Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 864: (Phần 7) Thực lực của Hứa Cảnh Minh (2)

Tại một hòn đảo lơ lửng giữa không trung, bảyngười tề tựu với nhau, ngồi bên bàn đá dài mỏng theo phong cách cổ xưa.
“Vị sư đệ Ngô Minh nhà chúng ta không phải trẻ tuổi bình thường đâu, hắn năm nay chỉ mới hơn một trăm tuổi thôi, vậy mà đã nắm giữ chiêu thức bước đi Cao Duy rồi! Khi tôi hơn một trăm tuổi, tôi vẫn còn là một sinh mệnh Tinh Không cấp 8 đấy!” Người đàn ông đầu trọc da đỏ vừa cười vừa nói.
“Hắn chỉ mới một trăm năm mươi lăm tuổi.” Một người đàn ông lạnh lùng lên tiếng, chính là “Giản tiên sinh”.
“Lúc trước, tôi chính là người chiêu mộ hắn vào viện nghiên cứu Nguyên Sơ.”
“Cậu chiêu mộ Ngô Minh ư?” Ông cụ cánh vàng rất kinh ngạc, một ông cụ đầu to ở gần đó cũng thích thú lắng nghe.
“Đúng vậy.”
Giản tiên sinh gật đầu: “Sư đệ Ngô Minh tới từ một nền văn minh nhỏ bé mới phát triển, cộng thêm tuổi tác còn quá trẻ, tích lũy quá ít, vậy nên sau khi được đưa tới hành tinh thứ bảy tại vùng đất thần bí, hắn đã lần lượt tìm hiểu những dị tượng của các thế lực khác.”
“Lúc đó, hắn đã có một số lĩnh ngộ với “Diệt Thế Chi Hỏa”, miễn cưỡng vượt qua ngưỡng cửa của tập đoàn Tinh Hà. Nhưng tập đoàn Tinh Hà có lẽ vẫn không hài lòng, dây dưa không chịu ra mặt chiêu mộ, cho nên sư đệ Ngô Minh đã chuyển sang quan sát dị tượng ngôi sao Nguyên Sơ, lĩnh ngộ được chương cốt lõi của “phần Quang Tuyến”, cuối cùng tiến vào viện nghiên cứu Nguyên Sơ của chúng ta.”
“Hả? Hắn suýt chút nữa đã vào tập đoàn Tinh Hà ấy hả?” Sáu người còn lại bật cười.
Bảy người này chính là thành viên của viện nghiên cứu Nguyên Sơ đang phụ trách trấn thủ vực vũ trụ Thiên Mãng.
“Nói cách khác, sư đệ Ngô Minh có duyên với viện nghiên cứu Nguyên Sơ chúng ta.” Một người phụ nữ tóc bạc mắt bạc cười nói.
“Từ chuyện này, chúng ta cũng có thể thấy được những sơ hở trong khâu chọn lọc tại vùng đất thần bí. Rất nhiều người đến từ nền văn minh nhỏ yếu, không hiểu biết nhiều về vùng đất thần bí, chỉ mù quáng bước vào để tìm kiếm cơ duyên… chúng ta rất có thể đã bỏ sót một vài nhân tài.”
“Dù cho không có vùng đất thần bí, thì các nhân tài chân chính cũng sẽ dần dần tỏa sáng theo thời gian thôi! Khi bọn họ đạt tới cấp 8, rồi cũng sẽ được đặc cách chiêu mộ.”
“Vùng đất thần bí vẫn có thể giúp nhiều nền văn minh sơ cấp, trung cấp bồi dưỡng ra càng nhiều sinh mệnh Bản Nguyên.”
Bảy người bọn họ nói chuyện với nhau.
Bất chợt…
Một bóng người bỗng nhiên hiện ra từ hư không, nhanh chóng đi đến hòn đảo lơ lửng này – đó là Hứa Cảnh Minh.
Bảy người đang ngồi lập tức nhìn sang Hứa Cảnh Minh, ông cụ cánh vàng trong số họ bèn mỉm cười, lên tiếng: “Sư đệ Ngô Minh, cậu mau tới đây nào, chúng tôi chỉ chờ mỗi cậu thôi đấy!”
“Tôi tới muộn rồi sao?” Hứa Cảnh Minh mỉm cười đi tới, đồng thời cũng có chút buồn bực, hắn còn cố ý tới sớm tận năm phút so với thời gian đã hẹn kia mà.
“Bảy người chúng tôi đều đã quen biết với nhau từ trước, cho nên cuộc gặp gỡ hôm nay chủ yếu là để tiếp đãi cậu, chúng tôi tất nhiên phải tới sớm rồi.”
Ông cụ cánh vàng cười nói: “Mốc thời gian mà tôi thông báo cho cậu, muộn hơn nửa tiếng so với thời gian chúng tôi đến đây.”
Hứa Cảnh Minh đã hiểu.
“Chào mừng sư đệ Ngô Minh!” Một cô gái áo đen tóc đỏ cười nói, giữa hai đầu chân mày của cô ta được khảm một viên đá quý lạ kỳ, tỏa ra ánh sáng đẹp đẽ ngây ngất lòng người.
“Xin chào Minh Linh phu nhân!” Hứa Cảnh Minh nói.
“Cậu hãy gọi tôi là sư tỷ!”
Cô gái tóc đỏ áo đen cười nói: “Cậu đã làm chủ được lực lượng Cao Duy, cho nên có thể gọi chúng tôi là sư huynh sư tỷ.”
“Nói không chừng, sau một vài năm nữa, cậu sẽ trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, vượt qua đám người già như chúng tôi.” Một người đàn ông có vảy khắp người mỉm cười nói.
Ông cụ cánh vàng cười nói: “Tôi là người tổ chức cuộc gặp mặt này, cho nên tôi xin giới thiệu mọi người với sư đệ Ngô Minh …… dẫu sao thì khá nhiều sư huynh sư tỷ ở đây chưa từng gặp cậu ấy bao giờ! Vị này là sư đệ Ất Tửu, xét về thực lực thì sư đệ Ất Tửu chính là người mạnh nhất trong số bảy người chúng tôi.”
“Sư huynh Ất Tửu!” Hứa Cảnh Minh lập tức cúi chào.
Ất Tửu là ông cụ đầu to đang nở nụ cười chất phác, lặng lẽ quan sát Hứa Cảnh Minh. Khi nghe hắn chào mình, ông ta bèn lên tiếng đáp: “Tôi đã nghe Xích Đồng kể về cậu rồi! Khi Xích Đồng vào viện nghiên cứu Nguyên Sơ, tôi đã từng dạy riêng cho hắn một khoảng thời gian.”
Hứa Cảnh Minh đã hiểu.
Không hổ là con trai của chủ nhân cô đảo Thời Không, Xích Đồng vừa tiến vào viện nghiên cứu Nguyên Sơ, liền nhận được đãi ngộ tốt như thế.
“Cậu là người có thiên phú đứng thứ nhất thứ nhì trong toàn bộ tộc đàn nhân loại.” Ất Tửu khen ngợi: “Cho nên cậu không cần giáo viên dạy riêng, bởi vì những tích luỹ của chính bản thân cậu còn tốt hơn so với sự dạy bảo của bất kỳ giáo viên nào.”
“Trong viện nghiên cứu Nguyên Sơ, người duy nhất có thể dạy cậu là viện trưởng, tiếc rằng viện trưởng không có thời gian giảng dạy, cho nên cậu phải tự thân vận động thôi.” Ông cụ cánh vàng nói.
“Người bên cạnh tôi đây là sư muội Quỳnh Vũ.”
Cô gái tóc bạc mắt bạc mỉm cười nhìn Hứa Cảnh Minh: “Cậu là niềm tự hào của vực vũ trụ Thợ Săn chúng ta!”
“Sư tỷ Quỳnh Vũ!” Hứa Cảnh Minh lập tức chào hỏi.
Quỳnh Vũ là một trong năm sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 ở hiệp hội Vân Thành – thế lực hàng đầu trong vực vũ trụ Thợ Săn, hơn nữa còn đã có thể sử dụng lực lượng Cao Duy rồi.
Tuy nhiên, sư tỷ Nguyên Nhất – hội trưởng của hiệp hội Vân Thành – mới là nhân vật chói mắt nhất! Mặc dù sư tỷ Nguyên Nhất chưa đột phá, nhưng thực lực của cô ta đã gần như sánh bằng Truyền Thuyết Vũ Trụ!
Để thể hiện sự tự tin của bản thân, sư tỷ Nguyên Nhất mới tự gán cho mình danh xưng “Nguyên Nhất”!
Bạn cần đăng nhập để bình luận