thì liệu có ảnh hưởng đến tương lai của Cảnh Minh không?”
“Ta đã nói rồi, tương lai của hắn là xác định” Giới chủ Cổ Thụ nói: “Bất kỳ người nào muốn ngăn cản thì cũng không ngăn cản được.
Viện trưởng tựa như có điều suy nghĩ.
Giới chủ Cổ Thụ lại nói: “Chúng ta không mong cầu gì khác, chỉ là muốn kết bạn mà thôi.
Hứa Cảnh Minh nhìn đối phương một chút, tươi cười: “Được, ta sẽ nhận được hai lễ vật này”
Mặc kệ tương lai thế nào! Hắn chỉ cần đi từng bước vững chắc là được! Hai lễ vật này, đặc biệt là Tâm Linh Châu, đích thực sẽ hỗ trợ cho con đường tiến hoá trong tương lai của chính mình.
“Ha ha ha…” Giới chủ Cổ Thụ và Thuyền chủ Bắc Hà đều nở nụ cười, bọn họ không hề giấu diếm, không có ác ý, hoàn toàn chỉ là mong cầu được kết bạn, Hứa Cảnh Minh nhận lấy lễ vật, cũng có ý tứ muốn gắn kết tình cảm thâm sâu thêm một tầng.
Thuyền chủ Bắc Hà nghèo khó như vậy, nhưng vẫn cắn răng lấy ra ‘Bát Thiên Tinh Hà! Bởi vì hắn biết nếu bỏ qua cơ hội này, thì sợ là khó gặp được cơ hội tốt như thế một lần nữa.
“Ngô Minh lão đệ” Thuyền chủ Bắc Hà nói: “Ngũ Ma Tinh nhờ ta mua lại năm phân thân từ chỗ ngươi với mức giá tiền cao nhất là năm giọt mẫu huyết Thâm Uyên ! Ngươi cũng không cần phải nể mặt ta, muốn bán thì bán, không muốn bán thì cũng không cần phải để ý đến bọn họ.
“Bán cho bọn họ đi” Hứa Cảnh Minh nói.
Chỉ khi nào bán thi thể cho nguyên chủ, thì mới có thể thu được giá trị cao nhất. Đối với bất kì một sinh mệnh Cao Duy nào khác, thì giá trị của thi thể sẽ thấp rất nhiều.
Cả khách lẫn chủ trong bữa tiệc này đều ăn uống vui vẻ, sau đó nhanh chóng giải tán.
“Tương lai xác định?” Hứa Cảnh Minh nhận được lễ vật, nhưng lại không hưng phấn đến thế.
“Mình vẫn cứ tiến lên từng bước thôi, nếu như quả thật có một đôi tay vô hình ở đằng sau, thì nhất định cũng sẽ sớm lộ diện. Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Hơn nữa, đôi tay vô hình đó có vẻ như là đang giúp đỡ ta. Nếu không… thì tức là, thiên phú của ta quá mạnh” Hứa Cảnh Minh dằn chuyện này xuống đáy lòng, dù sao thì nghĩ nhiều cũng vô ích, hắn cứ phải khiến cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn mới được.
1419 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận