Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 877: (Phần 7) Cuộc truy đuổi trong không gian Cao Duy (2)

Vèo!
Trong một chiếc phi thuyền vũ trụ khổng lồ, mười sáu tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục Tộc đang đứng ở giữa trung tâm chỉ huy.
“Sau một khoảng thời gian ngắn như thế…” Quân chủ Mạt Hữu ngẫm nghĩ: “Mình lại tiếp tục mai phục ở nơi này, có khi nào phía Nhân tộc sẽ đề cao cảnh giác, không điều động Thương khách Hắc Ám kia làm nhiệm vụ nữa hay không?”
“Đã đến liên minh sao Ngọc Hà rồi!”
Quân chủ Mạt Hữu nhìn mảnh tinh không rộng lớn trước mắt: “Chúng ta chia ra hành động theo kế hoạch trước đó!”
“Vâng!”
Mười lăm tên lãnh chúa Ngục Tộc dưới trướng hắn ta lập tức tuân lệnh, nhanh chóng rời khỏi tàu vũ trụ, lần lượt ngồi vào từng chiếc phi thuyền vũ trụ cỡ nhỏ và bay vào liên minh sao Ngọc Hà.
Tại một trong những con tàu vũ trụ cỡ nhỏ đó, quân chủ Mạt Hữu và ba lãnh chúa Ngục Tộc đang chờ đợi đến thời điểm hành động. Một đội ngũ đông đúc như vậy lại chỉ nhắm vào một hành tinh có sự sống duy nhất, xem ra còn có ẩn tình đằng sau
Ba lãnh chúa Ngục Tộc đều cảm thấy căng thẳng, dù gì thì quân chủ Mạt Hữu cũng là một trong thập đại quân chủ của Ngục Tộc, hắn ta hoàn toàn có thể hành động một mình, nhưng lần này lại dẫn theo ba người bọn họ cùng đánh cướp ư? Bọn họ tất nhiên phải dốc hết sức mình rồi.
“Các người cứ đánh cướp như bình thường, ta sẽ ẩn nấp trong chỗ tối.”
Quân chủ Mạt Hữu lên tiếng: “Các người coi như ta không tồn tại là được.”
“Vâng!”
Ba tên lãnh chúa Ngục Tộc tuân lệnh.
Chẳng bao lâu sau, bọn họ đã đi đến hành tinh có sự sống mục tiêu.
Ngay khi đợt đánh cướp đầu tiên vừa bắt đầu, ba lãnh chúa Ngục Tộc làm theo mệnh lệnh, ra tay đánh cướp như mọi khi! Đầu tiên là tiêu diệt những sinh linh có mặt trên hành tinh này, sau đó thu thập một ít tài nguyên và đưa vào không gian bên trong cái sừng màu máu của chính mình.
“Mình có thể chờ được Thương khách Hắc Ám này ra mặt không nhỉ?”
Quân chủ Mạt Hữu thi triển thế giới Ác Mộng, hoàn toàn dung hòa vào không gian vũ trụ trong hiện thực, hắn ta không nhúng tay vào đợt cướp này mà chỉ ẩn nấp ở đây để chờ đợi con mồi quan trọng nhất.
….
“Mình có nhiệm vụ rồi!”
Trong trang viên tại ngôi sao Hắc Thiết, Hứa Cảnh Minh lập tức dẫn theo sư huynh Giản, sư huynh Ất Tửu đi xuyên qua thời không. Cả ba người vượt qua khoảng cách 920 triệu năm ánh sáng, tiến vào liên minh sao Ngọc Hà chỉ với một bước chân, thậm chí còn đáp xuống nơi cách xa mục tiêu khoảng ba năm ánh sáng một cách chính xác.
“Bước đi Cao Duy!”
Kể từ khi giết chết quân chủ Hắc Xà, đám người Hứa Cảnh Minh biết rằng Ngục Tộc đã càng thêm điên cuồng, cho nên mặc dù bọn họ không hề e ngại khi tiếp nhận nhiệm vụ chặn giết Ngục Tộc, nhưng lúc nào cũng đề cao cảnh giác đến mức tối đa.
“Vèo!”
Vào khoảnh khắc bọn họ bước vào không gian Cao Duy, mảnh tinh không vũ trụ có đường kính cả trăm nghìn năm ánh sáng lập tức thu nhỏ lại như một mô hình.
Nếu quan sát bằng góc nhìn Cao Duy, thì có thể trông thấy tất cả mọi thứ với các cấp độ khác nhau trong khu vực này.
Hứa Cảnh Minh đã nhìn thấy hành tinh có sự sống kia, cũng phát hiện dấu vết sinh hoạt trên hành tinh này vẫn còn nguyên vẹn, vô số công trình, phương tiện di chuyển, quần áo giày dép, đồ ăn các thứ chưa hề biến mất, thế nhưng lại chẳng có một bóng người nào. Lúc này, ba tên lãnh chúa Ngục Tộc đang vội vã cướp đoạt những vật phẩm quý giá ít ỏi ở đó.
Tuy nhiên, Hứa Cảnh Minh còn nhìn thấy một bóng đen có đường kính tận 1,2 nghìn tỷ kilomet đang bao trùm toàn bộ hành tinh này, phảng phất như một con quái vật dung hòa vào thời không vũ trụ.
“Thế giới Ác Mộng? Quân chủ Mạt Hữu?” Hứa Cảnh Minh lập tức đoán được.
Phạm vi bao phủ khổng lồ đến mức ngay cả sư huynh Giản không thể bao vây triệt để, Hứa Cảnh Minh chỉ có thể nghĩ tới tên quân chủ Mạt Hữu kia.
“Hả?”
Quân chủ Mạt Hữu có thể hóa thân thành thế giới Ác Mộng, thì lực lượng tâm linh của hắn ta đương nhiên cũng đã đạt tới cảnh giới Cao Duy từ lâu. Quân chủ Mạt Hữu chẳng những có thể cảm ứng được thời không vũ trụ phổ thông, mà còn có thể cảm ứng được cả không gian Cao Duy, khác hẳn với người dở mù dở điếc trong không gian Cao Duy như Hứa Cảnh Minh.
“Đây là…”
Thông qua lực lượng tâm linh, quân chủ Mạt Hữu phát hiện được ba bóng người trong không gian Cao Duy, bao gồm một thanh niên mặc áo choàng đen, một người đàn ông lạnh lùng và một ông cụ đầu to.
Thương khách Hắc Ám, Giản, Ất Tửu!
Quân chủ Mạt Hữu xác định được ngay tắp lự, đồng thời cũng hiểu hết mọi chuyện trong tích tắc: “Ba người bọn họ cùng nhau hành động sao? Hóa ra Hắc Xà đã chết như thế.”
Hứa Cảnh Minh thì nhìn thấy thế giới Ác Mộng, quân chủ Mạt Hữu thì cảm ứng được ba người bọn họ.
Hai bên cùng phát hiện ra đối thủ một lúc!
“Sư huynh Giản, sư huynh Ất Tửu, xin kính nhờ hai người!”
Hứa Cảnh Minh lập tức đẩy sư huynh Giản và sư huynh Ất Tửu ra khỏi không gian Cao Duy, đưa bọn họ trở về mảnh tinh không vũ trụ kia.
Sau đó, hắn cũng không đi tới hành tinh có sự sống kia, mà là quay người bỏ chạy!
Vèo vèo!
Mặc dù sư huynh Giản và sư huynh Ất Tửu vô cùng mạnh mẽ, nhưng bọn họ hoàn toàn không có năng lực đi lại trong không gian Cao Duy, đành phải nhờ Hứa Cảnh Minh dẫn lối cho mình.
Vào giây phút vừa đáp xuống thời không vũ trụ, hai người lập tức ra đòn.
Dù là thế giới trong gương của sư huynh Giản hay là lực lượng tâm linh đạt tới cảnh giới Cao Duy của sư huynh Ất Tửu, hai người bọn họ đều có thể phát hiện ra thế giới Ác Mộng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận