Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 337: (Phần 3) Trí tuệ (2)

Hứa Cảnh Minh hiểu rất rõ chiêu thức của sư phụ, suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Chiêu thức của sư phụ quả thực rất cao minh, nhưng con có ba cách để phá giải! Cách đầu tiên, sử dụng cung tên hoặc ám khí để đối phó với sư phụ từ xa. Cách thứ hai, chỉ cần tốc độ đủ nhanh, nếu chiêu này thất bại thì chiêu khác xông lên tức thì, sư phụ sẽ không có thời gian để tá lực đả lực! Cách thứ ba, chỉ cần sức mạnh đủ mạnh, con có thể phá vỡ giới hạn chịu đựng của sư phụ, không cho ngài cơ hội để tá lực đả lực.”
“Nhưng ba cách này đều rất khó.”
Hứa Cảnh Minh nhìn sư phụ.
“Sư phụ, người sử dụng kết hợp khiên đao, là đôi binh khí. Nếu con không nhìn lầm, ngoài khiên có thể mượn lực, đao của sư phụ… cũng có thể mượn lực. Ngài có thể dùng đao phòng thủ, dùng khiên tấn công.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Khiên là âm, đao là dương. Mà đao cũng có thể là âm, khiên là dương! Tấn công bằng khiên… còn mạnh hơn cả đao.”
“Ha ha…”
Liễu Hải cười: “Mắt nhìn chuẩn lắm.”
“Con là đồ đệ của sư phụ, cho nên cũng rất hiểu sư phụ.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Cả hai người đều những cao thủ có kỹ năng chiến đấu cực cao trên thế giới, tầm nhìn của bọn họ sắc bén hơn nhiều khi so với Madeline Logan, người chỉ có lợi thế về lực chiến cơ sở.
“Trận đấu thứ ba, con sắp phải đi lên rồi.”
Liễu Hải nói: “Đối thủ của con là Esalova, thần tiễn thủ cấp năm. Nếu không thể đến gần cô ta, thì chỉ có thể trở thành mục tiêu. Sức uy hiếp của cô ta còn lớn hơn cả Madeline Logan.”
“Càng mạnh hơn mới càng thú vị.”
Hứa Cảnh Minh háo hức muốn thử sức.
Cho đến nay, trong cuộc so tài võ thuật thế giới, hắn vẫn chưa gặp đối thủ nào xứng tầm với mình!
“Được rồi, sau khi phân tích xong, chắc hẳn mọi người có thể cảm nhận được uy lực đáng sợ của Liễu Hải trong trận đấu.”
Alan Emelianko nói: “Tôi còn nghĩ rằng, cho dù đối thủ có chiến lực tương đương, thì người chiến thắng vẫn là Liễu Hải! Bởi vì lớp phòng thủ của ông ta không hề để lộ bất kỳ sơ hở gì. Nhưng một khi nắm giữ lợi thế về phương diện tấn công, ông ta có thể giết chết đối thủ! Trí tuệ trong chiến đấu đúng là rất đáng sợ.”
“Đó là lý do tại sao ông ta là cao thủ đứng đầu thế giới.”
Riven Gullit nói.
“Đừng quên, bảy tháng trước đây, Tiano và Hứa Cảnh Minh đã vượt qua tầng thứ tư của Tháp Tinh Không cùng ngày với Liễu Hải.”
Miyagawa Akira nói.
“Đúng vậy, sắp tới là trận đấu của Hứa Cảnh Minh và Esalova.”
Alan Emelianko thốt lên: “Nếu nói Liễu Hải có thể kiểm soát trận đấu, trí tuệ của ông ấy trong chiến đấu khiến người ta trố mắt kinh ngạc, vậy thì Hứa Cảnh Minh lại ác liệt đến cực hạn! Cho dù là thương pháp hung mãnh hay tấm khiên cứng rắn… hắn cũng không cho đối thủ cơ hội lật kèo, hoàn toàn nghiền nát đối thủ trong chớp mắt.”
“Nghe nói, Hứa Cảnh Minh đã luyện Bát Cực và Trạc Cước từ thời niên thiếu, phong cách chiến đấu của hắn xuất phát từ đây.”
Riven Gullit nói.
“Trong trận đấu tiếp theo, mọi người mong chờ ở ai?”
Người dẫn chương trình hỏi: “Là Esalova, thần tiễn thủ bậc năm duy nhất trong cuộc so tài lần này hay Hứa Cảnh Minh?”
“Hứa Cảnh Minh.”
Miyagawa Akira nói.
“Đương nhiên là Hứa Cảnh Minh.”
Alan cũng nói.
“Ha ha, còn cần phải hỏi sao? Vài tháng trước, Hứa Cảnh Minh một kiếm giết chết Lý Văn Tú. Nghe vậy đã đủ hiểu… Hứa Cảnh Minh đã đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng được.”
Riven Gullit nói.
Ba khách mời danh dự hoàn toàn nghiêng về Hứa Cảnh Minh, phần lớn mọi người trên khắp thế giới đương nhiên cũng đặt nhiều niềm tin ở Hứa Cảnh Minh hơn.
“Mặc dù Esalova rất đẹp, nhưng Hứa Cảnh Minh vẫn giỏi hơn nhiều.”
“Esa, cố lên, đừng để thua thảm quá.”
“Esa, tôi một lòng ủng hộ cô, dù thua cũng phải thua trong danh dự.”
Rất nhiều người, bao gồm cả fan hâm mộ của Esalova, gần chín mươi chín phần trăm trong số họ đều cho rằng Hứa Cảnh Minh sẽ thắng, chỉ có một số rất nhỏ fan cuồng của Esalova cho rằng cô ta sẽ tạo nên kỳ tích.
...
...
“Đúng là xem thường em quá mà.”
Esalova ngồi trên khán đài, trong lòng hừng hực ý chí chiến đấu.
“Esa, đừng để bị áp lực, em là thần tiễn thủ duy nhất trong cuộc so tài võ thuật thế giới, là niềm tự hào của nước Nga chúng ta. Dù có thua trận này, cũng không hề mất mặt. Dù sao đối thủ của em cũng là Hứa Cảnh Minh, sẽ không ai gây áp lực cho em.”
Người chồng ở bên an ủi: “Thả lỏng đi, tham gia trận đấu này một cách thật vui vẻ.”
Esalova nhìn chồng, rất muốn nói cho hắn một số bí mật, nhưng bởi vì điều lệ bảo mật thông tin, cô ta chỉ có thể nhịn xuống.
“Anh cứ chờ xem.”
Esalova đứng dậy.
“Anh sẽ luôn ủng hộ em.”
Người chồng đã đến tuổi tứ tuần cũng đứng dậy, nhìn thấy người vợ vẫn trẻ trung như thiếu nữ, hắn ta cảm thấy vô cùng hạnh phúc, cũng rất yêu thương chiều chuộng vợ: “Esa, cho dù hôm nay thua, anh vẫn tin tương lai em sẽ vượt qua Hứa Cảnh Minh.”
“Anh mới thua ấy!”
Esalova giơ một ngón tay, bước vào khu vực chuẩn bị chiến đấu.
“Con phải ra sân đây.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy.
“Đừng lơ là cảnh giác.”
Liễu Hải nhắc nhở.
“Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực mà.”
Hứa Cảnh Minh cười nói, đi về phía cha mẹ vợ và những người khác.
“Lão Hứa, tôi ở đây xem cậu đánh thế nào.”
Hành Phương cao giọng nói.
Lê Miểu Miểu nhìn chồng: “Cảnh Minh, em và đứa bé trong bụng đều cổ vũ cho anh.”
Lê Miểu Miểu mang thai được bốn tháng, bụng bầu của cô đã lộ rõ.
“Yên tâm đi, anh nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Hứa Cảnh Minh cũng rất mong chờ ngày đứa bé chào đời, hắn đưa tay lên, tiến vào không gian chuẩn bị chiến đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận