Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 951: (Phần 8) Chiến trường Thần tộc Hư Không (2)

Tổng thư ký Hắc Thiên nói: “Lấy ít địch nhiều! Tôi luyện bản thân! Xông vào chiến tinh! Chém giết kẻ địch!”
“Không chỉ với riêng mình chúng ta, mà Thần tộc Hư Không cũng hành xử vậy với tất cả các tộc đàn xung quanh.”
Tổng thư ký Hắc Thiên nói: “Đối với những tộc đàn quá yếu nhược, Thần tộc Hư Không tiêu diệt triệt để mọi sinh mệnh, chiếm cứ toàn bộ hành tinh ở nơi đó, từ đó mới mở rộng phạm vi lãnh thổ ra khắp 92 vực vũ trụ! Các tộc đàn còn có thể tồn tại xung quanh bọn hắn đều là các tộc đàn rất mạnh, nhưng cũng đều phải chịu cảnh ngộ bị ức hiếp thường xuyên.”
“Mặc dù Cổ Mạc không ra tay, nhưng hắn ta đã đem về rất nhiều báu vật Cao Duy cho Thần tộc Hư Không, bỏ xa các tộc đàn xung quanh.”
Tổng thư ký Hắc Thiên nói: “Bởi vì bất lợi về báu vật, các tộc đàn xung quanh chỉ còn cách nhịn nhục.”
“Với thực lực của cậu, tôi sẽ điều chuyển cậu tới chiến tinh cấp 10 số hiệu 11 thuộc vực vũ trụ Thương Yến.”
Tổng thư ký Hắc Thiên nói: “Nhiệm vụ của cậu chính là… Giết sạch toàn bộ cường giả Thần tộc Hư Không xâm phạm lãnh thổ chúng ta.”
“Nếu không ngăn cản nổi, vậy thì phải bỏ chạy ngay lập tức! Những báu vật trên người cậu quý giá hơn không biết bao nhiêu lần so với 90 hành tinh có sự sống.” Tổng thư ký Hắc Thiên nhìn Hứa Cảnh Minh.
Nếu như thắng lớn, Thần tộc Hư Không sẽ tiêu diệt 10 hành tinh có sự sống để ăn mừng, và nếu như có thể làm cho cường giả Nhân tộc hoảng sợ đến mức bỏ chạy, thì bọn hắn sẽ tiêu diệt 100 hành tinh có sự sống.
Bất kỳ sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc nào có lòng kiêu hãnh, thì thà chết trên chiến trường cũng sẽ không chạy trốn.
“Bọn họ tàn sát tinh cầu của chúng ta để ăn mừng? Nhưng chúng ta lại không thể tàn sát tinh cầu của bọn hắn.” Hứa Cảnh Minh cảm nhận được nỗi uất ức của phe nhỏ yếu.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ đây là quy luật của vũ trụ!
Nhỏ yếu sẽ bị đánh, thậm chí bị diệt vong!
Tộc đàn nhân loại đã từng mấy lần bị đánh tới mức bị đứt gãy lịch sử, lâm vào “giai đoạn đen tối”, những điều này còn kinh khủng hơn rất nhiều so với việc đánh mất một số hành tinh có sự sống.
“Tôi biết mình nên làm thế nào rồi.” Hứa Cảnh Minh mở miệng.
“Ừm.” Tổng thư ký Hắc Thiên gật đầu.
Những cường giả mạnh nhất kiêu hãnh nhất của tộc đàn nhân loại đều sẽ đi tới chiến trường Thần tộc Hư Không để nếm trải cảm giác thống khổ cùng áp bức này.
...
Vực vũ trụ Thương Yến, chiến tinh cấp 10 số hiệu 11.
“Vù.”
Hứa Cảnh Minh bước tới từ trời sao, nhìn hành tinh màu vàng trước mặt.
Nơi này vốn chỉ là một hành tinh hoang vu không người ở, sau đó được chọn lựa làm cứ điểm và kiến tạo thành chiến tinh cấp 10! Toàn bộ hành tinh được luyện chế đến mức không thể bị hủy diệt, ngay cả hố đen vũ trụ cũng không thể nghiền nát được nó.
Hành tinh này chứa đựng tinh hoa khoa học kỹ thuật của nhân loại, thậm chí còn ẩn giấu đủ loại lực lượng Cao Duy khác nhau.
Trong đại sảnh của một toà nhà chỉ huy trên chiến tinh, hai mươi bảy người tề tựu đầy đủ ở đây, tất cả bọn họ đều là sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10!
“Nghe nói Ngô Minh của viện nghiên cứu Nguyên Sơ sẽ tới.”
“Hắn là nhân vật thiên tài số một của thời đại chúng ta.”
Dù sao thì số người có thể tu luyện được tới cấp 10 ở mỗi liên minh sao trong mỗi thời đại chỉ đếm được trên đầu ngón tay, vậy nên những nhân vật có mặt ở đây đều có chút kiêu ngạo. Nhưng khi nhắc tới Hứa Cảnh Minh, ai nấy đều tỏ ra khâm phục.
“Dựa theo mệnh lệnh của cấp trên, sư huynh Ngô Minh sẽ tới đây để đảm nhiệm chức vị đội trưởng.” Một người đàn ông có hình thể hoàn mỹ như tượng tạc lên tiếng, đồng thời không ngừng tỏa ra sức nóng vô tận ngay tại chỗ.
Hắn ta chính là Nê Nặc của viện nghiên cứu Nguyên Sơ, cũng nắm giữ lực lượng Cao Duy, từng giữ chức vị đội trưởng trước Hứa Cảnh Minh.
“Ngô Minh được bổ nhiệm chức vị đội trưởng, chứng tỏ viện nghiên cứu nhận định rằng hắn ta là người có thực lực đứng đầu trong đội.”
“Sư huynh Nê Nặc thuộc top 20 của viện nghiên cứu, chẳng lẽ sư huynh Ngô Minh còn mạnh hơn thế nữa sao? Mới 381 tuổi mà đã đáng gờm như thế, hắn ta rốt cuộc đã tu luyện như thế nào?”
“Đúng là quái vật.”
“381 tuổi, thế mà đã đạt tới trình độ này?”
Các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 này đều đoán ra Hứa Cảnh Minh ắt hẳn đang nắm giữ báu vật không thua gì phó viện trưởng Xích Mông và sư tỷ Nguyên Nhất năm xưa! Nhưng để có được báu vật, thì đối phương cũng cần phải có bản lĩnh mới phát huy uy lực của nó.
Bỗng nhiên…
Một thân ảnh bất thình lình giáng lâm từ hư vô, xuất hiện trong đại sảnh của toà nhà chỉ huy. Hắn ta hiện đang mặc Chiến Y Nguyên Sơ, liếc nhìn các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 xung quanh với ánh mắt bình thản, sau đó nở nụ cười rồi nói: “Xin chào mọi người, tôi là Ngô Minh!”
“Ngô Minh.”
“Sư huynh Ngô Minh.”
“Đội trưởng Ngô Minh.”
Trong lúc nhất thời, đủ kiểu xưng hô khác nhau không ngừng vang lên. Các sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 đều nhìn Hứa Cảnh Minh bằng ánh mắt bỏng cháy.
“Không hổ là đội trưởng, chiến tinh được canh giữ nghiêm ngặt như vậy, nhưng đội trưởng vẫn có thể xuất hiện trong đại sảnh chỉ huy mà không gây ra bất kỳ báo động nào.”
Nê Nặc mỉm cười nói: “Căn cứ mệnh lệnh từ cấp trên, chúng tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của anh kể từ bây giờ.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Tôi không có kinh nghiệm giao chiến với Thần tộc Hư Không, vậy nên xin mọi người đề xuất cách ứng phó hiệu quả đối với bọn hắn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận