Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 989: (Phần 8) Giáng lâm hiện thực (1)

“Cảnh Minh, anh xem này!” Lê Miểu Miểu đưa bản kế hoạch hoàn chỉnh cuối cùng cho Hứa Cảnh Minh.
“Ồ?” Hứa Cảnh Minh nhìn quang ảnh.
“Bởi vì có quá nhiều nền văn minh phải di cư trong khoảng thời gian ngắn, cho nên chúng ta không những thu mua các hành tinh có sự sống vô chủ trong vũ trụ, mà còn phải tìm kiếm một vài hành tinh thích hợp để cải tạo thành nơi có sự sống, sau cùng cũng miễn cưỡng đáp ứng đầy đủ nhu cầu di cư.” Lê Miểu Miểu nói.
“Hầu hết 31 nền văn minh trong bảy thiên hà đã thu nhỏ quy mô lãnh thổ, những nền văn minh ban đầu có 9 hành tinh có sự sống, thì sẽ còn khoảng 6 hành tinh có sự sống sau khi di cư.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Một hành tinh có sự sống có thể chứa 1,5 tỷ người và nó cũng có thể chứa 3 tỷ người, tăng mật độ dân số sẽ có thể giảm bớt số lượng hành tinh có sự sống cần thiết.
“Trong kế hoạch lần này, chúng ta cần phải cải tạo bao nhiêu hành tinh thành nơi có sự sống?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“126 hành tinh.” Lê Miểu Miểu nói: “Chi phí cải tạo trung bình của một hành tinh có sự sống mất 320 tỷ xu vũ trụ.”
“Cải tạo hành tinh thành nơi có sự sống, chính là đang là cống hiến cho tộc đàn nhân loại trong vũ trụ.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Bởi vì chúng ta đưa ra mức phí đền bù là 100%, cho nên rất nhiều nền văn minh đã trở nên giàu có và bắt đầu thu mua một ít “máy chủ thế giới ảo”. Em tin rằng những nền văn minh này cũng có thể bồi dưỡng được thêm nhiều sinh mệnh Tinh Không.” Lê Miểu Miểu nói.
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Được, em nhớ thông báo cho anh ngay khi kế hoạch này hoàn thành, còn bây giờ thì anh phải đăng xuất gấp.”
“Ừm.”
Nhìn thấy Hứa Cảnh Minh vội vàng đăng xuất như vậy, Lê Miểu Miểu cảm thấy có chút phức tạp.
Trong hiện thực, tại một nơi cư trú trong sào huyệt của một đám cướp vũ trụ, Hứa Cảnh Minh mặc áo bào đen ngồi xếp bằng tại chỗ: “Điều mình quan tâm nhất chính là người nhà, tiếp đến là quê hương nền văn minh Trái Đất. Hiện giờ, cả hai vấn đề này đều đã được giải quyết suôn sẻ.”
Sau khi chỉnh lý nhân quả xong, Hứa Cảnh Minh có thể cảm giác được bản thân đã biến đổi, hắn cảm thấy bản thân và bóng hình Chủ Nhân Hư Uyên kia càng lúc càng hoà hợp với nhau.
….
….
Trong căn phòng tối tăm tĩnh mịch, Hứa Cảnh Minh khoanh chân ngồi xếp bằng, mở miệng hỏi Tiểu Cửu: “Tiểu Cửu, hành tinh này còn bao nhiêu người có tư cách sống sót?”
“Hầu hết tất cả những tên cướp ở đây đều giết người không chớp mắt, chỉ khoảng chừng 127 người bị ép buộc phải đi theo, coi như tương đối vô tội. À phải rồi chủ nhân, trong số 127 người này, tôi phát hiện ra một thiếu niên có thiên phú vô song tên là Vu Phi. Mặc dù cậu ta không thể vào được thế giới ảo, không được dạy dỗ đàng hoàng, chỉ lén lút học tập phương pháp tiến hoá trong vòng ba năm, thế mà đã đột phá đến cấp 5, vậy nên đã lọt vào tầm ngắm của tên thủ lĩnh đám cướp này.”
Tiểu Cửu nói.
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Tập trung chú ý tới cậu ta!”
“127 người.”
Hứa Cảnh Minh xác định 127 người vô tội theo những thông tin tình báo của Tiểu Cửu, sau đó đưa tất cả bọn họ tới một phi thuyền vũ trụ ở ngoài tinh không chỉ với một suy nghĩ.
“Số 7, ngươi mau đưa 127 người này tới hành tinh cá nhân gần nhất của ta!” Hứa Cảnh Minh ra lệnh.
“Vâng, thưa chủ nhân.” Một người máy thông minh cấp văn minh, biệt danh là số 7, đang ở trong chiếc phi thuyền vũ trụ kia đáp lại.
Sau khi bị ô nhiễm Cao Duy, Hứa Cảnh Minh đã thiết lập giới hạn cho chính mình không được gặp người nhà, cũng không được quay về lãnh thổ của nền văn minh Trái Đất, cho nên hắn mua khá nhiều người máy thông minh cấp văn minh để phục vụ nhu cầu cá nhân.
Với lượng tài phú hiện tại, Hứa Cảnh Minh hoàn toàn có thể mua thêm vài người máy một cách dễ dàng. Vì lẽ đó, hắn thường mang theo Người Hộ Giả số 7, số 8, số 9 ở bên người để tuỳ tiện giao việc.
“Chủ nhân quả thực rất nhân từ.”
Sau khi chiếc phi thuyền vũ trụ kia mang người rời đi, Tiểu Cửu liền tâng bốc hắn: “Trong mấy năm nay, chủ nhân phát hiện ra rất nhiều sào huyệt của các cướp vũ trụ, cứu được rất nhiều người vô tội như thế.”
“Nếu có thể giữ vững sơ tâm giữa một đám cướp vũ trụ tàn ác, đặc biệt còn có thiên phú vô song, thì thường có giá trị rất cao!”
Hứa Cảnh Minh bình tĩnh nói: “Trong giai đoạn sau của phương pháp mô phỏng, ta cần phải nhờ đến bọn họ.”
“Đúng thế, chủ nhân cho bọn họ một cuộc đời mới, bọn họ đương nhiên nên phục vụ cho ngài.” Tiểu Cửu nói ngay.
“Rất ít người đủ tư cách để ta trọng dụng.” Hứa Cảnh Minh lạnh nhạt đáp.
Hắn ta có rất nhiều kế hoạch tu luyện cần nhờ đến sự giúp đỡ của một vài nhân tài.
Nếu công khai chiêu mộ thì sao?
Nhân tài càng xuất chúng thì càng khó chiêu mộ, hơn nữa còn đi kèm với các loại quyền hạn khác nhau.
Vậy nên Hứa Cảnh Minh mới dựa vào bản lĩnh thăm dò của Chiến Y Nguyên Sơ số 9 để rà quét các sào huyệt đạo tặc vũ trụ ở khắp nơi, tìm ra những người vô tội ở nơi đó rồi đưa bọn họ tới hành tinh cá nhân của mình.
Các hành tinh cá nhân của Hứa Cảnh Minh nằm rải rác ở khắp ba mươi bốn vực vũ trụ.
Các hành tinh này không nhất thiết phải ở cùng một thiên hà, thậm chí cũng không cần phải có sự sống.
Ngay cả khi chỉ là một vài hành tinh khoáng sản hoặc nông nghiệp, Hứa Cảnh Minh vẫn sẽ mua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận