Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1296: (Phần 11) Thương pháp tâm linh ‘Kim Quả (1)

“Hiện tại, mình chỉ mới sáng chế được vỏn vẹn hai chiêu thức thương pháp tâm linh có tên ‘Kim Quả này, nhưng mình nghĩ rằng uy lực của chúng hẳn là vượt qua tầng thứ mười một của ‘Tâm Thần Binh” Hứa Cảnh Minh suy nghĩ: “Tuy nhiên, mình vẫn cảm thấy bản thân vẫn còn cách rất xa với nửa bước cảnh giới thứ ba. Xét về thực lực và cảnh giới, Hứa Cảnh Minh hiển nhiên là cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong. Thậm chí, khi vận dụng thương pháp tâm linh ‘Kim Quả được sáng tạo từ cơ sở thương pháp của sự tồn tại chung cực, hắn cũng tự nghĩ rằng mình có lẽ chính là người mạnh nhất trong số cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong. Thế nhưng khoảng cách từ cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong đến nửa bước cảnh giới thứ ba lại giống như hai bờ Trường Giang.
Hứa Cảnh Minh có thể cảm nhận được bản thân còn yếu kém, khiếm khuyết về nhiều phương diện. “Haiz, cường giả ở cấp độ cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong thì rất nhiều, nhưng sự tồn tại nửa bước cảnh giới thứ ba lại rất ít. Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Giống như viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ, bọn họ đều là cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong, hơn nữa còn đang dần dần tiến bộ sau khi có được truyền thừa Bát Phương Đồ, thế nhưng vẫn cách rất xa với nửa bước cảnh giới thứ ba”
“Ba người viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ đều kiên nhẫn tu luyện, từ từ tích luỹ, bản thân mình mới tu luyện được bao lâu cơ chứ?” Hứa Cảnh Minh nhìn về phía tờ giấy màu bạc: “Chỉ cần mình vẫn luôn tiến bộ, thì đương nhiên sẽ càng lúc càng đến gần với nửa bước cảnh giới thứ ba. Vẫn luôn tiến bộ, đây là chuyện mà rất nhiều sinh mệnh Cao Duy đều khát khao.
Rất nhiều sinh mệnh Cao Duy tu luyện đến một giai đoạn nhất định đều sẽ bị kẹt lại, rơi vào giai đoạn bão hoà, khó lòng tiến lên được một bước nữa suốt năm tháng dài đằng đẵng. Hứa Cảnh Minh thì không gặp phải tình trạng này, hắn vẫn luôn không ngừng thăng tiến nhảy vọt. Hứa Cảnh Minh đôi khi cũng tự hỏi, tại sao chính mình lại tu luyện thuận lợi như thế?
“Có lẽ, đây chính là thiên phú” Hứa Cảnh Minh chỉ có thể giải thích như thế. Hắn biết rất rõ ràng chính mình vừa nghiên cứu liền lĩnh ngộ, thậm chí cũng đã đến gần với cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong trước khi có được tờ giấy bạc này.
Mây mù lượn lờ, bao phủ trên hòn đảo Vạn Tinh, đồng thời che chở cho toàn bộ nơi này. “Cảnh Minh” Ba người viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ đều ngồi tại chỗ, nhìn Hứa Cảnh Minh đang đi tới từ đằng ха.
“Viện trưởng, ba người các ngươi tụ tập cùng một chỗ như vậy, xem ra là lại có chuyện lớn rồi. Hứa Cảnh Minh cười nói.
Nhóm người viện trưởng đều chỉ có một chân thân duy nhất, bình thường đều tự mình bế quan tu luyện. Chỉ khi nào có chuyện quan trọng, thì bọn họ mới tụ tập lại với nhau.
Sau cuộc di cư vĩ đại của tộc đàn, nhóm người viện trưởng đều dành phần lớn thời gian để tu luyện.
“Đúng là có chuyện quan trọng” Viện trưởng cười nói: “Chúng ta đã đến vũ trụ quê hương mới hơn sáu ngàn năm, nhưng vẫn luôn ở lại hòn đảo Vạn Tinh, chưa từng đi ra bên ngoài. “Ở một chỗ mãi, cũng muốn di chuyển. Tháp chủ nói: “Chúng ta dự tính đi ra ngoài một chút” Đảo chủ Thời Không cũng nói: “Thật ra, chúng ta đã tổn hao rất nhiều để thu mua thông tin tình báo tai kiếp, cũng như thuê vũ trụ cỡ nhỏ cho cuộc di cư tộc đàn, vậy nên đều trở nên nghèo khó cả rồi. Chúng ta dự tính ra ngoài thăm dò những địa phương hiểm trở của mảnh cương vực này, thu thập một ít tài nguyên. Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Trước đó, nhóm người viện trưởng đã chi tiêu rất nhiều, thậm chí còn phải bán tháo một món vũ khí cấm kỵ, hiển nhiên vô cùng khốn cùng. Chiến lợi phẩm có được khi giết Ngu Phương Đà và ma nhện nghìn mắt Thêm Uyên cũng rất có hạn, đã tiêu hao hơn phân nửa cho những lần mua sắm trong mấy năm gần nay, nhóm người viện trưởng cũng cảm thấy mình quá nghèo, không có đủ tài nguyên để tu luyện.
Nhiều khi muốn mua được một lần cơ hội học tập những truyền thừa hơi quý giá một chút, thì cũng không mua nổi.
“Mảnh cương vực này có không ít địa phương hiểm hóc, trong số đó có một nơi gọi là dãy núi Nguyên Kim, có rất nguyên liệu quý hiếm Nguyên Kim Châu và một vài vật liệu khác. Ba người chúng ta liên thủ với nhau, có thể đối phó với hiểm hoạ trong dãy núi Nguyên Kim, thế nên quyết định đi đến nơi đó để đào quặng” Viện trưởng mỉm cười rồi giải thích: “Đương nhiên, chúng ta cũng cần cường giả thuộc con đường Tâm Giới hỗ trợ dò đường, cho nên mới ngỏ lời với ngươi”
“Ngươi muốn đi không?” Tháp chủ Vĩnh Hằng hỏi: “Dù sao thì ngươi cũng mới đột phá cảnh giới Vĩnh Hằng chưa bao lâu, có lẽ cần phải củng cố và tích lũy thêm một khoảng thời gian nữa. Nếu như ngươi không muốn đi, cũng có thể không đi“Chẳng phải chỉ là điều động một vài phân thân thôi sao? Đi, đương nhiên là đi.” Hứa Cảnh Minh nói ngay. Sau khi ra khỏi thế giới Vạn Tộc, hắn muốn ra ngoài xông xáo.
Trước đó, những cường giả khác cũng ngỏ lời mời tương tự với Hứa Cảnh Minh, nhưng lại ra giá quá thấp, thế nên hắn đều bỏ qua không quan tâm.
Còn nhóm người viện trưởng?
Thân là sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn nhân loại, tất cả mọi người không cần bàn bạc việc chia chác, bởi lẽ bọn họ đều âm thầm xác định phương án chia chác bất thành văn.
Bảo vật do một người tự mình thu hoạch, thì sẽ thuộc về người đó.
Bảo vật do mọi người liên thủ thu hoạch, chia đều cho mọi người.
1190 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận