Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 268: (Phần 2) Chứng nhận (2)

“Chính phủ gọi anh đến để làm gì?”
Lê Miểu Miểu tò mò hỏi.
“Người đạt số điểm tích lũy nhiều nhất, có thể nhận được 100 điểm cống hiến.”
Hứa Cảnh Minh giải thích ngắn gọn, “Lần này, chính phủ triệu tập cao thủ trong top 10 Võ Đạo Quán để công bố một bản danh sách trao đổi. Chúng ta có thể trao đổi điểm cống hiến để lấy tài nguyên tu luyện.”
“Anh có cần giữ bí mật về những tài nguyên đó không?”
Lê Miểu Miểu hỏi.
“Bắt buộc phải bảo mật.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, “Không cho phép lan truyền ra ngoài.”
“Cũng được.”
Lê Miểu Miểu gật đầu.
“Nói tóm lại, đó là một số tài nguyên hỗ trợ quá trình tiến hóa.”
Hứa Cảnh Minh cười, “Nhân loại chúng ta có thể tiến hóa nhanh hơn, đạt đến lên trình độ cao hơn.”
Lê Miểu Miểu khẽ gật đầu: “Sau khi liên minh Trái Đất công khai phương pháp tiến hóa đến toàn bộ thế giới, bọn họ lập tức cung cấp cho mọi người một chiếc ‘mũ trò chơi ảo’, để chúng ta có thể luyện tập võ thuật ở trong thế giới ảo, quá trình tiến hóa toàn dân cũng bắt đầu từ đây. Dù là giả thi đấu cúp Tinder, bảng xếp hạng Tinh Không, tính năng đối kháng toàn cầu, hay là bảng xếp hạng tổng điểm tích lũy Võ Đạo Quán… Tất cả những điều này đều khuyến khích toàn dân tu luyện phương pháp tiến khác, đồng thời cũng bồi dưỡng những cao thủ hàng đầu.”
“Cường độ bồi dưỡng vô cùng quan trọng đối với mỗi cá nhân.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Liên minh Trái Đất sẽ không vô duyên vô cớ làm ra những việc này.”
Lê Miểu Miểu nói: “Khi tất cả các quốc gia trong toàn bộ Liên minh Trái Đất đồng ý làm việc cùng nhau. Điều đó có nghĩa là … tất cả các quốc gia đều phải đối mặt với cùng một tình thế bức bách! Em chỉ là không biết, rốt cuộc đó là tình huống gì? ”
Hứa Cảnh Minh có nhiều tiếp xúc với các tài nguyên đến từ vũ trụ, cho nên hắn có thể suy đoán được nhiều điều hơn.
Cũng như khi Hiên sắp chết, nền văn minh nơi Hiên đang sống cảm thấy vô cùng bất an và sợ hãi. Điều này cho thấy, tình cảnh mà Liên minh Trái Đất đang phải đối mặt cũng không hề dễ dàng.
“Đừng nghĩ nữa, ngày mai chúng ta sẽ rất bận, vừa phải lấy chứng chỉ, còn phải cử hành hôn lễ.”
Hứa Cảnh Minh cười: “Buổi trưa ngày mai, chúng ta sẽ tổ chức một buỗi tiệc mừng trong thực tế. ”
“Vâng.”
Lê Miểu Miểu nghĩ đến khung cảnh của ngày mai, cô không khỏi vui mừng trong lòng.
Vào 9h18 phút sáng ngày 1 tháng 1 năm 2082, cũng là thời điểm được cha mẹ hai bên lựa chọn, Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu nộp đơn đăng ký kết hôn trên thế giới ảo.
Tại cục dân chính trong thế giới ảo,, người tiếp nhận đơn đăng ký của Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu cũng là một nhân vật ảo.
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi trước một phông nề màu đó
“Nào, gần thêm một chút đi.”
“Đúng vậy, đúng rồi, bạn nam đừng nhúc nhích, bạn nữ hơi dựa đầu vào bạn nam.”
Nhân vật ảo cầm máy ảnh, lên giọng chỉ đạo, “Được rồi, cứ cười đi, cười tự nhiên hơn nào.”
Mặc dù Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu vô cùng hào hứng, nhưng bọn họ cũng cảm thấy hơi vất vả để giữ nguyên nụ cười tươi rói
Ánh đèn chợt lóe lên.
“Được, xong rồi.”
Nhân vật ảo quay người đi làm giấy đăng ký kết hôn.
Rất nhanh—
“Bộp! Bộp!”
Nhân vật ảo đóng dấu vào hai tờ giấy đăng ký kết hôn, sau đó đưa cho Từ Kính Minh và Lê Miểu Miểu với một nụ cười: “Đây là giấy đăng ký kết hôn ảo, có hiệu lực pháp luật trong thực thế. Nếu ngài cần văn bản đăng ký kết hôn thì có thể nộp đơn lên bộ phận dân sự.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, hắn có chút hưng phấn khi cầm lấy tờ giấy kết hôn trong tay
Kể từ đây, hai người họ đã là vợ chồng hợp pháp.
“Ông xã~.”
Lê Miểu Miểu nhìn Hứa Cảnh Minh, cô nở nụ cười tươi tắn đến mức hai mắt cong lên.
“Bà xã.”
Hứa Cảnh Minh cũng rất vui mừng.
“Hai người có cần chụp thêm ảnh không?”
Nhân vật ảo thấy hai người vẫn chưa rời đi, liền nói tiếp, “Cục dân chính chúng tôi có thể miễn phí chụp thêm tám tấm ảnh cho hai người.”
“Được chứ.”
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu lập tức quay đầu rời đi.
“Em nghe nói, chụp ảnh kết hôn trong thực tế diễn ra rất nhanh.”
Lê Miểu Miểu vừa rời khỏi cục Dân chính vừa nói: “Nhân viên ở cục dân chính ảo này rất tận tâm, cô ấy còn hỗ trợ điều chỉnh tư thế của chúng tasuốt mấy phút đồng hồ.”
“Nếu ở đời thực, chúng ta phải xếp hàng chờ nhận giấy chứng nhận, đương nhiên phải nhanh chóng chụp ảnh. Còn đối với cục Dân chính trong thế giới ảo, chúng ta có thể lấy chứng nhận mọi lúc mọi nơi, các nhân viên cũng có… đủ thời gian để tiếp đãi.”
Hứa Cảnh Minh thở dài.
“Đi thôi, mau thay quần áo đi, còn phải đến khách sạn nữa.”
Lê Miểu Miểu thúc giục.
Cả hai thức dậy rất sớm trong thực tế, cởi mũ trò chơi và bắt đầu thay quần áo.
Mặc dù đám cưới dự kiến tổ chức trong thế giới ảo.
Nhưng cha mẹ hai bên, một số cô, dì, chú, bác và những người thân khác,
và một số bạn bè ở thành phố Minh Huệ muốn quây quần bên nhau trong thực tế, cho nên hai người quyết định chiêu đãi bọn họ họ vào buổi trưa.
“Đi thôi.”
Vợ chồng Hứa Cảnh Minh đi xe điện thông minh tới khách sạn.
Đã có người đợi trước khách sạn.
“Anh!”
“Cảnh Minh.”
“Miểu Miểu.”
Nhiều giọng nói nhiệt tình khác nhau.
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu vừa xuống xe liền nhìn thấy rất nhiều người thân và bạn bè.
“Sư phụ.”
Bàng Quân vội vàng đi tới đầu tiên, lập tức bước tới đưa một phong bao lì xì lớn, cúi đầu mỉm cười, “Học trò Bàng Quân chúc sư phụ và sư nương có một hôn lễ đại hỉ và sớm sinh quý tử.”
Hứa Cảnh Minh nhận lấy cái phong bì lớn màu đỏ, cười nói: “Bàng Quân, em từ Tân Hải tới đây à?”
“Đã là lễ cưới của sư phụ, thì dù có ở tận cùng trái đất em cũng phải đến.”
Bàng Quân nói ngay lập tức.
“Miểu Miểu, đội trưởng, tôi chúc cậu sớm sinh quý tử.”
Vương Di cũng đưa ra một phong bì lớn màu đỏ.
Nhiều người thân, bạn bè, chẳng hạn một số bạn bè thân thiết như Liễu Hải, Dương Thanh Thước, Hành Phương, Lưu Hướng,… dù ở xa cũng đã đến.
Tất cả đều đưa phong bao đỏ và gửi lời chúc phúc.
Hứa cảnh Minh và Lê Miểu Miểu mặc những trang phục đậm chất Trung Quốc, cùng nhau tiếp đón người thân và bạn bè.
Bạn cần đăng nhập để bình luận